Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 1695: Người nhà-kẻ trộm




Lâm Bắc Thần đương nhiên nghe không hiểu Hàn Lạc Tuyết đang nói cái gì.

Hắn cũng không có viết chữ giải thích, chỉ làm một khuôn mặt mờ mịt nói: "Aba Aba, lệch so ba bỉ..."

Hàn Lạc Tuyết là hỏi người bên cạnh mới biết chuyện đã xảy ra.

Lại có thể là Hương Nhan tế tư xuất thủ?

Sau khi Hàn Lạc Tuyết biết được cũng hơi sững sờ.

Hương Nhan tế tư phụ trách khu vực thần điện số chín mươi tám, rất nổi tiếng.

Nàng là nữ thần vô cùng thánh khiết trong tâm trí của rất nhiều người, nghe đồn say mê với việc gieo rắc vinh quang và ánh sáng của thần minh, không có chút lưu luyến nào đối với chuyện thế tục...

Tại sao lần này lại chủ động giúp đỡ câm ca ca?

"Chắc chắn là Hương Nhan tế tư thấy câm ca ca đáng thương, cho nên mới ra tay giúp đỡ."

Hàn Lạc Tuyết tự giải thích với bản thân như vậy ở trong lòng.

Nhưng không biết vì sao, trong lòng vẫn có chút hoảng loạn.

Những mà vẫn may, xin thuốc lần này rất thuận lợi.

Tế tư dược bộ của thần điện ban hạ thần dược.

Giải thích rõ ràng thần dược, vừa hay đối chứng, chỉ cần dựa theo thời gian mà uống thuốc, thì rất nhanh có thể khỏi bệnh.

Thêm nữa bởi vì Lâm Bắc Thần 'bất ngờ' làm xong chứng nhận cư trú, đồng nghĩa với việc nàng còn thừa lại một khoản lớn chi phí 'hối lộ', cho nên một chút hoảng loạn kia trong lòng của Hàn Lạc Tuyết rất nhanh đã biến mất không còn tăm tích.

Tâng trạng của thiếu nữ quán rượu đã nhanh chóng trở nên tốt lên.

"Đi, về nhà thôi."

Nàng giống như một đứa trẻ hoan hô nói.

Trên đường trở về, cả gia đình còn thuận tiện đi dạo một số chợ trên đường 'Phong Vật Đại Nhai', Hàn Lạc Tuyết dùng một chút tiền tiết kiệm, mua cho mình một cái váy, mua y phục mới cho phụ mẫu, còn thuận tay mua cho Lâm Bắc Thần một đôi giày mới——chi phí mua giày gấp ba y phục của phụ mẫu.

"Aba Aba..."

Lâm Bắc Thần từ chối không được, với vẻ mặt cảm kích.

Tiền mà Thần giới lưu hành là một thứ được gọi là Thần thạch, thoạt nhìn tương tự với Huyền thạch, nhưng rất rõ ràng, năng lượng cất trữ trong đó cũng không phải là Huyền khí, mà là năng lượng rời rạc giữa trời đất Thần giới được gọi là 'Thần lực'. Nói một câu nói khái quát, Thần thạch là Huyền thạch của Thần giới.

Nhưng mà khu vực cấp thấp giống như khu hạ tam, có rất ít người có thể dùng Thần thạch hoàn chỉnh xem như tiền tệ, bình thường đều là dùng mảnh vụn, bột phấn của Thần thạch để giao dịch.

Sản nghiệp bình thường lâu năm giống như 'quán rượu Thính Tuyết' vậy, thu nhập một tháng cộng lại miễn cưỡng cũng chỉ là một viên Thần thạch chế thức tiêu chuẩn mà thôi.

Nhìn từ góc độ này, sức mua của Thần thạch sẽ vượt xa địa vị của Huyền thạch ở Đông Đạo Chân Châu.

Thần thạch là do 'Thợ mỏ' thu thập khai quật ra từ trong hầm mỏ của thành thị dưới đất.

Về phần tại sao thành thị dưới đất lại có mỏ?

Lâm Bắc Thần vẫn chưa biết được.

Hắn đang thông qua quan sát, chậm rãi gia tăng nhận thức của mình đối với Thần giới. Đồng thời bây giờ hắn cũng đã có thể chắc chắn một trăm phần trăm, gia đình Hàn Lạc Tuyết thật sự là không có ác ý gì đối với mình cả, ngược lại là đối xử giống như người nhà, ôn hoà thân thiết.

