Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 1467: Cửu Long Thiên Hoang




Trong lòng của Thiên Thảo Thần đột nhiên có một loại cảm giác hoang đường.

Loại cảm giác hoang đường này đến từ Lâm Bắc Thần.

Đúng vậy.

Hắn đương nhiên biết Lâm Bắc Thần.

Cái tên được cho là mấy lần làm hỏng đại sự của Thiên Thảo hành tỉnh, hết lần này đến lần khác không biết tự lượng sức mình, tự cho là kẻ địch số mệnh của chủ nhân, hắn đã xem qua rất nhiều bức họa, làm sao có thể không biết người ở trước mặt chứ? Thiên Thảo Thần không ngờ rằng, cái tên giống như bọ chét này, lại có thể xuất hiện ở trong kinh thành, còn khiến mình bị thương.

Hơn nữa còn dám không biết sống chết mà tới gần chiến trường của thần linh như vậy. Liên tưởng đến sức mạnh của một đòn tiêu thương màu bạc vừa rồi, hắn đột nhiên ý thức được cái gì đó, nói: "Thì ra phá huỷ Thiên Thảo Thần Điện, đánh giết người của Vệ Công, lại là ngươi."

"Bingo, đáp án đúng rồi."

Lâm Bắc Thần cười cười, nói: "Nhưng mà, không có phần thưởng nha."

"Ngươi sẽ chết rất khổ sở."

Ánh mắt của Thiên Thảo Thần vững vàng khóa chặt Lâm Bắc Thần, sát cơ trong mắt âm u.

"Ha ha."

Lâm Bắc Thần với vẻ mặt coi thường: "Ngươi cho rằng ta tốt nghiệp đại học Hạ Môn sao?"

Trong con ngươi của Thiên Thảo Thần thoáng qua một chút mờ mịt.

Hắn hiển nhiên là có chút không thể hiểu được ý nghĩa của câu nói này.

Hơn nữa cũng không có thời gian để suy nghĩ cẩn thận nữa.

Bởi vì trong khoảnh khắc hắn phân tâm, Kiếm Chi Chủ Quân đột nhiên xuất thủ. Kiếm quang trăng tròn rực rỡ tựa như thuỷ triều điên cuồng ập tới.

Cẩu nữ nhân không có võ đức.

Thiên Thảo Thần thầm mắng trong lòng, trường thương trong tay luân chuyển như bàn tròn, xích ảnh hóa thành khiên tròn, giữa phù văn Thần Đạo lưu chuyển, hắn ngăn trở đánh nát hết tất cả kiếm ảnh tập sát trảm kích đến trước mặt.

Hai mươi đôi cánh kiếm ở phía sau Kiếm Chi Chủ Quân, trong nháy mắt mở ra.

Nàng người kiếm hợp nhất, nhanh chóng chém về phía Thiên Thảo Thần.

Từng tiếng long ngâm vang lên.

Cổ tay của Thiên Thảo Thần vung một cái, Xích Ảnh trường thương đâm ra một thương.

Đinh!

Mũi kiếm và thương mang đụng nhau.

Thần lực mênh mông lấy điểm đụng nhau làm trung tâm, đột nhiên nổ tung, tản mạn ra tứ phía.

Lâm Bắc Thần bảo vệ kiểu tóc của mình, chậm rãi kéo ra khoảng cách.

"Đánh chết hắn, đánh chết hắn."

Hắn vung tay hô to.

Khóe miệng của Kiếm Chi Chủ Quân co giật một chút.

Thiên Thảo Thần nhíu mày giật giật.

Bọn họ là hai thần linh đang chiến đấu.

Không phải lưu manh đánh nhau ở đầu đường.

Lâm Bắc Thần, con mẹ ngươi xem chiến có thể cường điệu hơn một chút được không?

"Chờ ta giải quyết nữ nhân ngu xuẩn này rồi sẽ cho ngươi biết thế nào là tàn nhẫn." Tiếng gào thét của Thiên Thảo Thần khuấy động trong biển lửa.

Hắn đang ôm tâm tư tốc chiến tốc thắng, sau khi hơi thăm dò giao thủ, trực tiếp mở to.

"Thần thuật - Cửu Long Thiên Hoang."

Trong tiếng quát chói tai, chỉ thấy hoả diễm trường thương trong tay Thiên Thảo Thần hóa thành chín con Bàn Long, miệng ngậm ngọn lửa chôn vùi, lao nhanh ra, giống như Chân Long giáng lâm, phá vỡ thanh huy thần lực chi hải, thắt cổ về phía Kiếm Chi Chủ Quân.

