Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 1352: Ngươi là người của đế quốc Chân Long?




Thượng Chuyết Viên.

Trận pháp nội viện đã được mở ra.

Ngân Bạch Vệ tuần tra cả ngày lẫn đêm.

Quang Tương cũng không ngừng ẩn thân điều tra các nơi.

Ngoại trừ Lâm Bắc Thần, tất cả mọi người đều giống như con quay lên dây cót, quay liên tục không nghỉ suốt ngày đêm, không hề có một khắc dừng lại.

Cường độ phòng ngự như vậy, cho dù Ngu Thế Bắc phục sinh cũng không thể chui vào.

Nhưng lại có một bóng người giống như hư ảo đứng bên trên Thượng Chuyết điện quan sát bên dưới, thu hết tình huống bên trong vườn vào mắt, vô cùng rõ ràng.

Ánh trăng chiếu vào bóng người kia nhưng lại không tạo thành cái bóng trên mặt đất. Gió đêm thổi qua.

Tay áo bay phần phật.

Quần áo bó sát người phác họa ra đường cong uyển chuyển.

Là nữ nhân.

Nàng rõ ràng đang đứng trên Thượng Chuyết điện, cho dù có ánh mắt của Ngân Bạch Vệ nhìn sang cũng không nhìn thấy nàng.

Nhìn một lát, nữ nhân thần bí quay đầu lại, nhìn về phía một tửu lâu cách Thượng Chuyết Viên một trăm mét.

Phi Sa Thiên Nhân Sa Tam Thông đến từ Lưu Sa quốc đang đứng bên trên mái cong tầng sáu tửu lâu, ánh mắt giống như hàn kiếm nhìn chằm chằm Thượng Chuyết Viên.

Hắn nhận mệnh lệnh của Thần Chiến Thiên Nhân Quý Vô Song giám sát đám người Lâm Bắc Thần.

Nữ nhân thần bí khẽ cau mày nhưng cuối cùng cũng không có bất kỳ một hành động nào, chỉ quay người rời đi.

Bên trong Thượng Chuyết điện.

Lâm Bắc Thần đang loay hoay với cái điện thoại.

Trên wechat, Kiếm Tuyết Vô Danh vẫn còn đang làm đại sự, vẫn trong trạng thái mất liên lạc, cũng không biết sống chết.

Bên trong Mạng lưới Chân Ái, danh xưng Ngũ Hải Chi Chủ Hải Thần vẫn chưa trả lời tin nhắn của Lâm Bắc Thần.

Nếu không phải nhìn thấy cập nhật cá nhân của nàng cũng đang trong trạng thái tạm ngừng, không thấy onl, Lâm Bắc Thần thật sự hoài nghi nương môn này đã block hắn rồi.

Chủ tiệm thổ phỉ ca Kinh Đông Thương Thành ngược lại online suốt ngày, nhưng vẫn rất lạnh lùng, tích chữ như vàng. Lâm Bắc Thần chỉ nói vài câu liền từ bỏ.

Dù sao, Thổ phỉ ca là nam nhân, cũng không xem như cá trong ao mà nuôi được. Lâm Bắc Thần nhàm chán quá, liền mở ra QQ.

Kết quả, vừa mới tiến vào bên trong chương trình, những tin nhắn trò chuyện riêng tư đều không ngừng nhảy ra.

“Huynh đệ, ở đây sao?”

“Huynh đệ, ảnh đại diện của ngươi thật sự không tệ, ngươi có thể giúp làm một tấm cho ta hay không?”

“Huynh đệ, giúp ta làm một tấm ảnh đại diện đi, điều kiện tùy ngươi đưa ra.”

“Ca?”

“Có ở đó không? Ca?”

“Ca, ta đã trao quyền cho ngươi, bây giờ ngươi là chủ nhóm.”

“Ca, ta dùng tấm ảnh này làm ảnh đại diện. Ta ngàn chọn vạn tuyển mới chọn được một tấm hài lòng nhất.”

“Ca, chỉ cần ngươi giúp ta làm tấm ảnh đại diện này, yêu cầu gì ta cũng có thể đáp ứng. Ta có một đứa em gái danh xưng đệ nhất mỹ nữ đế quốc Chân Long, ta có thể giới thiệu cho ngươi...”

“...”

“...”

“...”

