Tần chủ tế mới nói: "Vệ Danh Thần chỉ cần thân phận đệ tử của Bạch Vân thành, còn Bạch Hải Cầm có thể cho hắn, huống hồ lúc đầu Vệ Danh Thần còn chưa hoàn toàn bộc lộ ra tài năng."
Lâm Bắc Thần trầm ngâm.
Thế là Tần chủ tế rất kiên nhẫn phổ cập cho Lâm đại thiếu về sự khủng khiếp của Vệ Danh Thần.
Nàng tiếp tục nói: "Đây cũng là điều đáng sợ của Vệ Danh Thần. Chỉ cần có thể đạt được mục đích, không từ thủ đoạn, bái Bạch Hải Cầm làm sư phụ cũng có thể tiếp nhận được, hơn nữa hắn còn vực dậy nhanh chóng, vượt xa tưởng tượng của tất cả mọi người, lúc đầu khi hắn bái nhập Bạch Vân thành, chẳng qua chỉ là một đệ tử hơi xuất sắc một chút của nhà họ Vệ mà thôi. Từ đó đến nay mới được bao lâu, đã là người đứng đầu Vệ gia, đại giáo chủ trẻ tuổi nhất của thần điện... "
"Chờ ... chờ đã!"
Lâm Bắc Thần vô cùng hoảng sợ ngắt lời: "Đại đại đại... đại giáo chủ?"
Tần chủ tế nói: "Ngày hôm trước mới nhận được thông tin từ thần điện. Thần điện Thần Ân đã thông qua đệ trình của thần điện trung tâm Thiên Thảo, Vệ Danh Thần đã chính thức trở thành đại giáo chủ của thần điện trung tâm Thiên Thảo.”
Ôi mẹ ơi.
Toàn bộ cơ thể của Lâm Bắc Thần nứt ra.
Vốn cho rằng mình thân là chủ tế của thần điện đã không ai bằng, có thể điên cuồng tìm đường chết mà không sợ bị người ta thu dọn, dựa vào Vọng Nguyệt đại giáo chủ và Tần chủ tế chống lưng thì có thể không sợ gì cả.
Kết quả đối thủ một mất một còn đã là giáo chủ rồi.
Đại giáo chủ của thần điện trung tâm Thiên Thảo, địa vị ngang hàng với Vọng Nguyệt đại giáo chủ.
Nói cách khác, Vệ Danh Thần lại có thể cùng một cấp bậc với cái đùi lớn của mình ư?
“Ta có thể hỏi một chút, tu vi võ đạo của Vệ Danh Thần là trình độ nào?” Lâm Bắc Thần cẩn thận dè dặt nói: “Không phải là đã đạt tới tiên thiên võ đạo rồi đấy chứ?”
"Vậy thì không phải."
Tần chủ tế nói: "Tông sư võ đạo."
Ngập ngừng một lúc, lại giải thích rõ thêm: "Hắn đã xuất quan một tháng trước, khiêu chiến với cường giả các phương. Bây giờ đã là 36 trận chiến bất bại, chiến lực mạnh nhất có thể so với đại tông sư võ đạo.”
"Ồ......"
Lâm Bắc Thần giả vờ thoải mái nói: "Điều đó cũng không phải là quá đáng sợ.”
Nhưng cho dù có nói thế nào thì cái này cũng không theo lẽ thường con mẹ nó.
Ta thực sự chỉ muốn nhàn nhã ở đây một hai năm mà trường thành rồi tìm đường trở về trái đất.
Đã rất rất cá muối rồi.
Sao bất giác lại khiêu khích nhiều đối thủ như vậy chứ?
Tần chủ tế nhìn sự biến hoá trong biểu hiện của Lâm Bắc Thần, đợi hắn dần dần lấy lại tinh thần mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, sau đó lại tiếp tục phá hoại, đánh vào thần kinh của hắn.
"Bây giờ, ngươi là cái gai trong mắt hắn, đâm vào trong thịt. Cho dù ngươi có làm gì đi chăng nữa, hắn đều sẽ không buông tha cho ngươi, trước giờ hắn đều tự xưng là sứ đồ duy nhất của Kiếm Chi Chủ Quân, cũng nhờ vào đó mà không ngừng giành lấy quyền lợi của thần điện, còn sự xuất hiện của ngươi đã ảnh hưởng đến quyền uy của hắn trong thần điện, bất kể ngươi vô tình hay cố ý, những nhân viên thần chức phản đối ngươi kia đều sẽ nhanh chóng tiếp cận ngươi.”