Lâm Bắc Thần trong lòng hơi động.

Đây là chiêu thắt cổ coi thường phòng ngự của đối thủ sao?

Áo nghĩa của thần thuật?

"Thần thuật - một kiếm sinh ba ảnh."

Trường kiếm trong tay của Kiếm Chi Chủ Quân chấn động, phân hoá ra ba kiếm hoàn màu bạc, lưu chuyển quanh thân, giống như 3 vầng trăng tròn trong khoảnh khắc chín Bàn Long tiếp xúc, không thể ngăn chặn mà nổ tung, hóa thành vạn đạo kiếm khí bắn ra, hình thành gió lốc hỗn loạn, lại trực tiếp làm nổ tung hình thần tán diệt của chín Bàn Long.

"Mưu lợi mà thôi."

Thiên Thảo Thần lại huyễn hoá ra Bàn Long Hoả Diễm thương, giơ tay lên đâm ra một thương.

Thương đến nửa đường, tỏa ra vạn đóa hàn mang, tựa như những ngôi sao trên bầu trời trong khoảnh khắc này đều nhấp nháy, phác hoạ ra tinh đồ quỷ quyệt, khiến cho người mê muội, câu hồn đoạt phách.

Kiếm dực sau lưng Kiếm Chi Chủ Quân liền chấn động, cũng thôi phát ra ngàn vạn đạo kiếm quang kéo dài vô tận, không chút yếu thế nghênh đón đòn này.

Ầm ầm ầm ầm!

Bên trong hư không, bộc phát ra ánh sáng của năng lượng bạo tràn chi quang mỹ lệ tựa như tinh thần va đập.

Năng lượng khủng bố dao động, bao phủ khắp nơi.

Thân hình của Lâm Bắc Thần chầm chậm lui lại, cuối cùng đứng ở bầu trời trên tường thành của kinh thành.

Tiên Thiên Huyền khí vô hình chầm chậm thôi phát, ngăn cản hết dư âm thần lực cuồn cuộn, tránh để thị dân trong thành chịu ảnh hưởng.

Nhưng ánh mắt của hắn từ đầu đến cuối đều chú ý tới cuộc chiến giữa hai vị thần linh.

Đây là một cơ hội khó có được.

Lâm Bắc Thần hi vọng thông qua xem chiến, có thể phân tích phương thức chiến đấu, chỗ khủng khiếp và nhược điểm của thần linh.

Hắn âm thầm mở quay video của điện thoại ra, ghi lại toàn bộ quá trình.

Trong chiến trường, quang ảnh lưu chuyển.

Thiên Thảo Thần cùng Kiếm Chi Chủ Quân không ngừng giao thủ.

Thần thuật cùng chiêu thức công phạt luân phiên đụng nhau, đem phong cách chiến đấu giữa thần linh, triển lộ rõ ràng, phát huy vô cùng tinh tế.

Đây cũng là lần đầu tiên Lâm Bắc Thần nhìn thấy cuộc chiến giữa thần linh.

Uy lực của thần thuật tương tự với Thiên Nhân Kỹ.

Nhưng đối với sự điều động của thiên địa chi lực, càng hoà hợp hơn so với Thiên Nhân Kỹ, mặc dù không được kiểm chứng, nhưng Lâm Bắc Thần có một loại trực giác kỳ dị—— nếu như Thiên Nhân Kỹ đối đầu với Thượng Thần Thuật, e là sẽ bị áp chế.

Dần dần, Kiếm Chi Chủ Quân rơi vào thế hạ phong.

Chênh lệch hơn 260 vạn fan hâm mộ tín đồ, cuối cùng vẫn khó mà dựa vào thần thuật và ý chí để bổ khuyết khắc phục.

Ầm!

Một lần đụng nhau kịch liệt nhất.

Thân ảnh chợt phân.

Trường kiếm màu bạc trong tay của Kiếm Chi Chủ Quân đứt gãy bay tứ tung.

Dây buộc tóc vỡ nát.

Mái tóc đen dài rối bời trong năng lượng cuồng bạo, giống như ngọn lửa màu đen nhảy nhót cuồng vũ.

Vết máu đỏ thẫm nhuộm đỏ gương mặt trắng nõn.

Nàng ở trong hư không, lảo đảo lui lại, từng bước một, đạp ra từng tiếng ầm vang trong không khí, khí lưu dưới chân tựa như ánh trăng ở trong nước bắn ra, lốm đốm lấm tấm vỡ ra!