"Đi tìm Quang Tương tới đây."
Lâm Bắc Thần nói.
"Vâng, thiếu gia."
Địa Trung Hải đại thúc chắp tay hành lễ, quay người chậm rãi thoái lui, lặng lẽ biến mất trong bóng tối.
"Hắn là ai?"
Tiêu Bính Cam với vẻ mặt khiếp sợ hỏi.
Lâm Bắc Thần: "?"
Bà nội nhà ngươi đang đùa với ta à?
Nhưng nhìn thấy Tiêu Bính Cam cũng không có vẻ gì là đang nói đùa, Lâm Bắc Thần đột nhiên ý thức được một việc.
Không chỉ là một mình mình bắt đầu không nhớ được cái tên của Cung Công.
Ngay cả những người khác, dường như cũng bắt đầu không chú ý đến sự tồn tại của Cung Công.
Nói cách khác, cảm giác tồn tại của Cung Công đang điên cuồng giảm xuống.
Kết quả trực tiếp nhất, chính là tất cả mọi người đều bắt đầu dần dần xem nhẹ sự tồn tại của hắn — — một loại xem nhẹ trong lúc bất giác giống như biến mất khỏi ký ức. Đây là chuyện gì vậy?
"Chờ lát nữa khi Cung Công trở về, nhất định phải hỏi rõ ràng."
Lâm Bắc Thần cảm thấy rất kinh ngạc.
Một lát sau.
Cung Công mang theo con chuột chũi lớn lóng lánh dưới ánh trăng bạc là Quang Tương trở về.
"Chi chi chi..."
Nhìn thấy Lâm Bắc Thần, Quang Tương tỏ ra rất phấn khích.
Lâm Bắc Thần đưa tay sờ sờ đầu của Quang Tương.
Rất trơn rất nhuận.
"Chủ nhân, vĩnh viễn là thần."
Quang Tương viết sột soạt câu ‘thiền đầu bút’ của mình trên bảng viết chữ.
Con chuột đực này đã từng lập chí trở thành một vị hoàng đế Vô Phát Quỷ Thử vĩ đại nhất, đã dần dần đắm chìm trong 'Quê hương dịu dàng' của nhân loại, quên mất mục đích ban đầu khi đi theo bên cạnh Lâm Bắc Thần, cũng vứt bỏ chí hướng rộng lớn của mình, bây giờ chỉ muốn ôm chặt cái đùi của chủ nhân, trở thành một con chuột béo ăn uống miễn phí.
"Thiếu gia, thuộc hạ cáo lui."
Cung Công hành lễ thoái lui.
Lâm Bắc Thần gật đầu.
Sau đó trong đầu hắn có một ý niệm kỳ quái: Chờ chút, hình như đã quên mất chuyện gì, vừa rồi ta định làm cái gì vậy?
Bỏ đi bỏ đi.
Trước tiên thử nghiệm điểm phát WIFI rồi nói.
Ánh mắt của Lâm Bắc Thần rơi vào người Quang Tương, sờ từ trên xuống dưới.
Cơ bắp rất phát triển.
Ẩn chứa một loại sức mạnh bùng nổ.
Cường độ thân thể như vậy, dường như cũng không thua kém so với mình.
Con chuột chũi này ăn nhiều đồ của Thần giới như vậy, tốc độ và phương hướng biến dị rất quỷ dị.
"Đánh ta một quyền."
"Chi?"
"Dùng sức đánh ta."
"Chi chi?"
"Dùng toàn bộ sức mạnh của ngươi, đánh ta, đây là mệnh lệnh."
Bành!
Quang Tương một quyền đánh ra, Lâm Bắc Thần bay ra ngoài.
Hóa thành một ngôi sao trên bầu trời.
Quang Tương: ▼o? ェ? o▼.
Nó nhìn Tiêu Bính Cam ở một bên, huynh đệ, lát nữa ngươi phải làm chứng, là chủ nhân yêu cầu ta đánh.
Tiêu Bính Cam giả vờ gặm đùi gà không nhìn thấy cái gì cả.
Ầm!
