“Thiếu gia, có thuộc hạ.” Cung Công bất ngờ xuất hiện bên cạnh hắn như một bóng ma.
Lâm Bắc Thần nói: “Giam đám tội nhân này lại, cho bọn chúng uống Bát Hoang Lục Hợp Hoả Độc Hoàn mà ta chế, sau đó đưa chúng lên luỹ thành chiến đấu, nếu như lập được công lao thì ban thưởng thuốc giải độc, tha tội chết, còn nếu mưu mô lừa gạt thì đột dược sẽ phát tác, thiêu đốt người, kêu rên ba ngày ba đêm mới chết...”
Cung Công cũng rất ăn ý không hỏi Bát Hoang Lục Hợp Hoả Độc Hoàn là thứ gì, hắn vung tay lên, dẫn đầu đội quân khai thác kéo đám tù binh xuống.
“Cảm ơn Lâm đại thiếu...”
“Đại thiếu đúng là cha mẹ tái sinh của ta.”
“Sẵn sàng vì đại thiếu mà phục vụ quên mình.”
Đám tù binh cảm ơn rối rít, bọn họ đã khiếp sợ trước tình trạng thê thảm của Thượng Quan Vọng rồi, lúc này đừng nói là để bọn họ thủ thành chiến đấu, bảo bọn họ đi ăn cứt bọn họ cũng có thể ăn sạch cả hầm cầu trong doanh trại Vân Mộng.
“Đúng rồi, để hắn lại.”
Lâm Bắc Thần chỉ vào Vệ Minh Huyền mặt mày sưng tấy.
Việc chính còn chưa hỏi mà, Vạn Linh Huyết Tuyệt Đan rốt cuộc là thứ gì, còn cả Thanh Đồng Cổ Kính nữa...người này chắc chắn có biết chút gì đó.
Vệ Minh Huyền vốn là một mỹ nam, nhưng lúc này đã bị đánh sưng thành cái đầu heo rồi, hơn nữa từ trên xuống dưới chỉ mặc một cái quần cộc, vì thế không còn đẹp trai nữa, hắn còn được tận mắt chứng kiến Lâm Bắc Thần vô pháp vô thiên đốt Thượng Quan Vọng giãy dụa kêu rên thảm thiết, hiện giờ trong mắt hắn Lâm Bắc Thần giống như một ác quỷ toàn thân thiêu đốt.
“Vạn Linh Huyết Tuyệt Đan dùng để làm gì?” Lâm Bắc Thần vào thẳng vấn đề. Một chút kinh ngạc hiện lên trên khuôn mặt sưng tấy của Vệ Minh Huyền.
Một lúc lâu sau, hắn mới cười khổ nói: “Viên thuốc đó là do em trai ta luyện chế, nghe nói chính là máu của tất cả các linh hồn, dựa vào bốn mươi tám loại thần dược linh dược, cùng với hai mươi mốt loại khoáng chất khác luyện chế thần đan, đây cũng là thứ độc nhất vô nhị ở Đông Đạo Chân Châu, về tác dụng của nó thì ta cũng không rõ lắm, nhưng nghe nói Lương Viễn Đạo lấy được viên thuốc này, sau khi uống vào thì có thể lấy được ‘thực lực chân chính’, đâu cũng là điều kiện duy nhất để ông ta đồng ý hợp tác với Vệ thị ta.”
Thực lực chân chính?
Lâm Bắc Thần nghe vậy, như đang suy nghĩ điều gì đó, đối với Thiên Ngoại Tà Ma mà nói, cái gọi là ‘thực lực chân chính’ chẳng phải là khôi phục uy năng trước đó chúng hạ xuống sao? Nói cách khác, Vạn Linh Huyết Tuyệt Đan này có thể khôi phục sức mạnh cấp bậc ban đầu cho Thiên Ngoại Tà Ma hạ xuống thế giới này?
Điều này ngược lại vô cùng đáng sợ, phải biết rằng, Thiên Ngoại Tà Ma sở dĩ luôn bị mọi người ở Đông Đạo Chân Châu kêu đánh, không có cách nào lớn mạnh, rất nhiều tà ma bí mật hạ xuống cũng đều phải nấp đông nấp tây như kẻ trộm, cũng bởi vì trong quá trình hạ xuống, chúng sẽ tiêu tốn nhiều năng lượng, mà thiên địa cùng thiên ngoại không giống nhau, đối với các sinh vật mạnh mẽ ngoại lai đều có thiên nhiên áp chế, điều này làm cho rất nhiều Thiên Ngoại Tà Ma trực tiếp từ trạng thái đỉnh phong bị đánh trở về trạng thái thời kỳ sơ sinh, còn rất khó khăn để sống sót, nếu bị phát hiện thì chính là chết.
