Lão phụ nhân tóc bạc nói một hơi.
Lời ít mà ý nhiều, nói rất rõ ràng.
Lâm Bắc Thần nghe được một điểm mấu chốt bên trong.
Đoạn lịch sử này có một số món đồ.
Lượng tin tức rất đầy đủ.
Nhưng dường như không có quan hệ quá lớn đối với hắn.
Tất cả đều là đồ vật phong ấn bên trong bụi bặm, chỉ để hoài niệm.
“Trước đó, lão thân để Kiếm Tiếu tham gia giải thi đấu thần tuyển chính là vì tranh thủ một thần vị, lấy được chìa khóa, tiến hành lợi dụng, dẫn nó về thế giới mẹ Hồng Hoang, không nghĩ đến lại được miện hạ khuyên bỏ thi đấu.”
Mẹ Bàn Hổ giải thích nguyên nhân bà để con trai tham gia thi đấu trước đó.
Lâm Bắc Thần nói: “Nhưng vừa nãy không phải đại nương có nói thể chất Bàn Hổ đặc biệt, không cách nào dung hợp thần vị...”
“A, ta có nói sao?”
Lão phu nhân tóc bạc hỏi lại.
Lâm Bắc Thần: “....”
Hắn như phát mộng nhìn Chiến thần Quách Quân. Người sau ngoảnh mặt đi nơi khác.
Hai bên đều không thể đắc tội.
Một bên là chủ công của ông.
Một bên là người nắm giữ thần vị. Ông ta cần thần vị mới có thể quay về thế giới mẹ Hồng Hoang.
“Được, ta đích thật có nói qua.”
Lão phụ nhân tóc bạc mỉm cười nói: “Lão thân chỉ đùa với ngươi một chút thôi. Tuy nhiên, Bàn Hổ lợi dụng thần vị cũng không phải là dung hợp mà là làm lộ dẫn. Tuy nhiên, bây giờ nó hoàn toàn không cần nữa.”
“Vì sao?”
Lâm Bắc Thần tò mò hỏi: “Đại nương không có ý định về nhà ngoại à?”
Về nhà ngoại cái đầu đấy?
Con mẹ nó, ngươi đúng là đồ tồi.
Chiến thần Quách Quân cố gắng cưỡng ép cơn xúc động xuống.
Lão phụ nhân tóc bạc nói: “Thần giới đã nát. Nói một cách chính xác, vành đai cách ly trạm gác, bao gồm luôn cả cái này đã bị một sức mạnh cường đại thần bí đánh nát mấy ngày trước.”
Lâm Bắc Thần nhìn bầu trời Thần giới.
Ở đó đã thật sự vỡ vụn.
Đại địa bên dưới, nhất là hạ tam khu đã bị đám quái vật ma uyên chiếm cứ.
“Trạm gác vỡ vụn, vành đai cách ly xuất hiện khe hở, bây giờ không cần năng lượng chiến y chúng ta cũng có thể trở về thế giới mẹ Hồng Hoang.” Lão phụ nhân tóc bạc nói: “Nhưng cũng chỉ giới hạn ở chúng ta mà thôi. Các sinh linh bên trong khu vực thống trị Thần giới muốn quay về thế giới mẹ Hồng Hoang vẫn phải cần năng lượng chiến y như cũ.”
Lâm Bắc Thần như có điều suy nghĩ.
Thần giới nát.
Tin tức trong ba chữ này càng thêm kinh người so với đoạn lịch sử viễn cổ trước đó. Bởi vì điều này dường như liên quan đến lợi ích bản thân hắn.
“Với tư chất và địa vị của miện hạ, lại gặp phải cơ hội nghìn năm vành đai cách ly vỡ vụn, ngươi đã có chín thành hy vọng có thể thoát khỏi gông cùm xiềng xích, tiến về thế giới mẹ Hồng Hoang.”
Lão phụ nhân nói tiếp: “Nhưng ngươi nhất định phải nhớ kỹ, sau khi có được sức mạnh thần vị, ngươi tuyệt đối không nên dẫn đốt tín ngưỡng, lợi dụng lực tín ngưỡng để đúc thành thần cách.
Ngươi đi đến một bước đó, chẳng khác nào dẫn lửa thiêu thân, phá hủy năng lượng chiến y. Khi đến thế giới mẹ Hồng Hoang, nguy hiểm sẽ tăng gấp bội. Tín ngưỡng càng mạnh, tỷ lệ sinh tồn càng thấp.”
“Vì sao thế?”
