Kiếm Động Cửu Thiên

Chương 1077: Hậu duệ Cửu Anh




Bạch Tử Mặc nổi giận, trên đời này còn có thịt mà hắn không trả nổi?



Nói chơi cái gì thế!



Vốn hắn cũng không muốn nổi lên xung đột với hai người Chu Hằng, chỉ là muốn giành lấy vị trí tốt nhất cho Lôi thiếu, nhưng Chu Hằng lại dám mở miệng trào phúng hắn, làm cho hắn mất mặt trước Lôi thiếu, làm sao mà hắn không tức giận được?



- Bạch thiếu? Ngay lúc này, một tên trong nhóm kéo áo Bạch Tử Mặc.



- Cái gì?



Bạch Tử Mặc bực mình nói.



- Cô gái kia.... hình như là một trong những nữ nhân mà các lão tổ có nhắc, không được trêu chọc! Người kia nhỏ giọng nói.



Nữ nhân không thể trêu chọc!



Từ sau khi Lâm Vô Bệnh "tạo phản" bị trấn áp, các lão tổ gia tộc đã ban ra một mệnh lệnh, Ngọ Dương Học Phủ có một đám nữ nhân thuộc về danh sách không thể chọc tới! Về phần tại sao, các lão tổ lại không nói.



Nhưng lão tổ đã tự mình căn dặn, ai dám không nghe?



Đám người Bạch Tử Mặc quả thật đã làm thế, suốt 4 năm qua đều rất thành thật.



Nữ nhân này chính là một trong những nhân vật Ngọ Dương Học Phủ không thể trêu chọc?



Bạch Tử Mặc lập tức tiền lùi không xong, nếu lúc này hắn lùi bước, tự nhiên mất mặt trước Lôi thiếu! Mà nếu như không bỏ qua, vậy hậu quả sẽ như thế nào?



Đây là người mà chính miệng lão tổ căn dặn không thể chọc tới!



Hắn nhìn lại Lôi thiếu, đột nhiên lòng tin tăng mạnh!



Lôi thiếu là ai, đây là hậu duệ thần thú Cửu Anh! Hơn nữa còn là truyền nhân khá là xuất sắc, hiện tại đã là Tuệ Tinh Cảnh, nói không chừng ngày sau có thể trở thành đại năng vô thượng cấp Hắc Động!



Cấp Hắc Động đó!



Chỉ là nghĩ tới đã khiến cả người phát run, nhiệt huyết tuôn trào!



Cấp Hắc Động đặt trong bốn đại thần thú thì không có gì hiếm lạ, nhưng ở đây là Bách Long Tinh, là thế giới loài người, cấp Hắc Động thật là hiếm thấy như Thánh nhân!



Lôi thiếu, cũng là Lôi Hoàng kia nhìn chằm chằm mâm thịt trên bàn đã ăn được bảy tám phần, ánh mắt từ không quan tâm dần trở nên thận trọng, đột nhiên hắn hỏi: - Thịt thú Song Đầu Hoàng Kim Ngạc?



Cái gì Song Đầu Hoàng Kim Ngạc, nghe tên hình như rất là dữ dằn!



Đám người Bạch Tử Mặc ngạc nhiên, căn bản không có nghe nói qua! Nhưng là do Lôi Hoàng nói ra, bằng thân phận của người ta sẽ lại nói lung tung hay sao? Dù sao cũng là hậu đại thần thú, kiến thức rộng rãi, bọn họ làm sao so sánh được?



Ở trước mặt Lôi Hoàng, bọn họ căn bản không xứng là quý tộc, chỉ là thổ địa chủ mà thôi!



Chu Hằng nhún vai, nói: - Không rõ lắm, có lẽ là vậy!



Hắn chỉ biết là đây là thịt thú cấp Hắc Động, về phần cụ thể là giống nào thì làm sao hắn biết!



- Lôi thiếu, Song Đầu Hoàng Kim Ngạc này là yêu thú gì? Bạch Tử Mặc rụt rè hỏi.



- Yêu thú cấp Hắc Động!



Phụt!



Đám người Bạch Tử Mặc đồng loạt phun ra!



Yêu thú cấp Hắc Động, vậy còn không gọi là thần thú!



Bạch Tử Mặc da mặt co rúm, hắn còn nói muốn trả tiền những thịt này? Trời ạ, không bằng đâm đầu chết cho xong! Bạch gia ở đế đô quả thật được coi là đại gia tộc, có Tuệ Tinh Hoàng tọa trấn!




Nhưng đó là thịt thú cấp Hắc Động, có đem bán hết Bạch gia cũng chưa chắc mua nổi một miếng?



Rốt cuộc hai người này là ai?



Hơn nữa, thịt thú cấp Hắc Động đó, các ngươi không thể ăn ở nhà hay sao, thế nào lại mang tới đây chế biến - muốn Bạch Tử Mặc tin tưởng thịt thú cấp Hắc Động này là tửu lâu cung cấp, vậy thì càng không thể nào - vậy còn không dọa người hay sao?



