Các thực khách ở mấy bàn bên cạnh đều đang bàn tán về vấn đề này, các loại tin tức âm thanh lại truyền đến.
“Không đúng, Tần chủ tế của thần điện không phải nói rồi sao, Nhạc Hồng Hương cùng Mễ Như Yên đều là người bị hại, theo lý mà nói họ không thể bị liên luỵ...”
“Có ích gì chứ? Hiện giờ trong Vân Mộng thành đội điều tra mới là người định đoạt.”
“Thành chủ đại nhân cũng không quản sao?”
“Sao lại không quản? Nhưng vô dụng, nghe nói giữa trưa hôm nay Lăng thành chủ kiên quyết phản đối, cãi nhau với đội điều tra một trận, kết quả thành chủ phủ đều bị bao vây, Lăng thành chủ cũng bị giam lỏng.”
“Mấy người Sở Ngân, Phan Nguy Mẫn của học viện Số 3 mới xui xẻo, chỉ là mối quan hệ thầy trò bình thường mà thôi mà cũng bị bắt và tra tấn.”
“Này, còn Dương lão bản của tiệm binh khí Búa Sắt...”
“Ta nghĩ xui xẻo nhất là cửa hàng Lưu Thái Châu Bảo Ngọc Khí, đám thương nhân đã quảng cáo cho Lâm Bắc Thần, chẳng hạn như Ngô Tây Qua ở Tiểu Tây Sơn, toàn bộ đều bị niêm phong, nhất là Ngô Phượng Cốc thật xui xẻo, cả trăm mẫu ruộng dưa bị đập nát một nửa, người thì bị bắt vào đại lao, đánh gần chết...”
“Cái này cũng quá ngang ngược, Vân Mộng thành bị bọn họ làm cho loạn cả...”
“Nghe nói đội điều tra đã thông báo rồi, chỉ cần Lâm Bắc Thần không xuất hiện thì một ngày sẽ giết một người mà hắn quen biết.”
“Điên rồi.”
Đang nói chuyện, một cảnh khác xuất hiện trên màn hình lớn Huyền Tinh trong tửu lâu.
Lâm Bắc Thần vừa nhìn thấy mắt cũng đỏ lên.
Vẫn là hình ảnh trong tù, những người bị tra tấn lần này là Sở Ngân, Phan Nguy Mẫn cùng Lưu Khải Hải.
Thiên Hạ Lưu Tinh Tí của Sở Ngân bị cắt bỏ, chỗ bị cắt máu chảy không ngừng.
Hình phạt mà bọn họ đối mặt cực kỳ tàn nhẫn, khủng khiếp hơn nhiều so với những thứ mà đám học viên Lâm Tuyết Ngâm, Tiết Nhạc phải gánh chịu, từng cây đinh nung nóng đâm đến huyết nhục, ghim vào sâu bên trong, nỗi đau không thể nói thành lời.
Người trông coi phòng giam này là giáo viên Khâu Thiên ở học viện Số 6.
Tên mập mạp như heo này, hai tay ôm ngực lớn tiếng cười to: “Sở Ngân, thật không ngờ, ngươi cũng có ngày hôm nay, ha ha, học viên mà ngươi tỉ mỉ bồi dưỡng ra lại là Thiên Ngoại Tà Ma, làm cho cả Vân Mộng thành bị đảo lộn, sự tra tấn mà đám thị dân phải chịu cũng là do hắn gây ra, đây chính là báo ứng của ngươi!”
Sở Ngân cả người run lên vì đau, sắc mặt ông ta tái nhợt, cắn răng, dù có đau đến mấy cũng không thể phát ra tiếng.
Khâu Thiên lại không nhanh không chậm nói: “Ha ha, trước đây không phải ngươi rất kiêu ngạo sao? Sao bây giờ không ngang tàn nữa rồi hả? Rốt cuộc cũng chỉ là một kẻ tàn tật mà thôi, đã bị phế từ sớm rồi, sinh tử đều nằm trong tay ta.”
Sở Ngân gắt gao nhìn ông ta ta.
Khâu Thiên bị ánh mắt này nhìn có chút sợ hãi, thẹn quá hoá giận nói: “Ha ha, có phải rất hận ra? Ngươi từ từ chịu khổ đi, xem qua được bao lâu, nếu Lâm Bắc Thần vẫn không xuất hiện thì ta sẽ chặt đứt hai chân của ngươi, ha ha...”
Rầm!
Nhìn thấy cảnh này, Lâm Bắc Thần đấm một quyền xuống bàn, lập tức thu hút vô số ánh mắt xung quanh, nhưng nhìn cũng chỉ là một thiếu phụ không ai nghi ngờ.
“Khâu Thiên này thật là một tên súc sinh, lại có thể làm ra loại chuyện này.”
“Đúng thế, còn có tên tiểu tử họ Quan kia nữa, tên gì ấy nhỉ? Quan Phi Độ? Quả thật không phải người.”
“Kẻ bỉ ổi đắc chí.”
“Ngưu quỷ xà thần đều cùng một chỗ.”
Thực khách trong đại sảnh cũng không thể chịu đựng được.
Trong Vân Mộng thành ngày thường người dân đều được coi là giản dị chất phác, dưới sự trị vì vô vị của thành chủ Lăng Quân Huyền, rất nhiều người đều không tranh quyền thế.
Ngoại trừ nơi hoang dã như Bắc Hoang sơn, rất ít người trong thành tranh giành lợi ích mà đến độ ta sống ngươi chết, lộ ra gương mặt dữ tợn đáng sợ như thế.
Ngay cả Lâm Bắc Thần Tịnh Nhai Hổ lúc trước bị mọi người ghét bỏ, cũng chỉ là kiêu ngạo ương ngạnh mà thôi, chưa bao giờ thật sự làm tan cửa nát nhà người ta, cũng sẽ không dùng cách tra tấn như thế này để hành hạ người khác, vì thế nhiều người dân khi nhìn thấy cảnh tượng này đã vô thức phẫn nộ và căm ghét.
Trên màn hình Huyền Tinh không ngừng thay đổi hình ảnh các buồng tra tấn.
Trong số những người bị tra tấn có các giáo viên của học viện Số 3, các thương gia được Lâm Bắc Thần làm người đại diện, có ông chủ cùng tiểu nhị của nhà trọ Duyệt Lai, đệ đệ của Nhạc Hồng Hương cũng ở trong đó, còn có cả Phương Tiểu Bạch của Tật Phong Huynh Đệ đoàn...
Rất nhiều người chỉ cần Lâm Bắc Thần biết hoặc có biết Lâm Bắc Thần thì đều bị nghiêm hình tra tấn.
Một số người giám sát tù nhân Lâm Bắc Thần còn không biết rõ, cũng có một số rất ấn tượng, chẳng hạn như Lâm Nghị, Đông Phương Chiến, Mộ Vũ Thôn cùng Trình Thạc.
Dường như trải qua trị liệu của thần điện, ma khí trong cơ thể bọn họ đã bị loại trừ, họ đã trở nên mạnh mẽ trở lại, hiển nhiên cũng đã hận Lâm Bắc Thần đến thấu xương, trong phát sóng trực tiếp công khai lộ diện, phát điên mà tra tấn người vô tội.