Lâm Bắc Thần cũng ở trong đám người.
Vẫn đeo mặt nạ.
Vẫn mặc một bộ bạch y.
Hắn đã chào hỏi đám người Viên Vấn Quân và Lý Tu Viễn, cũng không muốn đứng ở giữa ban lãnh đạo biểu tình này chút nào mà xen lẫn vào trong đám học viên.
Trước đó hắn vẫn còn lo lắng, mình mang theo mặt nạ nửa mặt màu bạc này, trang phục sẽ có chút kỳ dị mà thu hút sự chú ý của người khác hay không, kết quả hắn phát hiện đám học viên biểu tình này, đủ loại trang điểm lộn xộn khác nhau đều có.
Mang mặt nạ, hình thuốc màu, dịch dung, trang phục kỳ dị...
Đủ loại trang điểm hoa hoè hoa sói, quả thực giống như là đang trải qua lễ Halloween. Xem ra người không muốn bại lộ thân phận, không chỉ một mình hắn.
Dưới sự làm nền cho thêm nổi, Lâm Bắc Thần ngược lại là người tương đối bình thường.
Cách mặt trời mọc vẫn còn thời gian một nén nhang.
Không khí lạnh khiến người ta phát run.
Hà hơi thành sương.
Trên quảng trường công viên Khởi Điểm Tự Do, đã là đầu người lúc nhúc.
Trọn vẹn hơn bốn vạn học viên đến từ các học viện khác nhau của kinh thành, dựa theo sự phân chia khối năm và trường học đều tập trung ở đây, ngay ngắn trật tự, bày trận mà chờ đợi.
Đủ thấy các học viên đã biểu tình rất nhiều lần, đã là xe nhẹ đường quen.
Ba hồi trống vang lên.
Tựa như điểm danh của quân đội.
Cảnh tượng lập tức yên tĩnh trở lại.
"Các vị đồng nghiệp, các vị bạn học... Yên lặng."
Viên Vấn Quân xuất hiện ở trước mặt đội ngũ.
Âm thanh của hắn hùng hồn nặng nề, dùng cói Huyền khí khuấy động ra ngoài, truyền đến tai của mỗi một người có mặt một cách rõ ràng.
Vô số ánh mắt trẻ tuổi nhiệt huyết rơi trên người hắn.
"Cuộc biểu tình lần này, chúng ta đã chuẩn bị rất lâu, mục đích là cái gì, tin rằng mọi người đều rất rõ."
"Kể từ khi hội liên hiệp của ba đại học viện là học viện Sơ Cấp, học viện Trung Cấp và học viện Cao Cấp kinh thành được thành lập cho tới nay, tôn chỉ của chúng ta chỉ có một: Cường quốc tự cường."
"Mặc dù chúng ta không thể như quân nhân, xông lên chiến trường giết địch, nhưng mỗi một người trong chúng ta đều gánh vác trên mình trách nhiệm của học viên đế quốc Bắc Hải, đảm đương sứ mệnh thuộc về học viên, chúng ta...hoàn toàn xứng đáng là Thiên Kiêu của đế quốc."
"Cuộc biểu tình lần này cũng là vì mục tiêu này mà tiến hành."
"Chỉ là, mấy ngày trước, chúng ta đột nhiên nhận được một số tin tức đến từ phía chính phủ của đế quốc, phát hiện một số bí mật ẩn giấu, cực kỳ quan trọng đối với cuộc biểu tình lần này của chúng ta ..."
"Cũng may mà phát hiện ra bí mật này, bằng không, cuộc biểu tình lần này một khi thực sự tiến hành dựa theo kế hoạch ban đầu, sẽ trở thành sự sỉ nhục và vết nhơ của hội liên hiệp ba đại học viện chúng ta, cả đời cũng khó mà tẩy sạch được."
Giọng nói của Viên Vấn Quân vang vọng rõ ràng trong đám người.
Ngay lập tức đã khơi dậy lòng hiếu kỳ của tất cả học viên.