Một khi Thiên Ngoại Tà Ma hạ xuống, có thể sống và phát triển mà không bị phát hiện, cuối cùng, khi chúng trở lại trạng thái đỉnh phong như xưa, chúng chắc chắn sẽ biến toàn bộ Đông Đạo Chân Châu thành một mớ hỗn loạn, long trời lở đất, máu chảy thành sông.
May mắn thay, loại chuyện này trong một thời gian dài không xuất hiện thường xuyên.
Nhưng giờ lại có Vạn Linh Huyết Tuyệt Đan, chỉ cần uống vào thì có thể làm cho Thiên Ngoại Tà Ma bỏ qua được giai đoạn phát triển, trực tiếp tiến vào Lục Thần Trang, bất khả chiến bại.
Cái này chịu nổi sao?
Lâm Bắc Thần suy nghĩ một lúc, nói: “Em trai ngươi luyện tổng cộng bao nhiêu viên? Có thừa viên nào không? Ta có mấy người bạn rất hứng thú với thứ này.”
Người bạn trong miệng ngươi rốt cuộc có phải chính ngươi không?
Vệ Minh Huyền rất muốn hỏi một câu như vậy, nhưng hắn không dám hỏi. “Ta không biết.”
Vệ Minh Huyền thành thật nói: “Mặc dù ta là anh trai của hắn, nhưng địa vị của ta trong nhà họ Vệ không cao, so với Vệ Danh Thần thì khác xa một trời một vực, lần này đến Phong Ngữ Hành tỉnh chẳng qua chỉ để giao hàng mà thôi, em trai là trụ cột và niềm hy vọng của nhà họ Vệ, được ngàn người yêu quý, chuyện của hắn cho tới bây giờ ta cũng không dám hỏi... Nhưng mà, theo ta biết, em trai trước kia cũng không thành thục phương pháp này, sở dĩ có thể luyện chế ra đan dược này rất có thể có liên quan đến Khư Giới Tà Ma.”
Lâm Bắc Thần đưa tay lên xoa mi tâm, Khư Giới Nhất Tộc, không phải là bọ Tiểu Bạch sao? Có liên quan đến Tiểu Bạch?
Hay đấy.
Tiểu Bạch còn không làm ra được Vạn Linh Huyết Tuyệt Đan mà Vệ thị lại làm được? Cảm giác giống như là Khư Giới Nhất Tộc bị chơi xỏ vậy, chuyện này chắc chắn có lý do gì đó đằng sau.
“Vậy ngươi có biết trên người Lương Viễn Đạo có một Thanh Đồng Cổ Kính không?” Lâm Bắc Thần hỏi.
Vệ Minh Huyền lắc đầu, Lâm Bắc Thần lại hỏi vài câu khác. Vệ Minh Huyền biết gì nói nấy, phối hợp rất tốt.
“Thái độ tốt đấy.”
Lâm Bắc Thần gật đầu hài lòng, lại hỏi: “Lại nói thêm về em trai ngươi đi, thực lực tu vi hiện giờ như thế nào? Hắn có tài liệu đen gì không? Nhược điểm? Công pháp hắn am hiểu nhất là gì? Hắn có bao nuôi tiểu tam không, ý là tình nhân đấy, hắn thường xuyên đi đâu? Người hắn quan tâm nhất là ai...”
Vệ Minh Huyền ngẩn ra, tình hình đột nhiên thay đổi.
“Thực lực của em trai ta à, ngoài mặt là võ đạo đại tông sư, nhưng nhiều người trong gia tộc biết rõ tình hình đều đoán hắn có thể là thiên nhân, về phần am hiểu công pháp...”
Vệ Minh Huyền bày ra vẻ mặt phối hợp tuyệt đối, biết gì nói nấy, nhưng mới nói được đôi câu, đột nhiên vẻ mặt hắn trở nên đau khổ.
Sau đó, cái đầu sưng phồng của hắn giống như một quả bóng bị thổi phồng, đột nhiên to ra một cách không kiểm soát được, ngũ quan trên khuôn mặt trở nên vô cùng kỳ lạ, hắn há to miệng, giùng giằng muốn đứng lên, nhưng lập tức miệng mũi đều bắt đầu chảy máu...
Hả? Chuyện gì vậy? Lâm Bắc Thần ngẩn ra.
Đúng lúc này...