Thiếu nữ xe lăn lại lần nữa sững sờ.
Lửa giận trong mắt của nàng dao động.
Thân thể của nàng từ từ run lên.
Nàng đã không còn nhớ rõ, cảm xúc của mình đã bao lâu rồi chưa từng dao động kịch liệt như vậy.
Nhưng nàng lại cưỡng ép bản thân vững vàng ngồi trên xe lăn, không xuất thủ, cũng không lên tiếng.
Lâm Bắc Thần nhìn thấy cảnh này, trong lòng đã có tám phần nắm chắc.
Thiếu nữ phản nghịch sao?
Muốn chinh phục nàng, cứng rắn chính diện chắc chắn là không được.
Sẽ hoàn toàn phản tác dụng.
Vậy phải làm sao bây giờ?
Đành phải tỏ ra càng phản nghịch hơn so với nàng.
Thanh xuân có ai không phản nghịch, thiếu niên có ai không điên cuồng?
Cho dù Viêm Ảnh này là thiếu niên thiên nhân, nhưng cũng là một thiên nhân phản nghịch mà thôi.
Trong thời gian ngắn ngủi khoảng mười mấy hơi thở, thiếu nữ xe lăn Viêm Ảnh đã khôi phục bình tĩnh.
Nàng nhìn Lâm Bắc Thần giống như lần đầu tiên quen biết người này.
Sát cơ trong ánh mắt đã tiêu tan.
Thay vào đó là sự hiếu kỳ và hoài nghi.
"Ngươi muốn hợp tác như thế nào, hợp tác cái gì?"
Nàng lẳng lặng quan sát thiếu niên áo trắng.
Lâm Bắc Thần nhếch miệng cười, nói: "Đương nhiên là hợp tác rất đơn giản, ta giúp ngươi phá vỡ Tây Hải Đình và Hải thần điện, ngươi giúp ta phá vỡ đế quốc Bắc Hải và thần điện của Kiếm Chi Chủ Quân, sau đó... Chúng ta cùng nhau liên thủ, phá huỷ cái gọi là thần hệ chính thống của Đông Đạo Chân Châu, thế nào?"
Trong con ngươi trong trẻo và lạnh lùng của thiếu nữ xe lăn, một tia kinh ngạc loé lên rồi biến mất.
Lâm Bắc Thần đối mặt với ánh mắt của nàng, nói: "Thế nào, muốn chơi thì phải chơi một vố lớn. Ngươi có dám hay không?"
Thiếu nữ xe lăn chậm rãi đeo bao tay màu ngọc lên, nói: "Nghe có chút thú vị, nhưng ngươi có phải là quá tự tin với thực lực của mình rồi không, chỉ dựa vào ngươi, có thể giúp ta phá vỡ Tây Hải Đình và Hải thần điện sao?"
Đeo lên rồi.
Nha đầu chết tiệt này quả nhiên là trời sinh phản cốt, muốn xử lý tộc loài của mình. Lâm Bắc Thần mỉm cười, nói: "Đương nhiên, ngươi phải biết, rất nhiều khi, sự giúp đỡ đến từ kẻ địch còn hữu hiệu hơn nhiều so với thuộc hạ và bằng hữu đáng sợ nhất của ngươi.”
Thiếu nữ xe lăn là một người thông minh.
Rất rất thông minh.
Mà người thông minh có một đặc điểm lớn nhất chính là thích não bổ.
Đối thủ ở tầng thứ ba, nàng có thể cho não bổ đến tầng thứ tám.
Biểu hiện của Lâm Bắc Thần khiến sóng điện não của thiếu nữ xe lăn bắt đầu chuyển vận và dao động kịch liệt.
Rất nhanh sau đó liền cho ra một số mạch suy nghĩ mà ngay cả bản thân Lâm Bắc Thần cũng không nghĩ tới.
Nhưng nàng cũng biết, tưởng tượng và thực tế, thường có sự chênh lệch rất lớn.
"Ta cần một chứng minh."
Nàng nhìn Lâm Bắc Thần, ánh mắt sắc bén như đao.
Lâm Bắc Thần biết, một bước quan trọng sau cùng đã tới rồi.
Có thể thành công hay không nằm ở một đòn này.
"Đương nhiên, thân là người đề xuất hợp tác, đầu tiên ta cần phải chứng minh thành ý của ta với ngươi."
Lâm Bắc Thần nói xong, chậm rãi lấy ra một cái rương màu đen, đặt trên đại án, nói: "Nhìn xem đồ vật bên trong một chút, ta tin rằng ngươi nhất định sẽ rất hài lòng."
Ánh mắt của thiếu nữ xe lăn Viêm Ảnh liền rơi trên cái hộp.
Lòng hiếu kỳ của nàng, trong khoảnh khắc này đã hơi bị thu hút.
Hắn dựa vào cái gì mà cho rằng thứ trong hộp có thể đả động đến mình chứ?
Có phải là có âm mưu gì không?
Ý nghĩ này lóe lên một cái trong đầu nàng rồi biến mất, Viêm Ảnh lập tức phủ định. Lâm Bắc Thần không ngu xuẩn đến mức cho rằng bản thân dựa vào một cái hộp, liền có thể ở trong đại doanh được bố trí trọng binh phòng vệ mà khống chế một người có trình độ thiên nhân.
Thiếu nữ xe lăn Viêm Ảnh hai tay đan chéo nhau, ung dung bình thản chuyển động chiếc nhẫn vô danh trên ngón giữa tay phải, sau đó mới chậm rãi thu lại, mang bao tay ngọc sắc bao lấy ngón trỏ tay phải, nhẹ nhàng điểm một cái.
Lạch cạch.
Nắp hộp nhẹ nhàng lật ra.
Không có dao động Huyền khí hay là tiếng cơ quan chuyển động gì cả.
Một mùi tinh huyết nhàn nhạt truyền ra.
Đó là mùi tinh huyết của tử thi đã tử vong từ rất lâu.
Viêm Ảnh thật sự là quá quen thuộc với loại mùi vị này.
Độ cao của xe lăn chậm rãi tăng lên.
Nàng nhìn thấy đồ vật ở chỗ sâu trong cái hộp.
Là một cái đầu người.
Một cái đầu người đã chết từ rất lâu.
Trong đầu của thiếu nữ xe lăn, trong nháy mắt đã thoáng qua vô số thông tin.
Lâm Bắc Thần đã khẳng định rằng cái đầu người này có thể thuyết phục được mình, vậy thì cho thấy rõ, người này tuyệt không phải là người bình thường mà có lai lịch kinh người.
Còn người mà nàng muốn giết nhất chính là tên Nhân tộc hèn nhát có quan hệ máu mủ với mình kia.
Đáng tiếc không thể tự mình ra tay.
Nhưng cái đầu này rõ ràng không phải là ông ta.
Còn lại...
Chỉ có một khả năng.
Người này là đại nhân vật trong đế quốc Bắc Hải.
Sau khi phân tích đâu vào đấy...
Trong đầu của Viêm Ảnh, từng bức ảnh diện mạo và thân phận của những nhân vật có khả năng lấp loé mà lướt qua giống như bị điện giật, cuối cùng, tổng hợp vô số thông tin đã thấy qua trước đó, một tư liệu ẩn giấu hiện lên, một cái tên dần dần hiện ra trên cái thủ cấp này.
"Lương Viễn Đạo?"
Thiếu nữ xe lăn chậm rãi hỏi.