"Bí mật gì vậy?"
"Nghe có vẻ giống như là chuyện lớn..."
"Khó lường, khó lường, khiến ta trở nên hưng phấn."
Các học viên ở xung quanh Lâm Bắc Thần đều đang thì thầm nói riêng, trên mặt lộ ra vẻ tò mò.
Lâm Bắc Thần cũng gia nhập vào trong đó, nói: "Nhất định là chuyện rất quan trọng, nghe Viên lão sư bọn hắn nói thì biết thôi, dù sao bất kể bọn họ có nói cái gì, ta đều tin cái đó."
"Đúng, phải tin tưởng lão sư."
Các học viên xì xào bàn tán, rất nhanh sau đó đã đạt thành kết luận nhất trí.
"Phía dưới mời xem màn hình lớn Huyền Tinh, mời bạn học Lý Tu Viễn đến giải thích khó hiểu cho mọi người."
Viên Vấn Quân lớn tiếng nói.
Lý Tu Viễn là nhân vật làm mưa làm gió trong việc vận động học viên, độ nổi tiếng cực cao, rất có uy vọng trong học viên, hắn mở màn hình lớn Huyền Tinh, đem đủ các loại hình ảnh và tài liệu văn tự đã chuẩn bị sẵn từ trước, đều trình chiếu ra.
Lúc ban đầu, các học viên vẫn còn không rõ nguyên nhân.
Về sau, trong đám người dần dần vang lên tiếng xì xào bàn tán.
Giống như suối nước chảy róc rách.
Nhưng rất nhanh sau đó, loại âm thanh này càng lúc càng lớn, theo với nỗi khiếp sợ trong lòng của các học viên càng mạnh, tiếng xì xào bàn tán biến thành la hét thất thanh, cho dù là rất nhiều học viên trầm mặc ít nói, tâm lý mạnh mẽ, cũng đều khó mà kiềm chế được nỗi khiếp sợ trong lòng, lớn tiếng bắt đầu nghị luận.
Âm thanh này biến thành thuỷ triều bành trướng.
Càng về sau, nghị luận biến thành tranh cãi.
Âm thanh giống như sóng lớn gào thét.
...
Hoàng Phủ.
Đang tiến hành tiệc trà.
Theo với thế cục dần dần sáng tỏ trong kinh thành, tất cả nhân viên tiềm ẩn của các thế lực lớn đều nổi lên trên mặt nước.
Nhất là người của Vệ Thị nhất hệ, kiêu ngạo nhất, cũng trắng trợn nhất, không còn che giấu giống như ngày xưa mà bắt đầu liên tục gặp gỡ một cách trắng trợn.
Mấy ngày nay, yến hội trong Hoàng Phủ trận này nối tiếp trận khác.
Cuộc gặp gỡ đêm qua, đám người uống rượu cực nhẹ nhàng vui vẻ.
Rất nhiều chủ lực của Vệ Thị nhất hệ, sau khi yến hội kết thúc, mỗi người đều ôm một vũ cơ xinh đẹp trẻ tuổi, ngủ lại trong Hoàng Phủ.
Bởi vì sáng sớm hôm này, bọn họ muốn xem kịch.
Vừa sáng sớm, Hoàng Thời Vũ đã sai người chuẩn bị xong bữa sáng, trà và điểm tâm. Các đại nhân vật lác đác hoàn tất, tụ tập tại phòng trà, cười cười nói nói, chờ đợi cuộc biểu tình bắt đầu.
Một bên của phòng trà, dường như có nguyên một mặt tường màn hình lớn Huyền Tinh đã mở ra.
Hình ảnh nhắm vào chính là cổng lớn của công viên Khởi Điểm Tự Do.
Đã bắt được hình ảnh các học viên bước vào trước đó.
Nhân số rất nhiều.
Ha ha, càng nhiều càng tốt.
Thêm khoảng thời gian uống một tách trà nữa, cuộc biểu tình thanh thế to lớn kia sắp bắt đầu rồi.