Ban đầu, hắn đã hạ quyết định trong trận đấu buổi chiều sẽ thi triển ra Thực Nhật Long Tiễn, để trải nghiệm thật kỹ uy lực của Thiết Tí Cung và Xạ Long Đại Tiễn, thoả thích mà bắn ra.
Nhưng thiếu nữ trước mặt, thân thể manh mai giống như cỏ dại, như thể một cơn gió liền thể thổi bay nàng ta đi mất, dùng phương tiện bạo lực như Thiết Tí Cung bắn nàng ta, có phải là quá thô lỗ lắm không?
Còn ánh mắt của Lâm Bắc Thần hiển nhiên là khiến Mễ Như Yên càng hiểu lầm hơn. Trong mắt nàng xoẹt qua một tia tức giận.
Xoẹt!
Kiếm quang phá không trung, Mễ Như Yên đã xuất chiêu.
Thân hình của nàng như gió, tốc độ cực nhanh. "Thuộc tính Huyền khí phong hệ?"
Lâm Bắc Thần ngay lập tức lùi lại.
Huyền khí phong hệ không thuộc năm thuộc tính Huyền khí thường quy, sức tấn công không yếu, nhưng có sở trường lại là tốc độ, kiếm của Mễ Như Yên mảnh nhỏ co duỗi, còn cả người nàng giống như hòa vào trong gió, tốc độ gần giống như huyễn ảnh.
Xoẹt!
Kiếm quang lóe lên.
Cả người lẫn kiếm đã đến trước mặt Lâm Bắc Thần. Một kiếm đâm về phía mi tâm của Lâm Bắc Thần. Kiếm còn chưa tới.
Gió đã tới.
Lâm Bắc Thần đột nhiên cảm thấy mi tâm đau nhói. Hắn sửng sốt.
Tiểu cô nương này ra tay thật tàn nhẫn.
Đây là muốn huỷ hoại dung nhan của ta sao?
Lúc này, hắn đã đưa ra quyết định.
Không bắn nữa.
Đôi tay nắm chặt trong hư không.
Hai trọng kiếm miệng rộng của tiệm binh khí Búa Sắt xuất hiện trong tay Lâm Bắc Thần.
Thanh kiếm bên trái dựng lên trước mắt, ‘keng’ một tiếng, trong tia lửa bắn ra, chặn chính xác tế kiếm của Mễ Như Yên.
Thanh kiếm bên phải quét ngang rồi chém qua, kiếm phong như gió lốc tuôn ra, đánh bay Mễ Như Yên.
Thiếu nữ rõ ràng là sợ hãi trước sức mạnh ngang ngược của Lâm Bắc Thần.
Nàng phản ứng rất nhanh, ngay lập tức lùi lại hai mươi mét, kéo ra một khoảng cách an toàn vừa đủ, đồng thời giữ cho bản thân vẫn ở trong trạng thái vận động để tránh bị Lâm Bắc Thần chiếm cơ hội trước rồi đánh phủ đầu!
Nhưng Lâm Bắc Thần lại không đuổi đánh.
Mà thực hiện một động tác kỳ quái.
Hắn đứng tại chỗ, đồng thời giơ cả hai thanh kiếm ngang trước ngực và hướng về phía khán giả trong khu vực ghế ngồi ở tứ phía, cũng như phô bày ở tất cả mọi góc độ của ống kính ‘Thiên Lý Mục’.
Lúc này mọi người mới phát hiện ra trên thân của hai thanh trường kiếm rộng 20 cm thì ra là có một dòng chữ màu đỏ vô cùng rõ ràng, trông có lẽ là vừa mới viết lên chưa được bao lâu.
Trên thanh kiếm bên trái viết--
"Chuỗi cửa hàng kiếm khí của Phạm đại sư chi nhánh Vân Mộng thành."
Trên thanh kiếm bên phải viết--
"Liên tiếp mười năm giành được danh hiệu cửa hàng kiếm khí bán chạy nhất ở Vân Mộng thành!"
Mẹ kiếp.
Tên chó nhật này lại đang quảng cáo hả?
Giám khảo trên võ đài quyết đấu gần như sắp phát điên lên.
Hàng nghìn khán giả tại khu vực hàng ghế sau một khoảng thời gian sững sờ ngắn ngủi, ngay lập tức trở nên ồn ào náo động.
Công thức quen thuộc.
Mùi vị quen thuộc.
Vẫn là Lâm Bắc Thần phát huy sự vô liêm sỉ đến cực điểm.
Nhưng thao tác điên cuồng của Lâm Bắc Thần vẫn chưa kết thúc.
Hắn xoay chuyển thân kiếm của hai thanh đại kiếm miệng rộng.
Trên trường kiếm bên trái viết—
"Vào ngày 15 tháng này, nhân lễ kỷ niệm tròn một năm, cửa hàng kiếm khí Phạm đại sư đại hạ giá."
Trên trường kiếm bên phải viết—
"Dựa vào hoá đơn vé vào cửa xem Thiên Kiêu Tranh Bá có thể được giảm giá 20%."
Lúc này, rất nhiều người dân theo dõi trận chiến đã không bình tĩnh được nữa.
"Vé của ta đâu?"
"Ây da, hoá đơn vé của ta ở đâu."
"May mà cái của ta vẫn còn ở đây, giảm giá 20%, có thể mua được Thanh Điểu Kiếm mà ta hằng mong muốn rồi."
"Thực sự giảm 20% sao?"
Trái tim của rất nhiều người đã rục rịch ngóc đầu dậy.
Đặc biệt là các võ giả, có thể có được một thanh trường kiếm vinh quang từ cửa hàng kiếm khí của Phạm đại sư, giống như ở trên trái đất đã có một khoảng thời gian, mọi người đều tự hào vì được sử dụng điện thoại Apple, để mua điện thoại, thậm chí có người còn không tiếc đi bán thận.
Nhìn thấy cảnh này, Phạm Tổ Ngang ở khu vực ghế ngồi thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Hắn đến quản lý cửa hàng kiếm khí ở Vân Mộng thành cũng đã một thời gian rồi, mức nghiệp vụ từ đầu đến cuối đều khó có được bước đột phá lớn, trước đó hắn đã ném một khoản tiền quảng cáo lên người Lâm Bắc Thần, còn tưởng rằng tên này đã quên mất chuyện này rồi chứ.
Bây giờ nhìn vào phản ứng của khán giả có mặt tại đây, khoản đầu tư quảng cáo này rõ ràng là có thể thu hồi được vốn rồi.
Ngược lại là Dương Trầm Chu người đã xuyên đêm để chế tạo ra Thiết Tí Cung và Xạ Long Đại Tiễn, với đôi mắt gấu trúc ngồi trên hàng ghế ngáp dài không ngớt, nhìn thấy cảnh này, trước mắt bỗng chốc tối sầm lại.
Tên ranh con này không biết suy nghĩ à?
Dùng kiếm của cửa hàng binh khí Búa Sắt ta để quảng cáo cho cửa hàng kiếm khí của Phạm đại sư?
Nhưng hiện tại ấn tượng của hắn đối với Lâm Bắc Thần đã hoàn toàn thay đổi, nên lúc này chỉ tuỳ tiện phỉ nhổ một chút, mỉm cười rồi cho qua.