Thẩm Tiểu Ngôn gật đầu, nói: "Đương nhiên."
Trong đại sảnh lập tức tràn ngập tiếng kinh hô khó có thể tin nổi.
Lâm Bắc Thần tò mò nói: "Ta có thể hỏi một chút, vì sao đại sư ngay cả lý do của ta cũng không nghe, đã đồng ý đúc kiếm cho ta vậy?"
Chẳng lẽ là hào quang nhân vật chính của ta lại bắt đầu lấp lóe?
"Lý do rất đơn giản."
Thẩm Tiểu Ngôn với vẻ mặt nghiêm túc, biểu cảm sùng bái và kính trọng, gằn từng câu từng chữ nói: "Bởi vì ta là con dân của đế quốc Bắc Hải."
Ta là con dân của đế quốc Bắc Hải.
Còn ngươi cứu được đế quốc Bắc Hải.
Đây chính là lý do của Thẩm Tiểu Ngôn.
Lâm Bắc Thần ngẩn ngơ, sau đó mạch suy nghĩ logic sáng tỏ thông suốt. Giống như sau khi bị táo bón một hồi lâu đột nhiên một hơi thông suốt. Không sai.
Ta là anh hùng của đế quốc.
Ta vì đế quốc mà bị thương, ta vì đế quốc mà đổ máu... Ta là Giáo Hoàng của thần điện Kiếm Chi Chủ Quân. Thân phận địa vị công lao công huân của ta đặt ở chỗ này. Ta vuốt mặt là được rồi.
Tại sao còn phải cực khổ suy nghĩ nhiều lý do như vậy chứ?
Thực sự là đầu đuôi lẫn lộn.
"Thẩm đại sư không hổ là tấm gương của chúng ta."
Lâm đại thiếu nở nụ cười, nói: "Ta muốn một thanh kiếm màu bạc."
"Ngân Kiếm?"
Thẩm Tiểu Ngôn không ngờ rằng, yêu cầu của Lâm Bắc Thần lại đơn giản như vậy.
"Đúng."
Lâm Bắc Thần nói: "Hơn nữa, ta đã chuẩn bị xong nguyên liệu."
Thẩm Tiểu Ngôn rất khách khí nói: "Có thể để lão phu xem qua được không?"
Lâm Bắc Thần suy nghĩ một chút, móc ra đại bổng màu bạc của hắn.
Sau đó lại lấy ra thanh Long Nha tiêu thương đã gãy kia.
Trong toàn bộ đại sảnh lầu một của Thất Tinh Tụ Kiếm Lâu, lập tức ngân quang lóng lánh.
Một cỗ lực lượng kì dị dao động lan tràn ra.
"Đây là...Thiên Ngoại Thần Kim?"
Trên mặt của Thẩm Tiểu Ngôn hiện ra vẻ chấn kinh, nói: "Hơn nữa còn là cao phẩm trong Thiên Ngoại Thần Kim, ngươi... Cái này... miện hạ lấy được từ chỗ nào vậy?" Các cường giả võ đạo trong phòng khách, lúc này liền thể hiện ra đầy đủ tiểu chuẩn vai phụ người qua đường trong tiểu thuyết huyền huyễn, lập tức đều kinh hô bàn tán. "Thiên Ngoại Thần Kim? Đây là thứ không thua kém gì so với Thần Huyết Kim Tinh."
"Đều là Thiên Ngoại Chi Kim, có thể chế tạo ra Thần khí cực phẩm."
"Chủ yếu là... thật lớn, thật nhiều... Cái này phải mấy trăm mấy ngàn cân chứ?"
Mọi người nhìn nguyên liệu lóng lánh ngân quang kia, không khỏi đều nghẹn họng nhìn trân trối.
"Đại sư, không biết những nguyên liệu này, có thể đúc kiếm hay không?"
Lâm Bắc Thần hỏi.
Những cái này đều là nguyên liệu mà hắn tích góp trong Thiên quốc chi chiến.
Long Nha Tiêu Thương và Lang Nha Đại Bổng đều là Thiên Ngoại chi binh, có thể đả thương tà ma và thần linh, uy năng bất phàm.
Đương nhiên, mấu chốt nhất là bọn chúng đều là màu bạc.
Cũng có thể đúc thành Ngân Kiếm.
Về phần tại sao phải chế tạo Ngân Kiếm?
Bởi vì phong hiệu của Lâm đại thiếu là Ngân Kiếm Thiên Nhân.
