Lâm Bắc Thần lấy ra quyển Tọa Thị Vạn Kiếm Quan Tưởng Đồ của Cao Thắng Hàn đưa cho, dùng điện thoại quét hình.
Rất nhanh sau đó đã sinh ra APP tu luyện tương ứng trong cửa hàng ứng dụng.
Tiêu phí 5G lưu lượng tiên thiên để tải xuống.
Sau đó nhấp vào khởi chạy.
Tiến hành tu luyện.
Suy nghĩ một chút, lại mở Chân Ái ra, upload bức ảnh của tiểu nhị, tiểu tam cùng tiểu hổ lên, sau đó lại gửi một tin nhắn cho Hải Thần, giải thích một chút về nguyên nhân gần đây mình mất liên lạc.
Nhưng mà Hải Thần dường như vẫn chưa online, không trả lời.
Thế là hắn đóng APP Chân Ái.
Đêm dài đằng đẵng.
Lâm Bắc Thần chơi điện thoại một hồi, đột nhiên nhớ tới, thực ra bây giờ điểm phát sóng WIFI đã có thể sử dụng lại.
Chỉ cần kết nối với điểm phát WIFI, mấy người Thiến Thiến lại có thể hồi hồn, thực lực tăng bạo, trở thành cường giả cấp thiên nhân?
Mình có thể có thêm một nhóm trợ thủ.
Đến lúc đó, cho dù là chiến đấu luân phiên, cũng có thể luân phiên giết chết đế quốc Cực Quang.
A hắc hắc hắc.
Ta thật sự là một thiên tài.
Lâm Bắc Thần không kịp chờ đợi mở điểm phát WIFI ra tìm kiếm.
Trong nháy mắt mười mấy cái tên đều nhảy ra ngoài.
Ở phía trước nhất quả nhiên là đám người Thiến Thiến, Thiên Thiên, Cung Công, Tiêu Bính Cam.
Trong khoảnh khắc thử nghiệm nhấp kết nối với Thiến Thiến, trong đầu của Lâm Bắc Thần đột nhiên lại xuất hiện một suy nghĩ.
Không được.
Không thể lập tức liên kết.
Sức mạnh cấp thiên nhân cùng với cường độ Huyền khí tiên thiên đáng sợ đến thế nào chứ?
Một khi kết nối, lực lượng mới tuôn trào nhập vào cơ thể, lỡ như trực tiếp đem Thiến Thiến chơi hỏng thì phải làm sao?
Phải làm rõ ràng.
Nếu không chính là một trận bi kịch.
"Tiểu Cơ Tiểu Cơ, mau xuất hiện."
Lúc này, Lâm Bắc Thần bắt đầu triệu hồi trợ lý giọng nói thông minh.
"Ở đây, chủ nhân."
Tiểu Cơ với giọng nói chan chứa tình cảm xuất hiện.
Lâm Bắc Thần nói ra điều mà mình hoang mang.
"Có loại khả năng này đấy, chủ nhân."
Tiểu Cơ cho ra một đáp án không thể phỏng đoán hơn.
Lâm Bắc Thần sờ cằm, bắt đầu cân nhắc.
Chuyện này, thực ra khá quan trọng.
Bởi vì một khi xác định điểm phát WIFI có thể chia sẻ sức mạnh cấp thiên nhân, vậy tiếp theo đây mình hoàn toàn có thể buông tay buông chân mà làm một trận lớn.
Thử nghĩ xem, nếu như đám người Thiến Thiến, Thiên Thiên và Quang Tương, Tiêu Bính Cam, Cung Công đều có thể có được cảnh giới thiên nhân phong hiệu, vậy mình mang theo những 'tay sai' này, về cơ bản đã có thể quét ngang kinh thành, không trói buộc —— toàn bộ đế quốc Bắc Hải cũng chỉ có sáu đại thiên nhân mà thôi, hơn nữa không phải đều ở đế đô.
Nghĩ tới đây, Lâm Bắc Thần thay thường phục, đứng dậy đi ra ngoài.
Hắn đi tới cửa chính.
Tiểu soái ca béo trắng Tiêu Bính Cam đang gặm đùi gà dưới ánh đèn đường.
Hắn bị phạt gác đêm, vô cùng ủy khuất.
"Thân đệ à, có phải ngươi giận ta hay không."
Lâm Bắc Thần như quỷ xuất hiện phía sau Tiêu Bính Cam.
