“Người bình thường tất nhiên không cách nào chỉ định đấu trường, nhưng nếu sử dụng thủ đoạn đặc biệt, thỉnh động một số thần linh là được.”
Thiếu chủ không chút do dự, lập tức đáp: “Dù sao giải thi đấu thần tuyển là giải thi đấu do thần linh tổ chức, rất nhiều quy tắc là do thần linh chế định, cũng chỉ có thần linh mới có thể phá vỡ và chỉnh sửa.”
Lâm Bắc Thần nghe xong, không khỏi im lặng.
Cmn.
Đám thần linh này không đáng tin cậy.
Là giám khảo nhưng lại dẫn đầu gian lận?
Giống như trong cuộc thi có người lén mở sách?
“Chỉ cần là thần linh thì đều có thể chỉnh sửa quy tắc thi đấu sao?” Lâm Bắc Thần huyễn hóa ra khung chat, tiếp tục truy vấn.
Thiếu chủ cười nịnh: “Đại nhân nói đùa, tất nhiên chỉ có thượng vị thần mới có năng lực và tư cách chỉnh sửa. Thần linh bình thường làm sao có được trình độ đó chứ?”
Cao tầng gian lận.
Thần giới quả thật cũng nát bét.
Lâm Bắc Thần tiếp tục oán thầm trong lòng.
Như vậy, chỉ cần quan hệ đúng chỗ, một số tuyển thủ dự thi có mối quen biết chẳng phải có thể tự do lập đội sao?
Giống như trước mắt, cái tên gọi là thiếu chủ kia có thể mang theo năm hộ vệ tiến vào vòng thi đấu loại.
Đối với người chơi không có mối quan hệ, trừ phi thực lực quyết định, nếu không, chính là tai họa ngập đầu, có thể bảo vệ được mạng đã là không tệ, còn tranh như thế nào nữa chứ?
Đương nhiên, loại bật hack như Lâm đại thiếu là ngoại lệ.
“Các ngươi tìm vị thần linh nào để gian lận vậy?”
Lâm Bắc Thần một lần nữa mở khung chat hỏi.
“A, cái này.... Thần linh thì làm sao có thể xem là gian lận được?” Thiếu chủ còn muốn giải thích vài câu.
Nhưng nhìn thấy ánh mắt tràn ngập sát khí của Lâm Bắc Thần, hắn lập tức sợ hãi.
Hắn vội vàng nói: “Là Liệt Dương thần tộc, một trong thất đại chủ chiến thần tộc, một vị thần thượng đẳng. Cụ thể là vị nào thì ta không biết.”
Hả?
Lâm Bắc Thần mở to mắt.
Bịch!
Thiếu chủ trực tiếp quỳ xuống.
“Ta thật sự không biết mà."
“Việc này là do Kim Sắc Huân Lộc gia tộc ta an bài, ta chẳng qua chỉ là người đi ngang qua sân khấu mà thôi.”
“Thật ra, ta hoàn toàn không nghĩ đến chuyện tham gia giải thi đấu thần tuyển, quá mệt mỏi, quá cực khổ. Hàng ngày nằm trên bụng mềm mại của mỹ nhân bú sữa mẹ mới là truy cầu lớn nhất của ta.”
“Ta chỉ muốn là một tên phế vật hoàn khố ỷ thế hiếp người, không ai chú ý và coi trọng.” Hắn vội vàng giải thích.
Lâm Bắc Thần nghe xong, lập tức lau mắt mà nhìn đối với vị thiếu chủ này.
Nhìn ra, hắn nói thật.
Không nghĩ đến trong Thần giới lại có một người giống Lâm Bắc Thần hắn, có cùng lý tưởng vĩ đại như vậy.
“Cút đi.”
Lâm Bắc Thần vung tay.
Nghe gã thiếu chủ cá ướp muối phân tích bản thân một phen, hắn hết còn sát tâm nổi.
“Đa tạ đại nhân.”
Ba người gã thiếu chủ đứng dậy, xoay người bỏ chạy thật nhanh.
Chạy còn nhanh hơn cả đến.
Lâm Bắc Thần tiếp tục công việc thu thập thi thể của mình.
