Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 176: Tụ Hiền trang




Còn những người khác hiển nhiên cũng đều không ngờ rằng thực lực của Lâm Bắc Thần lại cao như vậy, đợi đến khi phản ứng lại thì cục diện đã thay đổi ngay tức khắc, không còn ở trong tầm kiểm soát, sau vài tiếng huýt sáo, có người quay đầu bỏ chạy, cũng có người cầm đao vác kiếm ép tới, vây lấy hai người Lâm Bắc Thần ở giữa.

"Nói, tại sao chặn ta?"

Thanh trường kiếm trong tay Lâm Bắc Thần hơi phát lực, lưỡi kiếm cắt qua cổ của thủ lĩnh, một tia máu đỏ tươi chảy xuống.

"Đừng đừng đừng... bọn ta chặn nhầm người, tưởng rằng ngài là người của Tật Phong Huynh Đệ đoàn, xin lỗi, xin lỗi, chúng ta lập tức rút lui ngay..." Tên cầm đầu run rẩy nói.

Một chút cốt khí cũng không có.

"Các ngươi là người của thương hội Thiên Lý Hành?" Lâm Bắc Thần hỏi.

"Không, không phải, bọn ta là người của Bích Lan bang." Thủ lĩnh vội vàng nói.

Bích Lan bang?

Lâm Bắc Thần khẽ giật mình.

Hắn chưa từng nghe qua bang phái này.

“Các ngươi biết tăm tích của Nhạc Hồng Tuyết, đúng không?” Hắn hừ lạnh một tiếng, nói: “Đừng nói dối, nếu không kiếm của ta có thể sẽ muốn sát sinh đấy.”

“Đúng đúng đúng, ngài đang nói về tên tiểu nhị của quán trọ Duyệt Lai đúng không?” Thủ lĩnh nói: “Hắn đã bị người của thương hội Thiên Lý Hành bắt đi rồi. Không chỉ hắn mà những người có liên quan đến hắn đều bị thương hội Thiên Lý Hành thu dọn rồi, thiếu hiệp, ta khuyên ngài đừng quan tâm đến chuyện của Nhạc Hồng Tuyết, nếu không, ngài chịu không nổi đâu."

"Người của thương hộ Thiên Lý Hành, tại sao lại bắt hắn?"

Lâm Bắc Thần hỏi.

"Bởi vì có người treo thưởng cho Phương Tiểu Bạch của Tật Phong Huynh Đệ đoàn, Nhạc Hồng Tuyết là huynh đệ tốt của Phương Tiểu Bạch, thương hội Thiên Lý Hành muốn dùng Nhạc Hồng Tuyết để ép Phương Tiểu Bạch tự sa vào lưới ..." Tên thủ lĩnh nói.

Quả nhiên không ngoại dự đoán.

Thực sự là một cuộc tranh chấp của bang phái. "Vậy tại sao các ngươi phải chặn ta?"

Lâm Bắc Thần hỏi.

Thủ lĩnh run lẩy bẩy nói: "Bởi vì ngươi ở trong quán trọ Duyệt Lai, hỏi thăm chuyện của Nhạc Hồng Tuyết, bị người của bọn ta nghe thấy, cho rằng ngươi là người của Tật Phong Huynh Đệ đoàn, cho nên bọn ta mới bạo gan đến bao vây, muốn bắt ngươi đem đến thương hội Thiên Lý Hành lĩnh thưởng."

"Chỉ cần là người quen biết Nhạc Hồng Tuyết, thương hội Thiên Lý Hành đều sẽ trao thưởng à?"

Lâm Bắc Thần nói: "Chuyện làm đến tuyệt như vậy sao?"

Thủ lĩnh nói: "Bởi vì Thẩm Phi của binh đoàn lính đánh thuê Kiếm Viêm ở trong vòng dự tuyển của cuộc thi Thiên Kiêu Tranh Bá đã nhập ma, bị thiên ngoại tà ma làm vấy bẩn, cho nên phía nhà nước đã xóa sổ binh đoàn lính đánh thuê Kiếm Viêm, sự cân bằng thế lực của bang phái ở Vân Mộng thành đã bị phá vỡ, thương hội Thiên Lý Hành nghe nói là đã nhận được sự hỗ trợ của một đại nhân vật nào đó, thừa thế vươn lên, muốn thống nhất bang phái ở Vân Mộng thành. Vì vậy đã đuổi cùng giết tận một số bang phái như Tật Phong Huynh Đệ đoàn, binh đoàn lính đánh thuê Hoả Lang..."