Lâm Bắc Thần với cái trán đầy hắc tuyến bay trở về lại, nặng nề rơi trên mặt đất.
Lực lượng thật mạnh.
Nhất thời sơ suất, lại bị đánh bay mất.
Quang Tương trong lúc bất giác lại có thể mạnh như vậy rồi sao?
"Vừa rồi là ta nhường ngươi thôi."
Lâm Bắc Thần rất nghiêm túc giải thích một câu.
Sau đó dùng thế sét đánh không kịp bưng tai mà trộm chuông vang lên leng keng, trực tiếp chuyển chủ đề.
"Trở về vấn đề chính, tiếp theo đây, hai người các ngươi, tập trung toàn lực, vận chuyển sức mạnh, cảm nhận sự biến hoá của thân thể, ta thi triển thần thuật, ban sức mạnh cho các ngươi... giống như trước đây." Lâm Bắc Thần cẩn thận nhắc nhở.
Hắn mở điểm phát WIFI di động ra, tìm được cái tên của Quang Tương và Tiêu Bính Cam, nhấp kết nối.
Trong nháy mắt, biểu hiện của Tiêu Bính Cam và Quang Tương trở nên dữ tợn. Nhưng vẫn ở trong giới hạn chịu đựng.
Nhưng ngay sau đó, thân thể của hai người bắt đầu bàng trướng, bành trướng. Nhất là Tiêu Bính Cam, gân xanh dưới da thịt nổi lên, hốc mắt cũng trợn tròn. Lâm Bắc Thần ngắt điểm phát sóng.
Một người một chuột thở dốc từng ngụm.
Trong biểu hiện say mê mang theo một chút xíu đau đớn.
Cảm giác say đắm đối với loại lực lượng mạnh mẽ kia.
Đau đớn ở chỗ không cách nào hoàn toàn tiếp nhận được loại sức mạnh giống như dời núi lấp bể, tinh hà chảy ngược kia truyền vào trong cơ thể, nhục thân dần dần không thể chịu đựng nổi mà dẫn tới cảm giác sụp đổ.
Đó dù sao cũng không phải là sức mạnh mà bản thân bọn họ tu luyện ra, đột nhiên truyền vào, trong lúc nhất thời, khó mà hoàn toàn tiếp nhận được.
Đôi mắt của Lâm Bắc Thần lại lấp loé ánh sáng sáng tỏ.
Bởi vì hắn đã tìm được cách sử dụng điểm phát sóng WIFI.
Biện pháp rất đơn giản.
Phân lưu.
Dựa theo phán đoán nông cạn của Lâm Bắc Thần về điểm phát sóng di động kiếp trước, cùng một điểm phát tín hiệu của điện thoại, liên tiếp kết nối với càng nhiều thiết bị khác nhau thì mỗi một thiết bị ngoại dụng lấy được càng ít sức mạnh, về cơ bản xem như chia đều trên các thiết bị ngoại dụng khác nhau.
Công năng ma cải của điện thoại Tử Thần rất mạnh, nhưng dù sao cũng phải tuân theo 'Định luật bảo toàn năng lượng'.
Cho nên, chỉ cần tìm càng nhiều người đến, đồng thời cùng hưởng điểm phát sóng của điện thoại thì có thể phòng ngừa bị no mà nổ rồi.
Giống như Quang Tương và Tiêu Bính Cam, cường độ nhục thân của hai người này lợi hại nhất, một người một chuột hợp thể, miễn cưỡng có thể chống đỡ một bộ phận sức mạnh cấp thiên nhân.
Nếu như đơn độc bất cứ một người nào trong bọn họ, chỉ sợ là đã BOOM rồi.
Nghĩ tới đây, Lâm Bắc Thần liền trở nên kích động.
Mặc dù như vậy, đại khái tỷ lệ sẽ không thể để cho tất cả mọi người đều nâng cấp đến cảnh giới thiên nhân phong hiệu, nhưng ít nhất cũng là bán bộ thiên nhân?
Mang theo một đám bán bộ thiên nhân, đại khái tỷ lệ cũng có thể hoành hành trong kinh thành.