Phía đối diện.
“Lâm Bắc Thần đúng là đồ quái vật! Hắn chưa thôi động Huyền khí chỉ dựa vào lực lượng thân thể mà đã có thể đối kháng với bí pháp khuếch tán của ta, nếu như để hắn đồng thời thôi động Huyền khí, thì ta nhất định rớt lại đằng sau trong cuộc đấu lực lượng này!” Trong lòng Vương Hinh Dư cũng vô cùng chấn động.
Nhưng một môn bí pháp khuếch đại tứ Tinh thực sự là do vị sư phụ thần bí kia truyền thụ căn bản lập đạo cho nàng.
Một khi thôi động có thể nâng cao lực lượng lên gấp mười, nó được coi là Đồng Giai Vô Địch.
Đây cũng chính là nguồn gốc sự tự tin của nàng, cơ mà gặp phải quái vật như Lâm Bắc Thần lại bị áp chế, không thể tiếp tục sử dụng.
Vương Hinh Dư vung ba kiếm, thân hình mãnh liệt lùi lại kéo dài khoảng cách ra 30 mét, khí tức cả người nhanh chóng biến đổi.
Lâm Bắc Thần không hề đuổi theo, hắn đứng im tại chỗ, cầm kiếm trong tay, núi cao sừng sững.
Nhiệt khí liên tục bốc lên, đỉnh đầu một mảnh sương mù giống như mây trên đỉnh núi, nó hóa thành đám mây ác liệt, không thấy được quần sơn tại chính diện, khó có thể vượt qua.
“Nàng ta muốn tung chiêu rồi?” Trong lòng Lâm Bắc Thần thầm nghĩ.
Tiếng thủy triều ào ào vang lên hợp thành một thể với tiếng biển cả xung quanh.
Huyền khí mịt mờ màu xanh biếc lưu chuyển, nó giống như từng cột nước trôi nổi quanh người Lâm Bắc Thần.
Ở đối diện, tay trái Vương Hinh Dư lại mò mẫn trong không trung, sau đó một thanh đại kiếm sắc đỏ cam xuất hiện trong tay nàng.
Đúng vào lúc này, sự việc không thể tưởng tượng nổi đã xảy ra!
Trong khoảnh khắc khi nắm lấy trường kiếm màu đỏ cam, một tia sáng màu cam giống như chất lỏng theo lòng bàn tay nàng chảy ra, tràn ngập trên thân kiếm.
Phừng!
Giống như hỏa diễm gặp phải xăng, tia sáng màu cam đó bùng lên
ba mét, trong nháy mắt nó đã bao trùm cả người Vương Hinh Dư. Sức nóng đáng sợ tràn ngập khắp nơi, ngay cả hư không cũng có
chút vặn vẹo.
“Huyền...Huyền khí hệ hỏa?” Lâm Bắc Thần bị dọa cho nhảy dựng.
Bốn đội viên khác đang quan sát trận đấu ở chiến hạm Ngọc Khí Chân Bảo rực rỡ đều mở to mắt.
Thuộc tính song Huyền khí? Đồng thời thức tỉnh Huyền khí hệ mộc và hệ thủy?
Cô nương này là thần tiên gì thế.
Sau khi phản ứng, ánh mắt Lâm Bắc Thần hơi híp lại.
Vậy mà là thuộc tính song Huyền khí, vốn cho rằng người này chỉ tồn tại trên sách giáo khoa thôi, bây giờ trong cuộc sống thật sự có à?
Thiên tài trong vạn người, đúng là nhìn xa tưởng cùng ngươi, nhìn gần hóa ra không phải.
Tưởng rằng bản thân thủy vượng mộc, có thể dưỡng ẩm, giao thoa, tưới tốt cho một khu rừng rậm, ai mà biết được thiếu nữ này còn nắm giữ Huyền khí thuộc tính hỏa, gắt gao khắc chế thủy của hắn...
Dưỡng ẩm, giao thoa biến thành thủy hỏa bất dung.