Lâm Bắc Thần vừa nghe thấy liền hiểu ra.

Một vòng chiến đấu tranh giành địa bàn của hắc bang.

Quạ đen muốn làm Hạo Nam ca.

"Ngươi có biết Nhạc Hồng Tuyết bị bắt đi đâu không?"

Lâm Bắc Thần hỏi.

......

......

Tụ Hiền trang.

Trang viên lớn nhất ở phía tây bắc của Vân Mộng thành.

Chiếm diện tích hơn 500 mẫu, gạch đỏ ngói xanh, đại viện tường cao, canh gác chặt chẽ.

Đây là sản nghiệp dưới tên của thương hội Thiên Lý Hành, thương hội lớn nhất trong thành.

Thương hội Thiên Lý Hành có lịch sử hơn sáu mươi năm ở Vân Mộng thành. Hoạt động kinh doanh liên thông tám phương, với các Hải tộc trên biển và giữa các đại thành của Phong Ngữ hành tỉnh, đều có giao dịch qua lại, thâm nhập vào mọi mặt đời sống của người dân ở Vân Mộng thành.

Hội trưởng đương thời có họ Triệu, tên là Triệu Trác Ngôn, ông ta là người giàu có nhất Vân Mộng thành, có giao tình rất tốt với các đại nhân vật trong các cơ quan chính quyền nhà nước.

Tụ Hiền trang này là trang viên được Triệu Trác Ngôn xây dựng cách đây hai mươi năm để tập hợp anh hùng bốn phương.

Trong hai mươi năm trở lại đây, thương hội Thiên Lý Hành đã thu hút rất nhiều võ giả, hoặc là bảo vệ hoặc là người áp tải, bọn họ đã có những đóng góp to lớn cho sự phát triển mở rộng và trao đổi mua bán của thương hội.

Tính đến nay, có hàng trăm kiếm sĩ và võ giả trong trang viên đã tu luyện Huyền khí, trở thành một thế lực không thể không xem nhẹ ở Vân Mộng thành.

"Ha ha, chỉ vừa mới năm ngày, các ngươi đã không nhịn được mà tự sa vào lưới, ha ha, sức nhẫn nại kém hơn rất nhiều so với trong tưởng tượng của ta.”

Trên thao trường trong trang viên, có một cây ngô đồng cực lớn.

Thân cây đủ cho mười người vây quanh, tán cây trải dài hơn trăm mét, chiếu xuống mặt đất tạo ra một mảng bóng râm rất lớn.

Nhà có cây ngô đồng, thu hút phượng hoàng đến.

Ban đầu để trồng được cây ngô đồng này, thương hội Thiên Lý Hành cũng đã phải bỏ ra một nguồn tài chính khổng lồ.

Dưới bóng cây có một chiếc ghế mây màu hồng được gia công tinh tế.

Nằm trên đó là một người trẻ tuổi khoảng mười tám, mười chín tuổi, mặt mày thanh tú, lúc nói chuyện trên mặt mang theo ba phần tươi cười, đáng lẽ ra là một khuôn mặt rất thân thiện, nhưng trên thực tế lại cho người ta một cảm giác nham hiểm đáng sợ.

Phía sau hắn, có hai mươi kiếm sĩ đang đứng ở hai bên trái phải. Trước mặt đặt một cái bàn đá rất lớn.

Trên bàn đặt rau quả và trái cây.

Khi thiếu niên nói chuyện, hai chân gác lên bàn đá, đang ăn dưa hấu.

Còn đối diện với hắn là Phương Tiểu Bạch của Tật Phong Huynh Đệ đoàn, mang theo năm sáu cao thủ trong bang, áp giải một cặp mẹ con đang bị trói, chậm rãi đi đến trước cây ngô đồng.

"Ngươi là ai? Triệu Trác Ngôn đâu?"

Phương Tiểu Bạch thân mặc kình trang bó sát, khăn gấm bao phủ tóc, khuôn mặt đoan chính thanh tú, chính là vẻ đẹp thanh xuân, mắt hạnh đảo qua tứ phía, lạnh giọng hỏi.