Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 480: Đã nhận được tiền, kế hoạch đang tiến hành




Lâm Nghị lại tiếp tục nghênh ngang đi ra khỏi sơn trang Thiên Kiếm, tại sao lại dùng từ “tiếp tục” ư?

Bởi vì hắn chính là Lâm Bắc Thần dùng Máy Ảnh Ma Thuật dịch dung cải trang chứ sao.

100000 tiền vàng trên tấm thẻ Huyền Tinh màu đen đã được chuyển vào ví wechat của hắn, bất cứ lúc nào cũng có thể dùng.

Cứ thế thì 100000 tiền vàng còn lại rốt cục cũng gom đủ chi phí để mời Kiếm Chi Chủ Quân đại thần giúp đỡ.

Hắn quẹo trái quẹo phải trên phố, sau đó dừng ở một con hẻm hẻo lánh, lại thay đổi dung mạo, hóa thành một hán tử trung niên.

“Đã liên tục lừa tiền thành công hai lần, nếu như tiếp tục thì e là sẽ xảy ra vấn đề, cái gọi là bất quá tam, coi như Đàm Cổ Kim ngu ngốc đi chăng nữa, nhưng nếu mà lần thứ ba có người mang đầu của mình qua đó nhận thưởng đoán chừng cũng sẽ nhận ra, có khả năng tiền thưởng không lấy được mà còn tự chui đầu vào rọ.”

Lâm Bắc Thần đi dạo trên phố, trong lòng suy nghĩ.

Thực tế thì, có thể liên tiếp lừa được Đàm Cổ Kim hai lần không phải bởi vì vị đại nhân đó ngu ngốc, mà nguyên nhân chính là có công năng, bug quá là ghê, hoàn toàn vượt qua phạm vi hiểu biết của mọi người trên thế giới này.

Nhưng công năng nghịch thiên sử dụng lặp đi lặp lại luôn mang đến hiềm nghi, cũng may Lâm Bắc Thần đã sớm có kế hoạch.

Hắn đến một cửa hàng quần áo có tên Phi Châm Phường, lấy được lịch hẹn trước, tiêu mười đồng tiền vàng, Lâm Bắc Thần lấy được một bộ quần áo đặc biệt như ý mình, sau đó trực tiếp thay ở cửa hàng.

Nếu như có cao thủ của đoàn điều tra ở đó nhất định sẽ kinh ngạc và phát hiện ra, quần áo mà Lâm Bắc Thần đặt chế giống hệt đồ của nhân vật số 2 Ngô Thượng Ngôn của đoàn, không hề khác tý nào.

Hắn mặc quần áo mới, ngâm nga ca khúc nhỏ đi về phía đại trạch Quan gia, một trong bốn đại gia tộc ở Vân Mộng thành.

“Vừa nghĩ đến em thì anh lại hận tình ngắn ngủi tựa giấc mộng, ngốc nghếch chỉ có thể mua tàn thuốc...”

Trên đường cái, Lâm Bắc Thần mỹ mãn ngâm nga ca khúc thần thoại trên mạng ở kiếp trước.

Hy vọng tài phú của Quan gia thực sự xứng với cái danh bốn đại gia tộc. Chỉ cần vơ vét bên Quan gia đủ 100000 tiền vàng, sau đó có thể làm màu thỏa thích rồi.

Nghĩ đến đây, vì để đảm bảo không có chút sơ hở nào, Lâm Bắc Thần quyết định liên lạc với nữ thần thực tập Kiếm Tuyết Vô Danh không hề đáng tin cậy kia, hắn triệu hồi điện thoại mở màn hình lên, tắt chức năng im lặng mà trước đó đã cài để tránh tránh tình trạng lừa tiền của hắn.

“Ting.”

“Ting.”

“Ting!”

Ngay lập tức, hàng trăm tin nhắn wechat giống như chó dại trật khớp nhảy ra.

“Tiểu đệ, sao thế? Phí ra tay chuẩn bị xong chưa?”

“Tiểu đệ, có đó không?”

“Tiểu đệ, nhanh lên, ta không được rồi...”

“Đừng giả chết nữa.”

