Lâm Bắc Thần với vẻ mặt thoải mái, cười lạnh nói: "Ha ha, ta đã nói rồi mà, còn muốn lừa gạt ta. Ngươi đã thành thật khai báo, vậy ta sẽ cho ngươi đủ ngạch giá trị Thần thạch."
Hắn cắn răng xuất ra 10000 Huyền thạch.
Đây đã là một phần ba vốn liếng cưới vợ trên người hắn.
Khoảng thời gian này đến nay, hắn trải qua các loại liếm bao chính nghĩa, cùng với việc treo bán những đồ vật lặt vặt trên APP Nhàn Ngư, tổng cộng tích lũy hơn 35000 Huyền thạch.
10000 Huyền thạch đã là bỏ ra rất nhiều máu.
Nhưng cũng không phải là không móc ra nổi.
Vì Thần vị, cắn răng liều mạng một lần cũng là có thể tiếp nhận được.
Luyến tiếc không nỡ bé con không chống lại được sói.
"Được rồi. Chuyện kích hoạt Kiếm Tiên Thần vị, cứ để ta lo, trước khi bắt đầu giải đấu thần tuyển, trăm phần trăm giải quyết xong." Kiếm Tuyết Vô Danh cất kỹ Huyền thạch, nói: "Tiếp theo đây, ngươi còn cần nộp một khoản phí báo danh."
"Hả?"
Lâm Bắc Thần trừng to mắt.
"Đừng nhìn ta như vậy, cũng không phải ta lừa gạt ngươi."
Kiếm Tuyết Vô Danh nói: "Báo danh giải đấu thần tuyển, cần phí báo danh, ngươi cho rằng người nào cũng có thể tham gia à."
"Không đúng, để ta suy nghĩ một chút."
Lâm Bắc Thần giơ ngón tay giữa lên vuốt vuốt mi tâm, nói: "Ta lén đi đến Thần giới, không chỉ cần phải chờ lên võ đài bán mạng chiến đấu cho ngươi, bản thân còn cần phải nộp phí? Chuyện gì bản thân ta cũng phải làm, cần ngươi làm gì chứ?"
"Đệ đệ à, ngươi nói lời này thật là không có lương tâm mà."
Kiếm Tuyết Vô Danh với vẻ mặt bi phẫn nói: "Ta đưa ngươi đến Thần giới, không cần tiêu hao Thần thạch sao? Ta giúp ngươi giải quyết thân phận cùng tư cách dự thi, không cần tiền sao? Ta giúp ngươi mua trang bị giao chiến, không cần tiền sao? Đệ đệ à, toàn bộ tích lũy mấy năm nay của ta, toàn bộ đều góp vào hết rồi."
"Ừm... "
Lâm Bắc Thần nửa tin nửa ngờ, lại hỏi: "Ngân Hoàng Hải Vũ không phải là nhà đầu tư của chúng ta sao? Sự đầu tư của nàng, thể hiện ở đâu?"
"Đầu tiên, Ngân Hoàng miện hạ còn chưa quyết định có đầu tư cho ngươi hay không, dù sao lúc này, hạt giống thiên tài tìm nàng đầu tư rất rất nhiều, hôm nay gặp mặt, cũng là nể mặt ta, đến khảo sát một chút, hiện tại xem ra, ải thứ nhất miễn cưỡng xem như qua; đầu tư thực sự tiếp theo đây nhất định phải là sau khi ngươi báo danh thể hiện đầy đủ giá trị mới có thể đến nơi, cuối cùng, nếu như không có Ngân Hoàng miện hạ, ngươi ngay cả tư cách dự thi cũng không có."
Kiếm Tuyết Vô Danh đưa ra lời giải thích có trật tự và cấp độ rõ ràng.
Lâm Bắc Thần đem câu nói này, cẩn thận nhai kỹ rồi rồi nuốt xuống.
Hình như không có lỗ thủng logic nào.
"Phí báo danh bao nhiêu?"
Hắn nhíu mày hỏi.
Kiếm Tuyết Vô Danh quan sát nét mặt của hắn, trong lòng hiểu rõ, nói: "Cái này không đắt, tổng cộng 30 Thần thạch mà thôi."
30 Thần thạch?
Cũng chính là 3000 Huyền thạch.
Cái này vừa hay nằm trong giới hạn tâm lý của Lâm Bắc Thần.
Lâm Bắc Thần suy nghĩ một chút, lại lấy ra 3000 Huyền thạch.
