Sắc mặt Sở Ngân cứng đờ, Lâm Bắc Thần cùng Phan Nguy Mẫn nháy mắt cùng nhìn về phía Sở Ngân.
“Không sao, không sao... Ha ha.” Sở Ngân không thèm quan tâm, nhưng trong lòng đang gào thét.
Mẹ nó tên khốn Dương Trầm Chu, đêm qua lại điều chỉnh tăng cường uy lực Thiên Mã Lưu Tinh Tí, cũng không dặn trước một tiếng, bởi vì vừa rồi kích động vỗ vỗ vài cái, sức mạnh không khống chế được nên vỗ gãy một cái xương ngực rồi.
Hai giờ sau, bài kiểm tra sức mạnh đầu tiên của các võ sĩ hàng đầu cuối cùng cũng kết thúc.
Bài kiểm tra sức mạnh sau đó trở nên vô cùng sôi động.
Giống như bị kích thích bởi màn trình diễn đầy mê hoặc của Lâm Bắc Thần, nhiều học viên sau đó đã thực sự phát huy ngoài sức tưởng tượng, trong đó, Thiên Kiêu Lăng Thần đã nâng được ba ngàn cân, mở ra một cao trào mới.
Mọi người ở đại điện cũng kinh ngạc vô cùng.
Dù sao một thiếu nữ xinh đẹp yểu điệu như Lăng Thần, làn da thì vô cùng mịn màng, vòng eo thon thả, dường như một cơn gió có thể thổi bay nàng, không ngờ dưới sự phong ấn của Huyền khí mà vẫn có thể bộc phát sức mạnh đáng sợ như vậy, còn hơn cả nam sinh khôi ngô vạm vỡ như Tào Phá Thiên.
Có thể tưởng tượng được, nếu không có Lâm Bắc Thần, trong trận chiến sức mạnh này Lăng Thần nhất định là sự tồn tại nghiền áp cấp bậc khác.
Những người khác cũng có màn trình diễn tuyệt vời.
Lâm Nghị nâng được vạc số bốn, lấy được kết quả hạng A, lực vạc bốn.
Thiên tài xuất thân từ thành chủ phủ Lăng Huyền cũng giành được hạng A lực vạc số bốn.
Ngoài ra, đám thiên tài Tô Tiểu Nghiên, Mễ Như Yên, Chu Khả Nhi, Thương Sơn Tuyết, Vương Hinh Dư cũng có màn thể hiện xuất sắc, tất cả đều trên ba vạc, trong số đó Vương Hinh Dư là người tuyệt vời nhất.
Thiếu nữ giống như Loli này, không ngờ lại có biểu hiện trên cả tuyệt vời như vậy, đạt được hạng B lực vạc bốn, có thể nói là vô cùng chấn động.
Hai đại diện khác của học viện Số 3 là Bạch Khâm Vân cùng Hàn Bất Phụ đều thành công với lực vạc hai, nhưng khi nâng đến lực vạc ba thì thất bại, nhận kết quả hạng A lực vạc hai.
Thành tích như vậy trông có vẻ bình thường, nhưng nó thành tích cao nhất từ trước tới nay của cả hai, cũng là kỷ lục cao nhất mà học viện Số 3 đạt được ở cuộc thi này trong mấy năm qua ngoại trừ quái vật Lâm Bắc Thần ra.
Đánh giá sức mạnh đã hoàn thành, các thiên tài trở lại học viện để nghỉ ngơi và điều chỉnh trạng thái của họ.
Ngày thứ hai tiến hành kiểm tra võ thuật, là môn kiếm pháp, một ngày này khiến Lâm Bắc Thần nổi tiếng ở Vân Mộng thành.
Cùng lúc đó, có một thứ khác mà Lâm Bắc Thần không ngờ tới, một thứ điên cuồng lên men ở Vân Mộng thành, làm hắn trực tiếp choáng váng.
“Lão ca ca, ta phục rồi, thật sự phục rồi, từ nay về sau ta đi theo ngươi, chúng ta làm huynh đệ, ngươi làm huynh ta làm đệ, huynh đệ ruột thịt...” Tên vạm vỡ với kiểu tóc Địa Trung Hải đi theo sau Vương Trung, nở nụ cười nịnh nọt.
Vương Trung vẻ mặt khinh thường: “Đừng dùng bài này, ăn bàn chưa?”
Tên vạm vỡ với kiểu tóc Địa Trung Hải mặt dày mày dạn cười nói: “Ca, ngươi xem ta thảm như vậy, mất hết tiền rồi, nếu ăn bàn thật thì sẽ chết mất...”