Tiêu Bính Cam sợ hết hồn, dục vọng cầu sinh mạnh mẽ khiến hắn lắc đầu lia lịa, nói: "Thân ca à, ta ra ngoài thời gian quá lâu, có chút nhớ nhà..."
Nhà, chính là Triều Huy đại thành sao?
Tiêu gia Vân Mộng bây giờ đang ở trong Triều Huy đại thành, có tư có vị.
Lâm Bắc Thần vỗ vào vai của hắn, nói: "Đợi đến khi giải quyết xong chuyện trong kinh thành, chúng ta sẽ về nhà... Phi phi phi."
Nói đến sau cùng, Lâm Bắc Thần cảm giác như mình đang lập hạ FLAG, lập tức cảm thấy không ổn.
Trong đại chiến, người nói ra loại lời này, cuối cùng đều chết.
"Thân ca à, huynh sao vậy?"
Tiêu Bính Cam sợ hết hồn.
Lâm Bắc Thần nói: "Vừa rồi có gió thổi cát vào trong miệng của ta... Thân đệ à, ta hỏi ngươi chuyện này."
"Thân ca huynh nói đi."
Tiêu Bính Cam nghi hoặc nhìn chung quanh, cũng không có gió.
"Ngươi đã luyện Vô Tương Kiếm Cốt đến cảnh giới nào rồi?" Lâm Bắc Thần hỏi.
Vô Tương Kiếm Cốt là một môn Luyện Thể Thuật rất thần kỳ.
Cho dù Lâm Bắc Thần thân là thiên nhân, cũng không nhìn ra được cảnh giới Vô Tương Kiếm Cốt của Tiêu Bính Cam trước mắt.
"A, ta đã luyện tới cảnh giới Kim Cương Kiếm Cốt rồi."
Nói đến chuyện này, Tiêu Bính Cam liền trở nên rất vui vẻ, nói: "Bây giờ khi ta sử dụng Trong ngực ôm thần sát song thủ kiếm ấn đã có thể hoàn toàn triệt tiêu lực phản chấn."
Con mẹ nó?
Lâm Bắc Thần giật nảy cả mình.
Đã là cảnh giới Kim Cương Kiếm Cốt rồi à?
Đùa sao?
Ta thân là hacker có được hào quang nhân vật chính, ngày đêm cưỡi thần ác chiến, đến hôm nay chẳng qua cũng chỉ là Kim Cương Kiếm Cốt sơ cấp, cái tên ngày ngày gặm đùi gà nhà ngươi—— ta không phải là xem thường đùi gà nhưng lại có thể tới Kim Cương Kiếm Cốt rồi à?
Lâm Bắc Thần dùng ánh mắt dò xét nhìn Tiêu Bính Cam từ trên xuống dưới.
Ta là người xuyên không, tên kia không phải là con trai của tác giả đấy chứ?
Thế mà lại còn ưu tú hơn cả ta?
"Cảnh giới Kim Cương Kiếm Cốt có chỗ nào kỳ diệu chứ?"
Lâm Bắc Thần hỏi.
Tiêu Bính Cam suy nghĩ một chút, cho ra một đáp án rất hình tượng cụ thể: "Có thể chịu được một quyền của Quang Tương."
Lâm Bắc Thần: "..."
Mẹ nó.
Nhìn ngươi kiêu ngạo kìa.
Chờ một chút, Quang Tương?
Đúng thế.
Ta ngoại trừ có công cụ người, còn có công cụ chuột mà.
Hai người cùng gánh vác, đau khổ giảm một nửa.
"Người đâu, cái đó...ờ, ai đó..."
Lâm Bắc Thần theo bản năng muốn gọi tên của một người, nhưng lời đến bên miệng, trong lúc nhất thời lại bị kẹp lại, không nghĩ ra người kia tên là gì nữa.
"Thiếu gia, có thuộc hạ."
Giọng nói của Cung Công hợp thời vang lên.
Đại hán với kiểu tóc Địa Trung Hải này, giống như u quỷ từ trong bóng tối chui ra ngoài, đột nhiên liền xuất hiện ở bên cạnh Lâm Bắc Thần một cách không thể nào tin nổi.
Lâm Bắc Thần lúc này mới phản ứng lại.
Đúng vậy.
Người mà ta phải gọi chính là Cung Công.
Nhưng mà tại sao vừa rồi lại quên mất tên của hắn chứ?
Sao vừa thăng cấp thiên nhân ngược lại trí nhớ còn không tốt?
Chẳng lẽ là tiền triệu của chứng ngu si thiếu niên?