Hắn trấn định lại, tỉ mỉ quan sát Vương Hinh Dư, chỉ thấy Huyền khí hệ mộc vây quanh người nàng không biến mất hoặc yếu đi theo sự xuất hiện của Huyền khí hệ hỏa, ngược lại càng thêm bùng cháy, theo thế lửa vậy mà còn có một loại cảm giác hừng hừng không hợp lẽ thường.
Huyền khí hệ hỏa dưới sự duy trì của hệ mộc trở nên thịnh vượng hơn, có xu thế xông thẳng bầu trời.
Đỉnh của chóp!
Vốn là hỏa khắc mộc, mộc sinh hỏa, đây là thuộc tính tự nhiên của
năng lượng trời đất.
Kết quả nó bị Vương Hinh Dư cứng rắn luyện hóa ra cảm giác hòa hợp cùng sinh cùng lớn, khiến cho nàng bất kể là Huyền khí hệ hỏa hay hệ mộc đều vượt qua cảnh giới của bản thân.
“Xem ra tất cả mọi người đều xem thường ngươi rồi.” Lâm Bắc Thần không khỏi tán thưởng nói.
Vương Hinh Dư đáp trả: “Tất cả mọi người cũng đều xem thường ngươi.”
Lâm Bắc Thần cười ha ha.
Làm một người chơi, khi nghe thấy câu này hắn thật sự có chút xấu
hổ.
Trong lòng hắn suy đoán, Vương Hinh Dư có phải có truyền thừa khác hay không, hoặc là học viện Sơ Cấp Số 1 chăm sóc đặc biệt cho nàng, bằng không dựa vào trình độ của một học viện Sơ Cấp sao có thể tu luyện hai loại Huyền khí đến cảnh giới khớp đến vậy, đừng nói nàng cũng là một tay chơi đấy nhé?
“Thời gian không còn nhiều.” Vương Hinh Dư nói: “Chúng ta một chiêu quyết định thắng thua.”
Lâm Bắc Thần nghiêm túc nói: “Được.”
Hắn cũng không che giấu nữa, chiến thuật Nghịch Huyết Hành Khí
Cuồng lập tức được thôi động.
Chỉ thấy trong Huyền khí hệ mộc mang sắc xanh vây quanh người
hắn bỗng dưng nhiều thêm tia huyết sắc mờ nhạt.
Đây là lúc Nghịch Huyết, Hành Khí mạnh nhất, máu trong cơ thể hắn sục sôi, từ lỗ chân lông đến da thịt, hình thành nên huyết thụ dung nhập vào trong Huyền khí kia.
Lần trước khi nâng vạc, Huyền khí của Lâm Bắc Thần bị hạn chế cho nên chỉ có thể sử dụng Nghịch Huyết mà không thể dùng Hành Khí nhưng cũng đủ khiến cho bản thân sinh ra từng đạo hồng mang nhạt màu.
Lần này hắn đã thi triển hoàn toàn chiến thuật Nghịch Huyết Hành Khí, Huyền khí sắc xanh trong vòng ba mét đều bị huyết vụ lây nhiễm, màu sắc thoạt nhìn vừa yêu diễm vừa quỷ dị.
Đây cũng là lý do tại sao chiến thuật Nghịch Huyết Hành Khí Cuồng là cấm thuật.
Thật sự chảy máu đó.
“Ta cảm thấy được vũ trụ nhỏ của bản thân hình như đang bùng nổ.”
Lâm Bắc Thần lẩm bẩm một câu.
Sau đó hai tay hắn nắm chặt Đức Kiếm, thế kiếm dần dần tăng lên, hắn cao giọng nói: “Một chiêu này của ta truyền từ Hải tộc, được gọi là Bích Hải Triều Sinh, đây là lần đầu tin thi triển cho nên rốt cuộc uy lực cỡ nào chính ta cũng không rõ được, bạn học Vương, ngươi phải cẩn thận đấy!”
Trong đôi mắt đẹp của Vương Hinh Dư cũng lấp lánh hào quang: “Được, thức này của ta là Ly Ly Nguyên Thượng Hỏa, từ khi sư tôn dạy ta đến nay chưa từng dùng hết toàn lực, bạn học Lâm, ngươi cũng phải cẩn thận!”