Ầm ầm ầm ầm!
Shotgun!
Một hơi sáu phát.
Bên trong hư không, mấy luồng huyết vụ bắn tung tóe.
Lạch cạch.
Một nữ thi mặt ưng từ trong hư không rơi xuống.
Ngực trúng đạn.
Nửa người nàng ta bị bắn gần như thành cái sàng.
Đúng vậy, đây chính là uy lực của shotgun.
Thứ vũ khí lợi hại được mệnh danh là sát thương chi vương khoảng cách gần này chính là bộ vũ khí mà Lâm Bắc Thần đã vất vả suy nghĩ chuẩn bị cho Tiêu Bính Cam.
Dù sao, bất luận là Tuyết Vực Chi Ưng hay là 98K, tất cả đều là vũ khí xạ kích một phát xác định vị trí. Mặc dù nó là phần thưởng của điện thoại di động Tử Thần, uy lực vô cùng lớn, sau khi lắp đạn Tiên Thiên Huyền Khí vào, nó càng có lực sát thương đáng sợ đối với Thiên Nhân, nhưng vấn đề nằm ở chỗ, một khi không bắn trúng, khi đó người sử dụng sẽ rơi vào hoàn cảnh luống cuống.
Cường giả cấp Thiên Nhân có quá nhiều loại hình chiến kỹ như tinh thông thân pháp, tốc độ, huyễn thuật.
Một khi bị bọn họ né được đạn, cận thân tập sát sẽ đột nhiên trở nên khó khăn. Tiêu Bính Cam sẽ rơi vào nguy hiểm.
Mặc dù súng máy Gatling có thể được sử dụng để giải quyết vấn đề này với mật độ bắn nhanh dày đặc, nhưng nó lại quá bại gia. Mỗi lần sử dụng phải cần huyền thạch và Tiên Thiên Huyền Khí, khiến lòng Lâm Bắc Thần đau như cắt. Nếu không hạn chế bắn ra, chỉ cần một ngày cũng đủ khiến Lâm Bắc Thần phá sản ngay tại chỗ.
Cho nên, Lâm Bắc Thần quyết định trang bị một shotgun cho Tiêu Bính Cam.
Mặc dù tốc độ bắn ra của cái thứ đồ chơi này không bằng súng máy Gatling nhưng diện tích bao phủ lại cực lớn.
Nhất là Lâm Bắc Thần đặt biệt danh cho cây shotgun này của Tiêu Bính Cam là Máy Khoan Điện là vì nó hoàn toàn tự động, là shotgun chiến đấu có tiếng, băng đạn mười viên, tốc độ bắn không tầm thường, diện tích bao phủ lớn, có thể nói là khắc tinh tự nhiên đối với những người thích cận chiến.
Đức Đĩnh vì muốn một kích tất sát, khoảng cách cách Tiêu Bính Cam không xa.
Cho nên, khi đối mặt với khẩu súng ngắn với diện tích bao trùm sáu phát liên tiếp, nàng ta đã bị bắn trúng.
Máy Khoan Điện trải qua điện thoại Tử Thần thăng cấp, uy lực kinh người. Nàng ta trở thành vật hy sinh đầu tiên dưới vũ khí phụ trợ của Tiêu Bính Cam.
Cảnh tượng này khiến tiếng hoan hô của đám cường giả Xích Vũ Ma Sơn tộc trên phù thạch huyền không đằng xa trong nháy mắt im bặt.
Từng gương mặt hiện lên sự mờ mịt.
Con ngươi Lục sơn chủ thu nhỏ như cây kim, biểu hiện ngưng kết.
Con mẹ nó đây là kiếm ấn gì vậy?
Trên mấy ngày phù thạch huyền không lớn nhỏ chung quanh, vô số cường giả đều nghẹn họng nhìn trân trối.
Bọn họ hoàn toàn nhìn không ra, rốt cuộc Tiêu Bính Cam đã thi triển chiến kỹ kiếm đạo gì.
Trong khoảnh khắc bắn ra sáu đạo kiếm ấn liên tục, thoạt nhìn thì đúng là sáu đạo nhưng trên thực tế lại là mấy ngàn đạo lớn nhỏ, kiếm khí nhỏ vụn phương hướng không đồng nhất.
Đây là kiếm ấn gì vậy?
“Sư phụ...”
Từ Uyển bịt miệng lại.
Kết quả, khi nàng quay đầu lại, nàng cũng nhìn thấy Nhan Như Ngọc chấn kinh che miệng.
Hiển nhiên, sư phụ của nàng thiếu chút nữa đã kêu thành tiếng.
Ngược lại Lâm Bắc Thần lại giơ ngón tay giữa vuốt mi tâm, trong đầu lại có linh cảm mới.
