Sách được làm bởi Nhân
Zalo: 0945 787 018, bán sách truyện giá rẻ
--------------------------------------
Mẹ nó!
Nặng vãi.
Sức nặng của thanh kiếm này, sợ không phải chỉ có mười vạn tám ngàn cân.
Cầm nó, tựa như nâng một ngọn núi lên vậy.
Nặng không chỉ gấp đôi so với Ngân Kiếm do Thẩm Tiểu Ngôn đại sư đúc ra.
Với tu vi nhục thân của Lâm Bắc Thần, vậy mà cũng cảm thấy phải cố hết sức mới nâng lên được, cơ bắp hai cánh tay vì dùng lực mà nhô lên.
Cảm giác có thể nắm chuôi kiếm này 'Đập' người.
"Quá nặng đi, cường giả Thiên Nhân cảnh cấp ba trở xuống khó mà cầm được thanh kiếm, càng không thể thi triển kiếm kỹ rồi. . ."
Lâm Bắc Thần cẩn thận cảm ứng sức mạnh của thanh kiếm đỏ thẫm.
Lúc này, một dòng khí ấm áp từ bên trong hoa văn chuôi kiếm vảy rồng truyền ra.
Truyền đến cảm giác rất thư thái.
Hoa văn đặc thù trên chuôi kiếm đưa đến lực ma sát, làm cho bàn tay nắm giữ trường kiếm càng thêm vững chắc.
Nếu dùng tinh thần lực quấn quanh thân kiếm cẩn thận cảm ứng mà nói, trong thân kiếm khảm ít nhất ba mươi sáu tầng trận pháp huyền văn hệ hỏa cực kì cao minh.
Lâm Bắc Thần rót Huyền khí Tiên Thiên hệ hỏa vào Tinh Thần Tiểu Hỏa.
Ầm!
Một ngọn lửa bùng lên như một cơn cuồng phong từ trong thân kiếm phóng ra. Toát ra ánh lửa màu đỏ thắm bao phủ cả người Lâm Bắc Thần ở bên trong. "Chi chi chi!"
Quang Tương lập tức cảm thấy sức nóng khó có thể chịu đựng được đập vào mặt, dọa đến nó nháy mắt lui lại ra trăm mét, mới miễn cưỡng có thể chịu đựng được loại nhiệt độ này —— thanh kiếm này sau khi bị thôi động, tản mát ra nhiệt độ cực nóng, tuyệt đối có thể uy hiếp được cường giả Thiên Nhân cảnh.
Trong ánh mắt Thử Vương nhìn Lâm Bắc Thần tràn ngập sùng bái và kính sợ. Đây chính là chủ nhân của mình.
Hắn thật là mạnh.
Trên cầu đá.
"Kiếm tốt kiếm tốt"
Khoảnh khắc hắn rót Tinh Thần Tiểu Hỏa vào trong thanh kiếm, thân kiếm đột nhiên thay đổi 'Nhẹ ' đi.
Vừa vặn điều chỉnh đến trình độ mà lực lượng của Lâm Bắc Thần có thể thích ứng được. Thật thông minh.
Sau khi rót Huyền khí vào, nó có thể chủ động thích ứng với lực lượng của người cầm kiếm, đạt đến độ phù hợp vô cùng hoàn mỹ.
Lâm Bắc Thần cầm kiếm thử vung lên, chỉ cảm thấy vô cùng thuận tay, không khỏi thần sắc đại hỉ.
Từ ánh lửa toát ra trên thân kiếm có thể thấy, thanh kiếm này Huyền khí tăng phúc cực kỳ đáng sợ, chí ít cũng tăng gấp bốn lần trở lên.
Đạo Khí.
Nó chí ít cũng là một thanh Đạo Khí cao giai.
Hơn nữa còn có thể phù hợp một cách hoàn mỹ, tiếp nhận Tinh Thần Tiểu Hỏa của mình.
Quả thực chính là được chế tạo ra để dành cho mình.
Cũng không biết là người nào, thật là vô công đức, đem một thanh kiếm nặng như vậy, tùy tiện vứt xuống trong nham thạch, quả thực là phá hoại hoàn cảnh mà.
Tất nhiên chủ nhân của nó không cần nó, vậy. . .
Nó là của ta!
Lâm Bắc Thần trong nội tâm không chút do dự hoàn thành đánh dấu chủ quyền.
"Phải đặt tên cho nó. . ."
"Gọi Long Lân Kiếm? Quá tục."
"Gọi Hỏa Long Kiếm? Cũng tục."
"Không bằng gọi là. . . Hỏa Chi Nhiệt Tình đi."
Sau khi xác định tên cho nó, Lâm Bắc Thần thu hồi Huyền khí, đem Hỏa Chi Nhiệt Tình đã ngủ say ném cho Quang Tương.
Cũng may Quang Tương nhục thân biến thái, lực lượng rất lớn, mới không bị đại kiếm đập chết. Nhét đại kiếm vào trong túi xách, Quang Tương cẩn thận từng li từng tí đứng thẳng người.
Trước đó nó uống rượu là vì tăng thêm lòng dũng cảm, hút thuốc là vì ngưng thần, lúc đó cảm thấy nhảy xuống dòng nham thạch rất nguy hiểm, vì lẽ đó chuẩn bị trước khi chết sảng khoái một lần, ai ngờ vẫn còn sống tiếp được, bây giờ tốt rồi, chuẩn bị đối mặt với sự khiển trách của chủ nhân.
Trên mặt Quang Tương nở một nụ cười lấy lòng, nhìn nhìn Lâm Bắc Thần. Lâm Bắc Thần giơ bàn tay lên.
Quang Tương lập tức chi chi chi mà nhắm mắt lại chuẩn bị chịu đánh. . . Ba!
Kết quả một vật thể mềm mại đập vào trong ngực. Quang Tương mở mắt nhìn một cái.
Kít?
Lại là một cái hoa tử.
Chuyện này?
Nó ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Bắc Thần.
Liền nhìn Lâm Bắc Thần lại từ bên trong cloud lấy ra một rương Hồng Tinh Nhị Oa Đầu. "Này, cầm đi."
Lâm đại thiếu cười rất hiền hòa.
"Ta trước kia quản ngươi, không cho ngươi hút thuốc uống rượu, là bởi vì tuổi ngươi còn quá nhỏ, lây những thói hư tật xấu này không tốt với cơ thể của ngươi, nhưng bây giờ ngươi đã trưởng thành, ta cũng cần phải tôn trọng lựa chọn của ngươi rồi, về sau muốn hút thì cứ hút, muốn uống thì uống, ngược lại bây giờ tu vi ngươi cao như vậy, nhục thân mạnh như vậy, cũng không sợ nicotin và rượu, vì thế về sau, rượu thuốc lá không đủ thì tới hỏi ta. . . Đến mua chỗ ta."
Kém chút thấp giọng thành 'Không đủ thì đến lấy' .
May mà thời khắc cuối cùng cơ trí, nói thành mua.
Nếu không sẽ bị con chuột lớn này ăn cho sạt nghiệp mất.
Nhưng dù vậy, Quang Tương cũng đã rất cảm động.
"Chi chi chi."
Bên trong đôi mắt nó ngân ngấn lệ.
Sờ lên đám lông bị uốn cong của mình, Quang Tương lấy bảng ra viết chữ, xoát xoát xoát mà viết xuống một câu nói như sau ——
"Tiểu thử Quang Tương, nguyện vì chủ nhân đời đời hút thuốc uống rượu uốn tóc."