Mặc dù hắn còn có bốn bí danh khác, nhưng danh hiệu Ngân Kiếm Thiên Nhân này, dù sao cũng là cái tên đầu tiên của hắn.
Đối với nam nhân mà nói, cái tên thứ nhất giống như là nữ nhân đầu tiên trong cuộc đời, lúc nào cũng khiến hắn khó mà từ bỏ.
Thẩm Tiểu Ngôn dùng bàn tay trái tinh tế tỉ mỉ như bạch ngọc, vuốt ve Lang Nha Đại Bổng và Tiêu Thương nứt gãy rất lâu, trên mặt hiện ra nụ cười, nói: "Có thể, đương nhiên có thể, ha ha ha, đây là thần tài chí bảo, đúc kiếm rất tốt, ha ha ha, không ngờ rằng ta rửa tay mấy chục năm, một lần đúc kiếm cuối cùng, có thể gặp được loại bảo tài này."
Lâm Bắc Thần nghe vậy vui mừng khôn xiết.
"Đại sư, cần phải bao lâu mới có thể xong kiếm?"
Hắn hỏi.
Thẩm Tiểu Ngôn nói: "Chờ một chút là được."
Hả?
Chờ một chút là được?
Lâm Bắc Thần khẽ giật mình.
Nhanh như vậy à?
Không cần các công đoạn như rèn sắt, nấu thiết, tế luyện, rèn đúc, phụ văn sao?
Giữa lúc ngây người, lại thấy Thẩm Tiểu Ngôn vận chuyển công pháp, lòng bàn tay liền mở ra, một cái lò luyện cỡ nhỏ màu đỏ nhạt xuất hiện ở trong lòng bàn tay, hứng gió xoay tít vòng vòng, trong nháy mắt, đã biến thành một khí lô tam diễm âm triện ba chân hai tai cao bằng một con người.
"Mở."
Lòng bàn tay phải to lớn màu nâu giống như sắt đúc của Thẩm Tiểu Ngôn, một chưởng vỗ vào thân lò.
Nắp của Bát Lăng Bảo Hạp ở phía trên lơ lửng lên.
Ông ta đem Lang Nha Đại Bổng, Tiêu Thương nứt gãy đều đưa vào trong lò đúc khí. Đồng thời lấy ra một cái túi trữ vật, từ bên trong không ngừng lấy ra đủ các loại khoáng thạch, nguyên liệu, bột phấn muôn màu muôn vẻ, toàn bộ đều cho vào trong lò đúc khí.
Duang!
Nắp của lò bảo hạp tám cạnh lại lần nữa đậy lên.
Thẩm Tiểu Ngôn thôi động công pháp, toàn thân bao phủ ngọn lửa Huyền khí màu đỏ tươi.
Đôi tay của ông ta chặn lò đúc khí lại.
Trên thân lò kia, từng đạo hoa văn hoả diễm âm triện tam diễm, từng điểm một bắt đầu sáng ngời lên.
Một lát sau.
Toàn bộ đường văn tam diễm hoả diệm trên vách ngoài của lô đúc khí, đã thắp sáng toàn bộ.
Thẩm Tiểu Ngôn thu lòng bàn tay lại, thở ra một hơi thật dài, nói: "Được rồi, chờ thời gian một nén nhang, thì có thể kiếm thành ra lò rồi."
"Nhanh như vậy à?"
Lâm Bắc Thần hô to giỏi thật.
Thẩm đại sư ngươi quả thật là một khoái nam.
Thẩm Tiểu Ngôn giải thích nói: "Luyện Kim Sư đỉnh phong thì có thể tùy ý thay đổi hình dạng và hình thái của kim loại thông thường, tiến thêm một cấp nữa, đến cảnh giới Luyện Khí Sư, rèn đúc binh khí, giáp trụ bình thường cũng chỉ là một ý niệm mà thôi, thậm chí còn không dùng khí lô để đúc, chỉ khi luyện chế bảo vật cao cấp mới hao phí nhiều thời gian và tinh lực hơn, đối với đại sư mà nói, yếu tố mấu chốt nhất của luyện khí không phải thời gian, mà là nguyên liệu, độ lửa, phối phương."
Hiểu rồi.
Nói nhiều như vậy, tổng kết một cách đơn giản, chỉ là một câu nói ——
Lão tử là đại sư, vài phút đúc thành một Thần khí, không cần dùng ánh mắt đo lường những món ăn gà kia để đánh giá ta.
Được.
Cái này rất mạnh mẽ.