“Xuất hiện mau.”

Tin nhắn đã thu hồi.

Tin nhắn đã thu hồi.

Tin nhắn đã thu hồi.

“Tiểu đệ, tỷ tỷ không nên mắng đệ, coi như tỷ tỷ cầu xin đệ đấy, mau xuất hiện đi, tốt xấu gì cũng đặt cọc trước, bằng không tỷ tỷ thật sự bị bắt đi bán thân đấy...”

Cái ảnh đại diện đùi dài của Kiếm Tuyết Vô Danh đang điên cuồng nhấp nháy, trông có vẻ vô cùng gấp gáp.

“Còn thiếu một phần ba... liên lạc với đại thần chủ quân bên ngươi hỏi tiến độ tới đâu rồi?” Lâm Bắc Thần vừa đi vừa trả lời tin nhắn.

“Ngươi đúng là tiểu đệ đáng ghét mà, cuối cùng cũng chịu xuất hiện!”

“Thiếu một phần ba à? Đã chuẩn bị xong 200000 tiền vàng?”

“Ngươi đúng là trâu bò, tiểu đệ... nhanh, nhanh cho ta.”

“Có tiền thì tỷ tỷ mới có thể làm việc chứ.” Kiếm Tuyết Vô Danh hưng phấn gửi tin nhắn.

Cách cái màn hình, dường như ánh mắt của Lâm Bắc Thần có thể xuyên qua núi sông vạn đạo, xuyên qua vách ngăn giới vực, rõ ràng nhìn thấy nữ thần cún con ở trong thần giới đang thè lưỡi chảy nước miếng.

“Vấn đề là... nhỡ đâu ngươi thu tiền xong không làm việc thì sao?” Lâm Bắc Thần rất cảnh giác nói.

Lần này chỉ số thông minh của anh đẹp trai đây đã online, đồ nữ thần cún con nhà ngươi còn muốn lừa tiền ta ư?

Nằm mơ.

Lâm Bắc Thần cười lạnh trong lòng.

“Tỷ tỷ là thần như thế sao?”

“Ngươi là thế đó.”

“Ây dô, đau lòng quá đi, ngươi đã nhìn thấy hết tấm thân trong sạch của tỷ tỷ vậy mà đánh giá ta như thế... hu hu, sự tín nhiệm giữa thần và người đâu? Chi bằng ta chết cho rồi.”

Ố, lại nhắc tới chuyện này à.

Lâm Bắc Thần chỉ cảm thấy một cỗ khô nóng dâng lên, hắn có chút chột dạ khó hiểu.

“Thế này đi, ta chuyển cho ngươi 50000 trước nhé, coi như tiền đặt cọc...” “50000 ít quá, căn bản không đủ phí kết nối quan hệ, ít nhất cũng phải

100000.”

“Hừm... cũng được.” Lâm Bắc Thần đồng ý.

Kiếm Tuyết Vô Danh nhanh chóng chuyển tới một mã QR thanh toán.

Lâm Bắc Thần do dự chốc lát, cuối cùng vẫn chọn quét mã.

“Ting, bạn đã thanh toán thành công 100000...”

Ấy? Sao lại thành thế này? Lâm Bắc Thần nhìn Kiếm Tuyết Vô Danh với cặp mắt khác xưa.

“Há há, cuối cùng cũng có tiền... Tiểu đệ trượng nghĩa lắm nha, ngươi yên tâm, tỷ tỷ tuyệt đối sắp xếp ổn thỏa tất cả, nhiều nhất là một giờ, chỉ cần ngươi có thể thanh toán hết, đến lúc đó ngươi muốn ta phối hợp tư thế gì đều không có vấn đề...”

Một đoạn tin nhắn dài được gửi qua, Lâm Bắc Thần còn chưa đọc hết bỗng dưng màn hình lóe lên.

Tin nhắn đã thu hồi.

“Đã nhận được tiền, kế hoạch đang tiến hành.” Sau khi Kiếm Tuyết Vô Danh

chỉnh sửa lại liền gửi một tin nhắn mới, sau đó lấy tốc độ ánh sáng offline. Lâm Bắc Thần: ???