Cơ thể ma thú quá lớn, cho dù nhét đại vào Baidu Netdisk cũng phải rút từng con từ trong cát ra, sau đó mới tải lên. Hơn ba trăm con Lục Độc Sa Hạt cũng đủ Lâm Bắc Thần bận rộn một phen.
Mắt thấy mới được một nửa, Lâm Bắc Thần ngồi dậy duỗi lưng một cái. Vù vù vù.
Ba bóng người từ xa đến gần, xuất hiện trước mặt Lâm Bắc Thần.
Là thiếu chủ Kim Sắc Huân Lộc thế gia cùng với hai tên hộ vệ.
Cái gì?
Trên đời này thật đúng có người nghĩ quẩn, chủ động chịu chết sao?
Sát ý hiện lên trong lòng Lâm Bắc Thần.
Ai biết gã thiếu chủ lại mỉm cười lấy lòng, liên tục cúi đầu: “Tôn quý vương không nên hiểu lầm, ta tuyệt đối không có bất kỳ địch ý nào. Ta bị thực lực cường đại của ngài ảnh hưởng, muốn đi theo bên cạnh làm một tùy tùng nho nhỏ, xử lý một số việc vặt vãnh cho ngài mà thôi.”
Sao?
Trán Lâm Bắc Thần đầy dấu chấm hỏi, nhìn gã thiếu chủ giống như nhìn một tên não tàn.
Đầu óc của con hàng này rốt cuộc làm thế nào để vận chuyển?
Bị hắn làm thịt mất hai tên hộ vệ, thóa mạ một phen, lại còn nịnh bợ quay lại muốn làm tiểu đệ.
“Biến.”
Lâm Bắc Thần không chút khách sáo.
Hắn không muốn tiếp tục chơi với não tàn.
Gã thiếu chủ liên tục cúi người, không ngừng khẩn cầu: “Tôn quý vương, ta biết người thực lực thấp như ta không xứng đi theo bên cạnh ngài, nhưng xin ngài tin tưởng ta, sâu kiến cũng có ưu thế của sâu kiến. Xuất thân từ Kim Sắc Huân Lộc thế gia, ta biết được rất nhiều quy tắc và quy tắc ngầm liên quan đến giải thi đấu thần tuyển, cũng như biết được rất nhiều người của đại gia tộc. Có ta đi theo bên cạnh, có thể giúp cho ngài giải đáp rất nhiều nghi vấn, cũng có thể giải quyết rất nhiều phiền phức. Hơn nữa, ta không yêu cầu thù lao...”
Thái độ rất khẳng khái.
Lâm Bắc Thần nhìn gã thiếu chủ giống như nhìn đồ đần, huyễn hóa ra khung chat: “Ngươi đang dự định cái gì thế?”
“Trực giác nói cho ta biết, nếu đi theo bên cạnh ngài, nhất định có thể phòng ngừa rất nhiều nguy hiểm.”
Gã thiếu chủ thành khẩn đáp.
Lâm Bắc Thần giơ ngón tay giữa, nhẹ nhàng xốc mặt nạ lên.
Hắn nhìn thi thể khắp nơi, rồi nhìn ba người gã thiếu chủ, đột nhiên cảm thấy nếu có mấy tiểu đệ trợ giúp hắn thu dọn con mồi, có lẽ tốc độ kiếm tiền của hắn sẽ nhanh hơn rất nhiều.
“Ngươi tên gì?”
Lâm Bắc Thần hỏi.
“Ta tên Tiềm Long.”
Thiếu chủ nghe khẩu khí của Lâm Bắc Thần đã thả lỏng, biết hắn có hy vọng, không khỏi mừng rỡ trong lòng, vội vàng báo tên.
Dừng một chút, Tiềm Long lại bổ sung: “Kim Sắc Huân Lộc thế gia chúng ta là thế gia quyến tộc Liệt Dương Thần Tộc trong thất đại chủ chiến thần tộc, có ngàn năm lịch sử. Ta là một trong những con trai trưởng gia chủ đương đại, cũng có chút danh tiếng trong thần thành. Ta có thể ra mặt giải quyết một số phiền phức nhỏ cho đại nhân ngài.”