Vương Trung mang Thanh Điểu Kiếm bên hông, ôm chặt ví tiền, cảm nhận những đồng tiền vàng nặng trĩu trong đó, tâm trạng trở nên tuyệt hơn bao giờ hết.
“Ngươi chết hay không liên quan gì đến ta.” Ông ta ha ha cười.
Tên vạm vỡ với kiểu tóc Địa Trung Hải không biết xấu hổ nói: “Ngươi là ca ca của ta, hai ta là anh em cùng cha khác mẹ, ngươi là lão quản gia của Chiến Thiên Hầu phủ, Lâm Bắc Thần là thiếu gia của ngươi, đúng không?”
“Hả?” Vương Trung kinh ngạc nhìn người này, nói: “Đồ chó nhà ngươi, nhận ra ta à?”
Ông ta bây giờ không còn phong độ như xưa nữa, gầy hẳn đi, quần áo cũng không còn tươi tắn như xưa, hơn nữa khi vào sòng bạc, ông ăn mặc hơi xuề xòa để cải trang thế mà tên này lại nhận ra.
“He he, ca, ngài năm đó ở Chiến Thiên Hầu phủ, ta rất ngưỡng mộ ngài. Bây giờ tuy rằng ngài đã nghèo túng nhưng vẫn là một thần võ anh minh, ngài nhất định có thông tin trực tiếp của Lâm Bắc Thần, mang theo đệ đệ ta đi phát tài với.” Tên vạm vỡ vừa mất một vạn đồng nói.
Vương Trung chế nhạo nói: “Một mình lão tử phát tài không tốt hơn à? Tại sao phải mang theo ngươi?”
Tên vạm vỡ nói: “Ca à, ngài sai rồi, dưới thiên hạ có bao nhiêu của cải, một người làm sao có thể sở hữu được, hai người cùng làm, sẽ kiếm được nhiều hơn.”
Vương Trung ồ lên một tiếng, cuối cùng liếc mắt nhìn thẳng vào tên này nói: “Đồ chó nhà ngươi, lại có thể nói ra như vậy, đúng là một nhân tài.”
Tên vạm vỡ nói: “Đây đều là học được từ ca ca, nói thật ngài thật sự là thần tượng của ta.”
Vương Trung nói: “Những gì ngươi nói đều có lý, da mặt cũng đủ dày, điều này đã mang lại cho ta một số cảm hứng mới, ha ha, ngươi nói đúng, hai chúng ta là anh em cùng cha khác mẹ, ha ha ngươi tên là gì?”
Tên vạm vỡ vội vàng nói: “Ca ca, ta tên là Cung Công.”
“Công công?” Vương Trung liếc nhìn đũng quần của tên vạm vỡ nói: “Ngươi cắt rồi?”
“Không, không phải, là Cung Công.” Tên vạm vỡ nhanh chóng giải thích.
“Đồ chó nhà ngươi, cái tên quái gì vậy... Ta hỏi ngươi, thuộc hạ của ngươi có người nào dùng được không?” Vương Trung nói.
Tên vạm vỡ đi lên cười nịnh, nói: “Ca ca, bên cạnh ta có hai mươi ba mươi huynh đệ lận, đều ở ngoài đường kiếm cơm, không làm được việc gì quan trọng cả, nhưng truyền tin tức hay gì đó thì nhất định không thành vấn đề.”
“Vậy thì tốt.” Vương Trung sờ cằm, suy nghĩ một chút, nói: “Hôm nay thiếu gia biểu diễn quá mức làm kinh hãi rất nhiều người, tỷ lệ đặt cược nhất định sẽ có điều chỉnh, không dễ dựa vào thiếu gia kiếm tiền được nữa, phải nghĩ cách khác, đệ đệ, buổi tối hôm nay ngươi dẫn người đến cửa học viện Số 3 đợi ta.”
Cung Công nghe vậy mừng rỡ nói: “Ca ca ngài yên tâm, ta sẽ đến đúng giờ.”
Sau một hồi thảo luận, hai người hận không thể gặp nhau sớm hơn.
“Hả? Phía trước sao lại náo nhiệt như vậy, có chuyện gì...” Vương Trung đếm thời gian, định trở về nhưng nhìn thấy phía trước con phố có một cái chợ đêm đã mở, cực kỳ náo nhiệt, đám người đông đúc không biết đang tranh giành cái gì, ông ta tò mò chen vào, đột nhiên mặt tái đi.