Lâm Bắc Thần trước mắt sáng mắt lên.
Hắn theo bản năng sờ mặt mình.
Rất tốt.
Nội y vẫn còn ở đó.
Ngọn lửa màu bạc vẫn không thể thêu đốt nội y màu đỏ này.
Sưu sưu sưu!
Từng âm thanh phá không trung từ phía xa truyền đến.
Có cường giả đến.
Thư sinh mặt âm dương hoảng sợ muốn chết.
Hắn phun ra một ngụm máu tươi, không nói một lời xoay người bỏ chạy...
Bóng dáng của hắn run lên trong không trung, lập tức một hoá thành hai, hai hoá bốn, bốn hoá tám, tám hoá mười sáu... hoá thành mười sáu cái bóng giống hệt nhau, nhanh chóng chạy trốn về các phương hướng khác nhau.
"Âm dương phân thân độn?"
"Là Âm Dương Thư Sinh Mạc Vị Miên!" "Ma đầu này ... chặn hắn lại, trừ hại cho dân." Vô số tiếng kinh hô vang lên xung quanh.
Chính là đại cường giả trong Vân Mộng thành, cũng như các cường giả cấp tông sư võ đạo của các đại học viện đồng hành cùng với đoàn Thiên Kiêu đến tham gia cuộc thi giao lưu.
Nhìn thấy thân pháp mà thư sinh mặt âm dương thi triển ra, các cường giả không khỏi kinh hô, tức giận gào thét ...
Còn lúc này--
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Lâm Bắc Thần đứng yên tại chỗ, Bách Bộ Phách Thần Chưởng liên hoàn đánh ra. Tiếng nổ vang trời không dứt bên tai.
Mỗi một chưởng đánh ra, liền có một đạo ngân long quang diệm từ không trung nổ ra, nhanh như sấm chớp, cách hơn 30 mét, một chưởng đã đánh nổ một thân ảnh của thư sinh mặt âm dương.
Trong một hơi thở, hắn đã thực hiện được mười sáu cú ‘phách thần chưởng’ liên hoàn.
Bùm bùm bùm bùm bùm bùm!
Tiếng nứt vỡ khủng khiếp vang lên gần như cùng một lúc.
Giọng nói của từng thư sinh mặt âm dương bị đánh nổ trong không khí.
"A ... phốc!"
Một trong số chúng, ngay lúc trúng chưởng, miệng phun ra một đạo huyết tiễn, nặng nề rơi xuống, đập vào một nhà kho bỏ hoang, đập vỡ mái nhà, rồi trực tiếp rơi xuống.
Trời!
Cảnh tượng này khiến cho mười mấy cường giả nghe tin mà đến đều hoàn toàn sững sốt.
Âm Dương Thư Sinh Mạc Vị Miên chính là một đại khấu của Phong Ngữ hành tỉnh, hắn đã bị phía quan chức của đế quốc truy nã, chỉ là do tu vi cấp bậc tông sư võ đạo của hắn, thêm với một bí thuật bỏ trốn Âm Dương Phân Thân Đại Bỉ Độn, còn có một thế lực tông môn thần bí đứng ở sau lưng hỗ trợ, cho rên hắn vẫn luôn ung dung ngoài vòng pháp luật.
Thuật phân thân này bí ẩn và dị thường.
Càng khiến nhiều tông sư võ đạo thâm niên đều bất lực.
Không ngờ rằng hôm nay lại như thế này, bị người ta đánh từ xa giống như một con ruồi, trong nháy mắt đã rơi xuống đất?
Đây là cao thủ phương nào?
Ánh mắt của mọi người không khỏi nhìn về phía người ra tay.
Vừa nhìn qua.
Nhãn cầu liền rơi xuống đất.
Một... nam nhân khỏa thân?
Một nam nhân khỏa thân mang cái khăn trùm đầu màu đỏ kỳ dị?
Mẹ nó, đây là thần thánh phương nào vậy?
Lại có thể quái dị như vậy?
Lòng dạ của mười mấy vị cường giả võ đạo này có thể dùng hai câu để hình dung——
Lão tử có cảnh tượng gì chưa từng nhìn thấy qua chứ?
Mẹ kiếp, cảnh tượng này lão tử thực sự chưa từng nhìn thấy qua.
