"Ta đã nói, Bạch Vân thành cấu kết với Vực Ngoại Tà Ma, chứng cứ chính xác, đây vốn không phải là cái cớ, cũng không phải là đang lừa các ngươi..."
Kiếm Vô Cực điều khiển Hoang Thần Lệnh.
Từng luồng lưu quang từ thượng lưu của Hoang Thần Lệnh bắn ra, chiếu ảnh trong hư không, trở thành từng đoạn quang ảnh.
"A, ta thú nhận, ta thú nhận, Sở Thiên Khoát quả thật là có cấu kết với Thiên Ngoại Ảm Nguyệt tộc..."
"Thánh Tử của Ảm Nguyệt tộc, đích thân giáng lâm xuống Bạch Vân thành."
"A, a, không được giết bọn hắn, không được giày vò nàng, ta sẽ nói tất cả..."
"Nếu như ta nguyện ý ra mặt làm chứng, các ngươi có thể cho ta cái gì? Ta muốn cái gì? Ha ha, ta muốn quyền lực, muốn lực lượng, các ngươi có thể cho ta không?"
"Phi, cho dù lão phu có hoá thành tro bụi, cũng tuyệt đối sẽ không bán đứng Bạch Vân thành... Dừng tay, mau dừng tay, a a... đám ác ma các ngươi, cũng xứng xưng là thần hả?"
Trong hình, những người khác nhau, đang chịu đựng sự giày vò của cực hình đáng sợ nhất trên thế giới.
Bọn hắn gào thét thê lương, đại bộ phận đã không có hình người.
"A a a, Đại Hoang Thần Điện, ta với các ngươi không đội trời chung."
Sở Vân Tôn nhìn thấy cảnh này, nhất thời giống như dã thú sắp bùng nổ, hô hấp gấp gáp, thở hổn hển.
Bên cạnh hắn, Lục Quan Hải, Tiêu Nhiên cùng các đệ tử của Bạch Vân thành, trong mắt thiêu đốt lên ngọn lửa tức giận, lồng ngực nhấp nhô kịch liệt, nỗi hận thù to lớn khiến cho thân thể của bọn hắn đều run rẩy lên.
Bởi vì hình ảnh bên trên kia, xuất hiện đều là người của Bạch Vân thành.
Có trưởng lão của Bạch Vân thành, có thiên tài của Bạch Vân thành hiện ra, còn có hạt giống Thiên Kiêu trong hoàng thất của đế quốc Bắc Hải bái nhập Bạch Vân thành—— không một ngoại lệ, đều là những đệ tử trung thành nhất, đã từng có thân phận địa vị cực cao, đồng thời có cống hiến to lớn ở Bạch Vân thành.
Trong đó điều khiến cho đệ tử của Bạch Vân thành tức giận nhất, là vị thành chủ mất tích của Bạch Vân thành kia, cha ruột của Sở Vân Tôn, cũng bị dùng cực hình thảm thiết nhất để giày vò.
Đồng thời với những người bị hành hạ này là người nhà của bọn họ, cũng đang chịu cực hình kinh khủng đáng sợ—— trong đó có nữ tử không biết võ công, còn có nhi đồng ba bốn tuổi.
Một người ở trước mặt lão thành chủ, không ngừng bị cắt đứt tứ chi, sau đó lại dùng thần thuật khiến cho hắn sống lại, rồi lại cắt tứ chi, sự hành hạ cứ lặp đi lặp lại như vậy, là cháu gái ruột của lão thành chủ.
Còn có một vị trưởng lão già mới có con của Bạch Vân thành, trơ mắt nhìn con trai độc nhất mà mình xem như tính mạng, bị ma thú không ngừng cắn xé kêu thảm, sau khi thoi thóp hơi tàn lại không ngừng trị liệu khôi phục, lại cắn xé...
Loại cảnh tượng này, quả thực vô cùng thê thảm.
Hoang Thần Lệnh chiếu xạ ra, toàn bộ đều là cảnh tượng đám người Bạch Vân thành bị tra hỏi.