- Song Đầu Hoàng Kim Ngạc chỉ có thể coi như chi nhánh thần thú, Ngũ Đầu Hoàng Kim Ngạc mới thật sự là thần thú! Lôi Hoàng nói, hắn cũng là thần thú, tự nhiên sẽ không xa lạ với thần thú.



11 người Bạch Tử Mặc đều xấu hổ, da mặt co rút, cũng chỉ có Lôi Hoàng mới dám dùng mấy chữ "mới" "chỉ có", ở trong mắt bọn họ, chỉ cần là Hắc Động Cảnh liền có nghĩa vô địch!



- Làm sao ngươi có thịt Song Đầu Hoàng Kim Ngạc? Lôi Hoàng tò mò hỏi, Bách Long Tinh cách địa khu phân bố Song Đầu Hoàng Kim Ngạc không biết bao nhiêu xa!



- Người khác cho! Chu Hằng thuận miệng nói, cái này đúng là thật.



Lôi Hoàng nhìn Chu Hằng, hắn đang cân nhắc lợi hại, có nên tiếp tục trận tranh chấp này nữa không. Hiện tại mọi người còn chưa nói tới xung đột, đều lui một bước tự nhiên bình yên vô sự. Nhưng mà như thế, thể diện của hắn ở đâu?



Cửu Anh là thần thú mạnh mẽ, tuy rằng cũng có lão tổ cấp Hỗn Độn tọa trấn, có hơn 13 Chân Quân 9 động, đây là chiến lực vô cùng mạnh mẽ. Khắp Minh giới, thế lực có thể xếp trước bọn họ cũng không quá 20 nhà!



Ở trong một giới xếp trong 30 hạng đầu, vậy còn chưa đủ ngông nghênh?



Không được, lần này thật vất vả mới cùng trưởng bối đi ra một chuyến, làm sao lại đánh mất uy phong trước mặt đám chó săn này, không còn thể diện thì hắn làm sao còn là lão đại?



- Bằng hữu, các người cũng ăn xong rồi, vậy nhường vị trí cho chúng ta, nể mặt Lôi Hoàng ta được chứ? Lôi Hoàng đưa ra quyết định.



Chu Hằng lạnh lùng nhìn hắn, nể mặt hắn? Hắn có mặt mũi gì? Lúc trước ở Thiên Thần đại hội, người mạnh hơn hắn không biết bao nhiêu lần cũng bị Chu Hằng đánh cho phun máu, hắn thì tính là gì?



Hiện tại Bách Long Tinh có thể coi như hang ổ của Chu Hằng, hiện tại lại có người chạy đến địa bàn của hắn, nói muốn hắn nể mặt!



Đúng là khốn kiếp!




- Tại sao ta phải nể mặt ngươi? Chu Hằng nhàn nhạt nói, vừa đưa tay che bàn, không cho Phong Liên Tình thừa cơ cướp đồ ăn.



Lôi Hoàng lập tức biến sắc, thể hiện rõ vẻ giận dữ.



Đối phương lại dám coi thường mình! Thật là to gan!



- Ta là hậu đại Cửu Anh, Lôi Hoàng! Lôi Hoàng lớn tiếng nói, nói ra những lời này, hắn dâng lên cảm giác tự hào mãnh liệt! Thần thú, hơn nữa còn là tồn tại cực mạnh mẽ trong thần thú, là tầng thứ ba chỉ dưới 4 thần thú, Chu Tất, Bí Hý, Thao Thiết!



Vẫn cứ là ngự trị trên chúng sinh, đủ để làm phần lớn thần thú chỉ có thể nhìn lến



Cửu Anh, à, có thấy qua trên Thiên Thần đại hội, có lão tổ cấp bậc Chân Quân 9 động!



Nhưng dù cho vị lão tổ Cửu Anh đến đây, gặp phải Chu Hằng cũng tuyệt đối không dám sĩ diện, ngược lại càng thêm cẩn thận - Không thấy Thánh nhân Thạch Dương cũng bị vả mặt bỏ chạy, bộ tộc Cửu Anh thì tính là gì, thua xa Thánh nhân mấy vạn dặm!



- Lăn! Chu Hằng phất tay.



- Ngươi... ngươi... ngươi quá ngông cuồng! Lôi Hoàng giận dữ.



- Ngươi không phục? Chu Hằng toát ra mỉm cười, nhưng người quen biết hắn liền hiểu, đó không phải biểu hiện của vui vẻ.



- Hừ! Ngươi còn chưa xứng hỏi ta vấn đề này, đổi thành ta đánh phục ngươi mới đúng! Lôi Hoàng ra tay, một mảnh băng giá tuôn ra, trấn xuống Chu Hằng.



Chu Hằng là thần thú thủy hỏa, có thể sai khiến nước cũng có thể điều khiển lửa.



Chu Hằng chỉ ra một cái, mảnh băng giá liền biến mất sạch, hắn mỉm cười nói: - Ra tay toàn lực đi, nếu là thân thú huyết mạch phản tổ, trực tiếp dọn lên bàn ăn luôn!



Ăn... ăn luôn!