Nhân lúc mọi người vẫn còn đang sững sờ, Lâm Bắc Thần sưu một tiếng, chạy đến nhà kho nơi mà Âm Dương Thư Sinh đã rơi xuống, sau vài nhịp thở lại nhảy ra ngoài, quay ngược trở lại nơi mà nữ tử lục sam chết, nhặt tất cả y vật của nàng lên, sau đó nhảy lên dịch chuyển, hoá thành một đám ngân quang rồi biến mất ở phía xa...
Cho đến lúc này, mười mấy cường giả mới tỉnh táo trở lại. Bọn họ rơi vào tình trạng hoài nghi bản thân sâu sắc.
Vừa rồi có phải là ta đã nhìn thấy ảo giác không?
Một tin tức chấn động giới cao thủ của Vân Mộng thành với tốc độ sét đánh không kịp bưng tai.
Ở góc tây nam của thành, trong nhà kho bỏ hoang trước đây là nơi Hải tộc dùng để bán hải sản, xuất hiện một nam nhân khỏa thân đội khăn trùm màu đỏ thực lực thâm sâu khó lường, dùng sức mạnh của bản thân nghiền áp ‘Âm Dương Thư Sinh’ Mạc Vị Miên và ‘Yên Thị Mị Hành’ Lâm Mị Âm.
Nam nhân khỏa thân này cả người phát ra ánh sáng bạc.
Toàn thân từ trên xuống dưới, trừ việc trên đầu đội một chiếc khăn trùm đầu hình tam giác màu đỏ kỳ dị ra, những nơi khác đều nhẵn nhụi.
Ngay cả đồ vật giữa hai chân cũng bộc lộ trong gió, không chút che giấu. Đây chắc chắn là tạo hình của một ngân tặc.
Nhưng thực lực mạnh mẽ khiến cả thế giới phải chấn động.
Chắc chắn là cấp tông sư võ đạo.
Hơn nữa rất có thể là một tông sư võ đạo kỳ cựu.
Nếu không sẽ không thể phá vỡ độn pháp của Âm Dương Thư Sinh Mạc Vị Miên và đánh giết hắn một cách dễ dàng như vậy.
Tin tức nhanh chóng lan truyền.
Trong vòng chưa đầy một tiếng đồng hồ, dường như đã lan truyền rộng khắp toàn bộ giới võ giả của Vân Mộng.
Rất nhiều võ giả dưới sự kinh ngạc đã chạy đến nhà kho bỏ hoang để xem chiến trường đánh nhau lúc bấy giờ.
Quả nhiên đã phát hiện càng nhiều manh mối hơn về trận chiến, càng bị chấn động bởi cuộc đọ sức khủng khiếp giữa các cường giả cấp tông sư này.
Còn về nguyên nhân của trận chiến này chỉ là bởi vì gia đình của một thường dân là Cung Công bị bắt cóc.
Như mọi người đã biết, Âm Dương Thư Sinh Mạc Vị Miên là một ngân tặc.
Cho nên hắn có mưu đồ với sắc đẹp của Cung Mộng, bắt cóc gia đình của Cung Công, lấy người nhà uy hiếp giày vò ép nàng tuân theo sự chi phối, hình thức logic hoàn toàn hợp lý.
Cũng chính là nói, hành vi của nam nhân khoả thân tông sư thực chất là hành hiệp trượng nghĩa, trừ bạo an dân.
Là một người tốt.
Mặc dù tạo hình quá biến thái nhưng hành động lại rất đáng khen ngợi.
Tin tức càng ngày càng lan rộng.
Càng lan rộng, càng bí ẩn.
Có một người nhiều chuyện đã đặt cho nam nhân khỏa thân này một cái tên rất uy phong.
Gọi là Hồng Diện Khoả Nam Đại Tông Sư.
Đơn giản.
Hình tượng.
Ngay lập tức đã lan truyền khắp Vân Mộng thành.
Và sau khoảng hai tiếng đồng hồ, ngay cả nhiều thị dân không biết võ thuật trong thành cũng đều biết rằng trong thành đã xuất hiện một cường giả võ đạo tên là Hồng Diện Khoả Nam Đại Tông Sư, trừ bạo an dân, hành hiệp trượng nghĩa, chính là một nam nhân kỳ lạ với phong cách hành sự kỳ dị.
Sự xuất hiện của vị tông sư võ đạo này quả thật là không có chút dấu hiệu báo trước. Không có chút manh mối nào.
Giống như một cái rắm, đột nhiên được thả ra.
Đến nỗi rất nhiều người đều bắt đầu đau đầu.