Các kiếm tu trên cầu đá cũng đều là cường giả từ trong núi thây biển máu giết ra, trong tay cầm kiếm, hành tẩu giết người, thử hỏi ai trong bọn họ có người nào trên người không nhiễm máu tươi, có người nào dưới kiếm không có vong hồn chứ?
Sinh tử bình thường, cảnh tượng giết chóc như máu, bọn hắn sớm đã nhìn quen rồi. Nhưng cảnh tượng trong Hoang Thần Lệnh chiếu xạ ra, cũng khiến bọn hắn cảm thấy từng trận hãi hùng khiếp vía sởn cả tóc gáy.
Liên luỵ tới người nhà.
Ngay cả mấy nhi đồng mù mờ vô tri kia cũng không buông tha.
Nhục thể bị giày vò đau đớn cùng tâm lý bị áp bức phá hủy...
Thủ đoạn hành hình như vậy, bất kỳ người nào chỉ cần hơi tính toán mọi cách suy nghĩ một chút, đều sẽ cầm lòng không đậu mà sinh ra sự sợ hãi khủng khiếp.
Mặc dù từ trước tới nay, bởi vì năng lực đầu độc đáng sợ của Thiên Ngoại Tà Ma, năng lực ô nhiễm càng khó lòng phòng bị, dẫn đến dường như mỗi một tín đồ tà ma một khi phát hiện, đều phải liên lụy đến cả nhà, nhưng thủ đoạn hành hạ lặp đi lặp lại giống như vậy, vẫn là cực kì hiếm thấy.
Trong đoạn hình ảnh, có thể nhìn thấy rõ ràng, người thi hành hình phạt thân mặc trường bào tế tư thần văn sông núi nhật nguyệt màu vàng nhạt.
Đó là tượng trưng cho thân phận của Tế Tư Đại Hoang Thần Điện.
Quần thể này, ở trên đại lục Đông Đạo Chân Châu, cũng là sự tồn tại người người nghe mà biến sắc.
Chỉ cần trêu chọc bọn họ, cho dù ngươi có là cường giả võ đạo cảnh giới Đại Thiên Nhân, hay là giáo chủ chấp chưởng Thần Điện một phương, hay là đế vương phàm nhân hô phong hoán vũ, kết quả cuối cùng đều là bản thân tan thành tro bụi, người nhà nặng thì bốc hơi khỏi nhân gian, nhẹ thì trở thành tội dân, mấy đời chuộc tội...
Lúc này, Kiếm Vô Cực chấp chưởng Hoang Thần Lệnh, có một loại khoái cảm quyền sinh sát đều ở trong lòng bàn tay.
Ông ta rất hài lòng về loại hiệu quả này.
Sở dĩ chiếu ra đoạn phim như vậy, ngoại trừ chứng minh Bạch Vân thành quả thật là cấu kết với Thiên Ngoại Tà Ma ra, còn có một chút chính là để chấn nhiếp ba đại tông chủ kiếm đạo thực lực đỉnh cấp.
Đối nghịch với Đại Hoang Thần Điện, kết quả còn kinh khủng hơn so với cái chết. Nhìn một chút về người Bạch Vân thành trong hình ảnh kia thì biết.
Rơi vào trong tay của những ác ma khoác lên mình hoàng y thần bì kia, quả thực chính là muốn sống không được muốn chết không xong, tuyệt đối sẽ hối hận vì đi tới trên thế giới này.
Trên đại lục Đông Đạo Chân Châu, dường như không có người nào có thể chạy trốn khỏi sự chi phối kinh hãi của Đại Hoang Thần Điện.
Cho dù là một số thần tín ngưỡng chính thống và các tín đồ có thế lực tương đối lớn một chút của hắn, cũng không được.
Nếu như đem hệ thống thần tín ngưỡng chính thống của đại lục Đông Đạo Chân Châu ví von trở thành một cây đại thụ che trời thì Đại Hoang Thần Điện là cái thân cây không chút tranh khí, còn vô số thần tín ngưỡng chính thống lớn nhỏ khác, chẳng qua chỉ là cành cây của cây đại thụ này, cho dù trong đó có mấy cành lá xanh tươi một chút, nhưng tuyệt đối cũng không cách nào chống lại nổi thân cây.