Kiếm Tuyết Vô Danh cười híp mắt cất đi, nói: "Yên tâm đi, sau khi chuyện lần này thành công, hồi báo mà ngươi có được sẽ vượt xa so với đầu tư hiện tại...tiếp theo đây, ta và ngươi nói một chút về kế hoạch sau này, vừa rồi không phải đã nói, Ngân Hoàng Hải Vũ miện hạ giúp ngươi giải quyết chuyện tư cách dự thi, phương pháp cụ thể là như vậy, ở khu trung nhị của đại khu Tây Bắc, có một quán rượu Thanh Diệp, bà chủ của quán rượu rất có năng lực, mọi người đều gọi nàng là Minh Xuyên phu nhân, có đam mê, thích nhận nghĩa tử, cho nên..."
Mả mẹ nó.
Lâm Bắc Thần nhảy dựng lên, nói: "Chờ đã, ngươi không phải là muốn để ta đi làm con nuôi cho Minh Xuyên phu nhân gì đó đấy chứ?"
Quá đáng rồi đấy.
Lâm Bắc Thần ta thân cao bảy thước, có thể giết không thể nhục, lại muốn ta đi làm loại chuyện này hả?
Tuyệt đối không thể.
Kiếm Tuyết Vô Danh nói: "Vị Minh Xuyên phu nhân này là đệ nhất mỹ nữ của khu đại Tây Bắc Đại Hoang Thần thành, hiện tại độc thân."
Lâm Bắc Thần thở ra một hơi, nói: "Có phải mỹ nhân hay không không quan trọng, Lâm Bắc Thần ta không phải là loại người thấy sắc quên nghĩa kia, chủ yếu là vì đại sự của chúng ta, chịu một chút xíu uất ức cũng không sao cả."
Kiếm Tuyết Vô Danh giơ ngón tay cái lên, nói: "Không hổ là đệ đệ, giơ được rút...." "Ngậm miệng, câu đó là 'Co được duỗi được'."
Lâm Bắc Thần nhảy dựng lên ngắt lời.
Cẩu nữ thần không có văn hoá này, nói câu lang sói gì vậy hả?
"Ý nghĩa không khác biệt lắm."
Kiếm Tuyết Vô Danh với vẻ mặt không quan trọng.
Nàng vẫy vẫy đôi đuôi ngựa của mình, giọng điệu vui vẻ nói: "Ngươi đã không phản đối, vậy cứ quyết định như vậy đi, tiếp theo đây chúng ta tìm một nơi thay y phục, nhập gia tùy tục, sau đó chờ đợi tin tức của Ngân Hoàng miện hạ...hả? Vừa rồi vẫn luôn không chú ý, bộ đồ này trên người ngươi, lại là y phục của Thần Giới, ngươi vậy mà lại có thể đến Thần giới trước, cũng đã chuẩn bị xong trang phục?"
Ta chuẩn bị trang phục cái đầu ngươi.
Cũng chỉ có cẩu nữ thần cẩu thả hời hợt nhà ngươi, bây giờ mới phát hiện ta mặc y phục của Thần giới.
Nhắc đến chuyện này, Lâm Bắc Thần tức giận không có chỗ phát tiết.
Hắn đem những chuyện mà bản thân trải qua trước đó, nói qua một lượt.
"Ngươi lại có thể đến trước?"
Kiếm Tuyết Vô Danh với nỗi khiếp sợ không tên: "Cái này làm sao có thể? Ngươi có phải đã làm cái gì hay không?"
Lâm Bắc Thần thản nhiên nói: "Không có."
"Không lẽ vũ khí tiếp dẫn truyền tống phát sinh trục trặc? Hay là nói ngươi trời sinh tương tác với Thần giới?" Kiếm Tuyết Vô Danh nghĩ không ra.
Sau đó lập tức từ bỏ suy nghĩ về vấn đề này.
Nàng vuốt ve đôi đuôi ngựa của mình, cực kỳ nghiêm túc nói: "Nói như vậy, ngươi tranh thủ thời gian cắt đứt rồi tách ra khỏi Hàn gia đi, chuyện mà chúng ta làm dù sao cũng có nguy hiểm, một khi xuất hiện sơ hở, rất dễ dàng mang lại tai hoạ ngập đầu cho gia đình thường dân này."
"Hả? Ngươi lại có thể nghĩ được như vậy?"
Lâm Bắc Thần có chút ngạc nhiên.
Không ngờ rằng cẩu nữ thần cũng có lúc đáng tin cậy.