Hắn muốn cải tạo Tiêu Bính Cam thành chiến sĩ kiếm đạo công nghệ cao cấp khắc kim cấp bậc BUG, chỉ có vũ khí chính phụ thôi chưa đủ, còn cần những vật khác, ví dụ như...
Địa lôi?
Nếu sử dụng cái thứ đồ chơi đó thỏa đáng, nó cũng giống như trận sư ở thế giới này.
Suy nghĩ một chút, nếu trước khi đánh nhau, Tiêu Bính Cam bố trí chung quanh một trận địa lôi, tình huống sẽ khiến địch nhân tuyệt vọng hơn nhiều?
Mặc kệ thân pháp của ngươi tốt bao nhiêu, tốc độ nhanh như thế nào, biến hóa quỷ quyệt ra sao, ẩn tàng cao minh đến đâu, chỉ cần vọt vào trong địa lôi trận, sơ ý một chút giẫm lên địa lôi. A, khặc khặc khặc, địa lôi trải qua điện thoại Tử Thần cải tạo, chỉ sợ trong nháy mắt sẽ tiễn Thiên Nhân về Tây thiên.
Như thế, Tiêu Bính Cam gần như là vô địch.
Chỉ là, chế tạo theo hướng như thế thật sự quá phí tiền.
Lâm Bắc Thần có chút do dự.
Trách không được người ta nói chiến tranh hiện đại đánh chính là tiền.
Quả nhiên lời lẽ chí lý.
Trong lúc Lâm Bắc Thần đang trầm tư, một tiếng rống giận dữ phát ra từ phù thạch huyền không của Xích Vũ Ma Sơn tộc.
“Bổn tọa sẽ đích thân ra tay.”
Lục sơn chủ rốt cuộc không kìm nén được, lựa chọn đích thân ra tay.
Là người mạnh nhất, dẫn đội Xích Vũ Ma Sơn tộc tham gia đại hội luận kiếm lần này, ông ta đối với thực lực của mình có lòng tin tuyệt đối.
Trước đó, sở dĩ ông ta vẫn để thuộc hạ của mình ra tay, chủ yếu là muốn giữ lực, ứng phó vòng thi đấu tiếp theo.
Nhưng bây giờ, mặt của Xích Vũ Ma Sơn tộc bị giẫm xuống đất, có thể tiến vào vòng trong hay không đã vẽ lên một dấu chấm hỏi rất lớn, tiền cảnh không hề lạc quan, còn giữ lực cái rắm.
Sát ý dâng lên trong lòng Lục sơn chủ, ông ta bộc phát toàn bộ sức mạnh.
Kiếm ý lưu chuyển toàn thân, da thịt bên ngoài hai tay cũng bắt đầu mọc lên những sợi lông vũ màu vàng đỏ giống như giáp trụ trải rộng toàn thân. Dưới ánh đèn huyền phù tinh lơ lửng trên không chiếu xuống, quang huy chói mắt, ông ta giống như một chiến thần đến từ thần giới.
“Heo Nhân tộc, ta sẽ giết ngươi báo thù cho tộc nhân của ta.”
Tuyệt đối tự tin với thực lực của mình, Lục sơn chủ thậm chí cũng không thi triển thân pháp huyễn thuật, phóng thẳng đến luận kiếm sơn.
Ông ta có lòng tin ngạnh kháng các loại kiếm ấn của Tiêu Bính Cam.
Trong nháy mắt Lục sơn chủ lên tiếng, Tiêu Bính Cam biết được hắn đã gặp phải khiêu chiến lớn nhất.
Lúc này, hắn có thể lựa chọn rời khỏi luận kiếm phong.
Bởi vì hắn đã chiến thắng ba đối thủ.
Chiến thuật nhận thua hoàn toàn có thể áp dụng.
Nhưng khi hắn nhìn thấy ánh mắt giết người của anh ruột trên phù thạch huyền không đằng xa, hắn lập tức bỏ đi suy nghĩ đào binh.
Anh ruột nhất định đang dùng phương thức đó cổ vũ hắn, để hắn tiếp nhận khiêu chiến, tiếp tục chiến đấu.
Cho nên, hắn trước tiên thu lại súng ngắn. Không chút do dự móc ra súng máy Gatling.
Tiêu Bính Cam biết rất rõ trong lòng, đây là một thanh thần khí mạnh nhất trong các loại thần khí anh ruột thay mặt Kiếm Chi Chủ Quân Miện Hạ ban cho hắn.
“Tới đi.”
Gương mặt mập trắng của Tiêu Bính Cam hiện lên vẻ dữ tợn.
Hắn nâng nòng súng Gatling, nhắm ngay Lục sơn chủ đang bay vụt đến.