Thật là dám nói, đây là một vị hậu đại thần thú đó, lại dám mắng kẻ trọc đầu trước mặt hòa thượng, Lôi Hoàng mà nhịn được mới kỳ quái!




- Muốn chết! Quả nhiên, Lôi Hoàng nổi giận, hai tay giơ lên, thủy hỏa cùng hiện, hai cái phù văn sáng lấp lánh, uy lực không rõ!



Thể chất Cửu Anh kém xa không mạnh như Thanh Long, nhưng ưu thế của bọn họ ở chỗ sau khi đạt đến Tuệ Tinh Cảnh là có thể thức tỉnh đồng thời hai cái phù văn thể chất!



Đáng tiếc, là phù văn cũng phân chia nhiều hạng, phù văn thấp kém thì có vận chuyển một lúc 100 cái đã là gì?



Chu Hằng vừa động ý niệm, vòng thiên hà hiện ra, thân thể Lôi Hoàng lập tức bị giam cầm.



Bốp! Bốp! Bốp!



Hắn liên tục đánh Lôi Hoàng bảy tám cái tát, đánh cho Lôi Hoàng văng ra ngoài.



Mạnh! Quá mạnh!



Đám người Bạch Tử Mặc trắng hết cả mặt, bọn họ đều biết rõ Lôi Hoàng chính là Tuệ Tinh Đế, nói chiến lực còn vượt qua cả lão tổ gia tộc của bọn họ. Nhưng tồn tại như thế lại bị Chu Hằng tùy tiện vả mặt đánh bay!



Chẳng lẽ, Chu Hằng là Hắc Động Cảnh?



- Hắn hắn hắn hắn... hắn hắn hắn hắn.... hắn là Chu Hằng! Cuối cùng cũng có người nhận ra được Chu Hằng!



Chu Hằng, theo lời đồn nghe nói là đệ tử của Hắc Động Đế! Vì cái gì nói là Hắc Động Đế, bởi vì ngay cả Lâm Vô Bệnh lúc trước thân là Hắc Động Hoàng cũng bị Hồng Nguyệt xử lý!



Mặc kệ chân tướng như thế nào, dù sao đằng sau Chu Hằng có chỗ dựa là một vị cường giả cấp Hắc Động, đây là chuyện xác thực, tuyệt đối là nhân vật không thể chọc tới đứng đầu Bách Long Tinh!



Ai lại ngờ tới, vị đệ nhất thái tử này sau trận Lâm Vô Bệnh liền đột nhiên biến mất, làm người ta muốn tới nịnh nọt cũng không được. Nhưng không ai ngờ tới lại trở về Bách Long Tinh ngay lúc này, vừa về liền nổi lên xung đột với Lôi Hoàng!



Hai vị thái tử gia cùng có bối cảnh cấp Hắc Động, hậu quả va chạm kịch liệt sẽ như thế nào?



Đám người Bạch Tử Mặc không có khả năng đoán được kết quả, chỉ biết là sau khi bọn họ trở về khẳng định sẽ bị trưởng bối trong nhà đánh chết tươi, đúng là chán sống mà, lại đi đắc tội Chu Hằng!



- Khốn kiếp! Lôi Hoàng cũng không bị thương quá nặng, lập tức bò dậy, hắn lau vết máu bên khóe miệng, cả người tràn ngập lửa giận.



Lại dám tát hắn trước mặt bao người!



Nhất định phải diệt trừ tên khốn này!



- Không phải thân thể thần thú thì lăn sang một bên, ta không có hứng thú với ngươi! Chu Hằng phủi tay.



Không có hứng thú? Vậy có nghĩa không phải thân thú thì không cách nào đụng đũa được!



Ngươi là hàng ăn hay sao?



- Ta muốn ngươi chết!



Lôi Hoàng nổi giận gầm lên, thân thể run lên, kích hoạt huyết mạch, biến thân bản thể Cửu Anh!



Hắn có thân thể khổng lồ, giống như con rùa lớn, rất bẹp, 9 cái đầu cùng cổ rắn thật dài, nhìn rất là dữ tợn, đủ dọa trẻ con nín khóc!



- Đáng tiếc, chỉ nhìn không thể ăn! Chu Hằng thở dài. - Nếu ngươi cứ muốn tìm chết, vậy ta đành thành toàn cho ngươi!



- Đừng quá ngông cuồng! 9 cái đầu của Lôi Hoàng đồng thời rống to, 4 cái đầu miệng phun lửa, 5 cái đầu thì phun nước đen, chín đạo công kích đồng thời đánh tới Chu Hằng.



- Vì sao ta nói thật mà vẫn có người không tin vậy chứ? Chu Hằng lộ rõ sát khí, có đôi khi hắn rất dễ nói chuyện, nhưng trên Bách Long Tinh... Hắn không cho phép bất kỳ kẻ nào khiêu khích, bởi vì nơi này có rất nhiều người hắn quan tâm chú ý, nhất định phải bảo trì quyền uy vô thượng của hắn!



Kẻ cả gan khiêu khích, giết không tha!



Ầm!



Hắn giáng xuống một chưởng, đã vận chuyển Yên Diệt Phù Văn, hắn xuống tay vô tình!