Lâm Bắc Thần cau mày nói: “Thần vị và thần cách không phải hỗ trợ lẫn nhau sao? Vì sao chỉ có thần vị, không ngưng tụ thần cách mới có xác suất đến thế giới mẹ Hồng Hoang lớn hơn?”
Lão phụ nhân tóc bạc cười nói: “Ở thế giới mẹ Hồng Hoang, chưa hề có cái gì gọi là thần cách. Đây chỉ là một danh từ mới được sáng tạo ra mà thôi, hoặc có thể nói đó chỉ là một phương pháp tu luyện.”
Lâm Bắc Thần khẽ giật mình.
Thế giới mẹ Hồng Hoang không có thần?
Lão phụ nhân tóc bạc nói tiếp: “Người phát hiện đồng thời lợi dụng năng lượng chiến y cũng không nắm giữ được uy lực chân chính, hay chính người đó hoàn toàn không có đủ tư cách thôi động năng lượng chiến y. Tuy nhiên người này cũng rất thông minh, có thể mở ra lối riêng, tìm được phương pháp duy nhất, dùng lực tín ngưỡng của chúng sinh để khởi động năng lượng chiến y. Mặc dù người đó đã thành công nhưng di họa vô tận.”
Lâm Bắc Thần nghi ngờ hỏi: “Không có tư cách thôi động năng lượng chiến y? DNA khác biệt sao?”
“DNA?”
Lão phụ nhân tóc bạc khẽ giật mình.
“À, chính là huyết mạch.” Lâm Bắc Thần nhanh trí chuyển đổi. “Không có chuyện huyết mạch ở đây.”
Lão phụ nhân tóc bạc giải thích: “Lúc trước, năng lượng chiến y chẳng qua chỉ là vật tư chiến lược thông thường mà thôi. Mỗi một tiên dân đều có thể sử dụng. Cho nên, nó tuyệt đối không hạn định huyết mạch người sử dụng. Chỉ là đẳng cấp sức mạnh của hậu duệ tiên dân không đủ mà thôi.”
“Đẳng cấp sức mạnh?” Lâm Bắc Thần cái hiểu cái không.
Lão phụ nhân tóc bạc nói: “Trạm gác bị vứt bỏ, nơi này bị cách ly trường kỳ với thế giới mẹ Hồng Hoang, không cách nào liên hệ, giống như đất trũng sau khi thủy triều rút xuống, nước biển lưu lại bên trong dần dần biến mất, sức mạnh triều tịch thiên địa suy yếu, tàn khuyết không đủ. Hậu duệ tiên dân trong hoàn cảnh này làm sao có thể nắm giữ sức mạnh hoàn chỉnh. Chạm đến chẳng qua chỉ là sức mạnh không trọn vẹn mà thôi, làm sao có thể thôi động được chiến y thời đại đó?”
Nghe xong, Lâm Bắc Thần lập tức hiểu ra.
Giống như động cơ hơi nước thế hệ đầu tiên không cách nào khiến cho Optimus Prime (một nhân vật bên trong Transformers) hoạt động.
Thần giới cũng như Bạch Nguyệt giới, Đông Đạo Chân Châu, nắm giữ sức mạnh cũng chỉ là động cơ hơi nước cấp bậc đó mà thôi.
Chiến y không phải là Optimus Prime thì cũng là Ferrari. Cả hai hoàn toàn không cùng một cấp độ.
“Không đúng, có trường hợp ngoại lệ, cũng giống như ta hiện tại. Ta chưa từng ngưng tụ thần cách, cũng không hấp thu lực tín ngưỡng, nhưng cũng đã dung hợp thần vị.”
Lâm Bắc Thần nắm được điểm mấu chốt, đưa ra chất vấn.
“Bây giờ ngươi chỉ dung hợp sơ bộ mà thôi, hoàn toàn chưa phát huy được uy lực chân chính của năng lượng chiến y.”
Sắc mặt lão phụ nhân tóc bạc nghiêm túc lại, trong giọng nói mang theo sự nhắc nhở: “Uy lực chân chính của năng lượng chiến y tuyệt không đơn giản như ngươi đã thấy. Bên trong trạm giác, người chân chính nắm giữ được sức mạnh đó chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay. Ngươi còn chưa nhìn thấy năng lượng chiến y bộc phát uy lực toàn bộ, cho nên, ngươi tuyệt đối không được chủ quan. Nếu không, ngươi rất có thể sẽ ôm hận, bị người hữu tâm tính toán.”