"Ví dụ như ta, ví dụ như ân sư của ta Vọng Nguyệt đại giáo chủ.”
Tần chủ tế chậm rãi nói.
Vẻ mặt của Lâm Bắc Thần thay đổi, cuối cùng phát ra tiếng thở dài giống như cá muối trở mình.
Hắn hoàn toàn ý thức được rằng giữa mình và Vệ Danh Thần, coi như là đòn chết rồi.
Không thể nào có khả năng biến chiến tranh thành tơ lụa.
Hắn vuốt cằm suy nghĩ một lúc, đột nhiên lại ý thức được một chuyện khác, liền vỗ trán, nghi ngờ nói: "Không đúng, nếu như Vệ Danh Thần là Thần Quyến Giả duy nhất trong năm nay, các người làm sao có thể phán định hắn thực ra lại là Bội Thần Giả? Mặc dù ta có thể giao tiếp với Kiếm Chi Chủ Quân miện hạ, nhưng nàng ta cũng chưa từng nói với ta Vệ Danh Thần là Bội Thần Giả."
Có một lỗ hổng không logic trong đó.
Vệ Danh Thần đã là Thần Quyến Giả duy nhất trong những năm gần đây, vậy thì lời nói của hắn chính là lời của thần.
Các ngươi lại không thể giao tiếp với thần, làm sao có thể khẳng định hắn là tên khốn kiếp phản bội một cách chắc chắn như vậy chứ?
Đối mặt với lời chất vấn của Lâm Bắc Thần, Tần chủ tế với vẻ mặt bình tĩnh nói: "Đương nhiên là có cách khác."
Thừa nước đục thả câu.
Lâm Bắc Thần gãi đầu, cũng không truy hỏi thêm.
Người giống như Tần chủ tế, nàng đã không muốn nói thì truy hỏi cũng vô ích.
"Hôm nay, Tử Điện Thần Kiếm Chu Bích Thạch, một trong tứ đại kiếm nô dưới trướng của Vệ Danh Thần đã xuất hiện ở học viện Sơ Cấp Số 3..."
Lâm Bắc Thần kể lại những chuyện đã xảy ra vào buổi trưa.
Tần chủ tế nói: "Ta đang muốn nói với ngươi chuyện này. Lão Tứ trong tứ đại kiếm nô tên là Giang Tự Lưu, học viên của học viện Sơ Cấp Hoàng Gia của Phong Ngữ hành tỉnh, là đệ nhất Thiên Kiêu của học viện Sơ Cấp Triều Huy thành của tỉnh lỵ, lần này sẽ xuất hiện trong cuộc thi giao lưu. Trước đó, có tin tức nói rằng hắn sẽ không tham gia cuộc thi giao lưu. Sau đó, đã đưa ra danh sách tạm thời. Bây giờ xem ra là đến để xử lý ngươi.”
Nói xong, nàng lấy ra một cuộn giấy, nói: "Trên đây có một số thông tin chi tiết về Giang Tự Lưu. Ngươi cầm về xem xét thật kỹ đi. Sự xuất hiện của Chu Bích Thạch chứng minh lực lượng của Vệ hệ đã chính thức tuyên chiến với ngươi rồi, cho nên cuộc thi giao lưu lần này, ngươi phải chuẩn bị thật tốt, tuyệt đối không được bất cẩn. "
"Ta biết rồi."
Lâm Bắc Thần gật đầu.
Tần chủ tế lại lấy ra ba cuộn giấy khác thoạt nhìn đã thấy rất cổ xưa và hiếm có, nói: “Một phần chiến kỹ hệ hỏa, một phần tâm pháp tu luyện tinh thần lực, một phần chiến kỹ tinh thần lực đều thích hợp với tu vi và cảnh giới hiện tại của ngươi. Cầm về chăm chỉ tu luyện đi. Tu luyện võ đạo của ngươi từ trước đến nay luôn có tốc độ thành công kỳ tích, hy vọng ba thứ này có thể giúp được ngươi."