Phu phụ Hàn Lập khoan hậu hiền hoà, thiếu nữ quán rượu nhiệt tình vui vẻ...

Tổ hợp như vậy, hành động như vậy, khiến trong lòng của Lâm Bắc Thần cảm nhận được cảm giác ấm áp gia đình mà hắn chưa từng cảm nhận qua trong khoảng thời gian dài ở Đông Đạo Chân Châu.

Khi ở Đông Đạo Chân Châu, lão cha hời Lâm Cận Nam mặc dù quyền cao chức trọng, Chiến Thiên Hầu phủ thời điểm hưng thịnh có mấy trăm người, nhưng loại gia đình này đối với người vừa mới xuyên không như Lâm Bắc Thần lúc đó mà nói, thật sự là lạ lẫm đồng thời khó mà hoà nhập được.

Bởi vì khi ở trên địa cầu, hắn chẳng qua chỉ là một nam thanh niên trong một gia đình bình thường và có mười mấy cô bạn gái cũ mà thôi.

Phụ mẫu đều là người bình thường.

Không phải quan lớn cũng không phải là phú thương.

Sự biến hóa đột ngột trở thành một gia đình đại phú đại quý do xuyên không mang tới, khiến Lâm Bắc Thần sau kích thích ban đầu của phần thưởng, càng nhiều hơn chính là sự hoảng loạn khó mà thích ứng được với rất nhiều việc nhỏ không đáng kể.

Huống hồ Lâm Cận Nam lúc đó cũng không ở nhà.

Không cách nào cho hắn tình thương của cha một cách trực quan nhất.

Còn lão chị hời ở trong ý thức lưu lại của tiền thân, hoàn toàn chính là khủng khiếp và đáng sợ.

Đông Đạo Chân Châu có rất nhiều người khiến Lâm Bắc Thần cảm nhận được sự ấm áp của nhân gian.

Có tình bạn học, có tình bằng hữu, có tình yêu, có u mê thanh xuân, cũng có sự quan tâm đến từ sư trưởng...

Nhưng lại duy nhất từ trước đến nay chưa từng có ai khiến Lâm Bắc Thần cảm nhận được loại cảm giác gia đình bình thường, ấm áp thường thấy về mặt ý nghĩa thực sự giống như trên địa cầu kiếp trước.

Điều này cũng là một trong những nguyên nhân trong khoảng thời gian rất dài trước đó, tại sao Lâm Bắc Thần lúc nào cũng gấp gáp muốn trở lại địa cầu.

Hắn không ngờ rằng, loại khát vọng đối với cuộc sống ấm áp gia đình bình thường này, sau khi mình đến Thần giới, một nơi vốn nên càng cao lớn hơn, lại có thể có được sự thỏa mãn và an ủi.

Ai có thể ngờ được rằng, Thần giới khiến cho vô số tuyệt đại thiên kiêu, hùng chủ kiêu hùng của Đông Đạo Chân Châu đều hướng tới, lại là một thế giới tràn đầy khí tức khói lửa như vậy chứ?

Thì ra thần linh cũng phải đi ị đi tiểu.

Lâm Bắc Thần trong lòng suy nghĩ miên man, đột nhiên bên cạnh truyền đến một trận ồn ào náo nhiệt.

"Ồ, là tiệm son phấn mới của Hương Thủ Thần Quyến tộc khai trương tổ chức hoạt động."

Trong giọng nói của Hàn Lạc Tuyết mang theo một chút xíu vui sướng.

Không có nữ nhân nào có thể chống lại được sự mê hoặc của đồ trang điểm.

Thiếu nữ quán rượu của Thần giới cũng không ngoại lệ.

Hàn Lập ho khan một tiếng, nói: "Tiểu Tuyết, chúng ta đi qua xem một chút đi."

Ông lão nhìn thấy sự vất vả của nữ nhi trong những ngày này.

Trong khoảnh khắc này, ông bỗng nhiên ý thức được, trong khoảng thời gian mà mình sinh bệnh, nữ nhi đã rất lâu rất lâu rồi không dùng qua vật trang điểm như son phấn, không khỏi chua xót trong lòng.

Vừa vặn hôm nay gặp được hoạt động giảm giá của Hương Thủ Thần Quyến tộc, có lòng mua mấy món đồ nhỏ.