Tất cả tin nhắn trên QQ đều xuất phát từ tên ngốc có danh xưng Chân Long Đệ Nhất Kiếm.

Tên này không phải rất ngông cuồng sao?

Tại sao bây giờ lại trở thành liếm cẩu rồi?

Lâm Bắc Thần đọc xong hết tất cả tin nhắn, quả thật muốn dở khóc dở cười.

Tuy nhiên, sau khi nhìn những tấm ảnh mà Chân Long Đệ Nhất Kiếm gửi đến, Lâm Bắc Thần nhịn không được mà sinh ra một loại cảm giác kinh diễm.

Hắn không phải chưa từng nhìn thấy mỹ nữ.

Thiến Thiến và Thiên Thiên một tay hắn nuôi nấng, còn có bạn học Lăng Thần, Dạ Vị Ương, Mộc Tâm Nguyệt, Kiếm Tuyết Vô Danh Thần giới đều là thần nhân nhất đẳng.

Nhưng thiếu nữ trong tấm ảnh này, ước chừng khoảng mười sáu mười bảy tuổi, mặc một bộ áo giáp vảy rồng màu đỏ không biết tốn bao nhiêu tiền, mái tóc ngắn màu đỏ và hai hàng lông mày khí khái bừng bừng.

Là một vẻ đẹp trung tính hiếm thấy ở phái nữ, gọn gàng, thanh lệ vô song, khiến hắn nhìn xong không nhịn được sinh ra cảm giác muốn chinh phục.

Tên cẩu vật Chân Long Đệ Nhất Kiếm chỉ vì một tấm ảnh đại diện, thậm chí ngay cả em gái cũng bán.

Đúng là không phải người.

Lâm Bắc Thần tiến vào nhóm QQ.

Hắn phát hiện mình đã trở thành một trong những chủ nhóm. Tổng cộng có ba người trong nhóm, trong đó có hai quản trị viên. Bộ máy hành chính quá cồng kềnh.

Lâm Bắc Thần than một tiếng. Hắn suy nghĩ một chút, quyết định cho một chút thể diện. Hắn tải xuống tấm ảnh có bóng lưng đeo kiếm với mái tóc dài màu đỏ của Chân Long Đệ Nhất Kiếm gửi đến, lợi dụng đặc quyền đặt nó thành ảnh đại diện.

“Ca? Rốt cuộc ngươi cũng đã đến?”

“Cảm ơn ca, ha ha, ảnh đại diện của ta không còn là hình trắng nữa.”

“Ha ha ha.”

Chân Long Đệ Nhất Kiếm đúng là đang online. Hắn nhìn thấy ảnh đại diện của mình phát sinh thay đổi, lập tức gửi tin nhắn riêng cho Lâm Bắc Thần, liên tục nói lời cảm ơn.

“Em gái ngươi không tệ.”

Lâm Bắc Thần nói.

Giọng điệu rất ngông cuồng.

“Hắc hắc, ca, ngươi thật sự coi trọng? Ánh mắt của ngươi rất tốt. Ha ha, như vậy đi, chờ ngươi đến đế quốc Chân Long, ta giới thiệu hai người quen nhau. Con bé rất nghe lời của ta.”

Giọng điệu của Chân Long Đệ Nhất Kiếm rất LSP. Nhân cách của hắn đã sụp đổ.

Trước mặt Lâm Bắc Thần, hắn cuồng không nổi. Quỳ liếm rất triệt để.

Lâm Bắc Thần đọc được tin nhắn, trong lòng không khỏi chửi ầm lên.

Đúng là một tên cẩu vật không còn nhân tính, không cần mặt mũi.

Liên tục bán em gái của mình.

Lâm Bắc Thần mắng một câu trong lòng, nhưng không biết vì sao, hắn mơ hồ cảm thấy Chân Long Đệ Nhất Kiếm cho hắn một cảm giác rất quen thuộc.

Cẩn thận nghĩ lại, hắn đã tìm được đáp án.

Tên cẩu vật này hình như có chút giống tên não tàn.

Cùng một loại người.

Lâm Bắc Thần chuẩn bị cúp điện thoại. Đúng lúc này, hắn bỗng nhiên nhớ đến một chuyện.

“Đúng rồi, ngươi là người của đế quốc Chân Long?”

Hắn nhắn tin riêng.