Khuynh Đảo Thiên Hạ

Chương 718: Ngâm một bài thơ (2)




Lúc này băng nhóm, gia tộc, thế lực của các bên khác nhau tại thành Phong

Hải có thể gọi là tốt xấu lẫn lộn, ngư long hỗn tạp, chứ đừng nói đến còn có một vương phủ Trung Nguyên ở thành Phong Hải!

“Vùng đất Ngọa Hổ Tàng Long! “Cố đô của Bát Triều trong truyền thuyết...” Lý Thành Long nghĩ đến say mê.

Những nơi khác không nói, riêng chỉ trong trường học Cao Võ Tiềm Long này thồi, mà tranh đấu quyền lực đã đạt đến mức căng thẳng tột độ rồi!

Học viện đã từng cao cấp tuyệt đối, nhưng từ khi Hiệu phó Hạng bị thương tích kì quái kia, một thân Võ học cao siêu, thế lực ngang tàng đã không còn cách nào ra ngoài được nữa... Hiệu phó Cao Võ Tiềm Long ra ngoài đón gió thối đến 5km đường, không còn mặt để mất nữa!

Còn có thể còn tên tuổi gì nữa chứ? Vậy nên...

“Ơ... Ngươi họ Hạng... Hiệu phó cũng họ Hạng, vậy ngươi với Hiệu phó Hạng

là... Lý Thành Long nhìn Hạng Băng đã bị mình đánh như đầu heo.

Người con gái xinh đẹp lạnh lùng này từ trước đến nay có danh tiếng là núi băng, nhưng bắt đầu từ ngày khai giảng đấy ngày nào cũng đánh nhau với Lý Thành Long, mỗi ngày sống mũi đều phải bị đánh lõm hai lần, hủy hoại nhan sắc đã trở thành thói quen, cộng thêm hay trò chuyện với nhau, ít nhất trong mắt Lý Thành Long thì thật sự không lạnh lùng như trong lời đồn...

“Hiệu phó mà ngươi nói đến là ông cố của ta đấy!”

Hạng Băng cực kỳ khó hiểu liếc nhìn Lý Thành Long, vốn nghĩ tên ngốc này đã biết từ lâu rồi, bây giờ xem ra hắn không những không biết, mà thậm chí còn không đoán ra được, đúng thật là đầu heo!

“Nghỉ ngơi đủ rồi, đên đây đánh nhau đi!” Hạng Băng cong người nhảy lên, bày ra tư thế chờ chiến.

Thật ra không tới hai ngày, tâm bệnh của Hạng Băng đã trị khỏi rồi, nhưng có thể đánh nhau với Lý Thành Long- người chỉ đứng sau Tả Tiểu Đa, cũng là một phần duyên số, nếu như dựa vào xếp hạng lớp lúc này, Hạng Băng vốn không có tư cách thách đấu với Lý Thành Long!

Mà cùng với thao tác này, phong cách đánh nhau của Hạng Băng đã khôi phục như lúc đầu, thậm chí còn anh dũng hơn trước kia.

Điều này cũng khiến cho Lý Thành Long đưa ra một kết luận: Con bé này, chính xác là muốn bị đánh!

Chính vì hiểu biết kia đột nhiên tăng lên, cho dù trạng thái của Hạng Băng đã hồi phục, thậm chí còn biết nàng là chắt gái của Hiệu phó Hạng, khi đối chiến đánh nhau mài giữa với nhau, Lý Thành Long vẫn không hề nương tay!

Khi hai người đang đối chiến, Hạng Xung mặt mũi bầm dập từ bên cạnh đi đến, dáng vẻ cao lớn vẫn rất mạnh mẽ kiên cường, nhưng gương mặt sưng tấy không ra hình dạng nào kia thật sự đã phá hỏng hình tượng, quả thật là phá hỏng tất cải

Nhìn thấy Lý Thành Long và em gái mình đấm đánh loạn xạ, sau khi da thịt trên mặt Hạng Xung giật giật liên hồi, trong mắt cũng lộ ra vẻ khó hiểu.

“Còn đánh nữa hả?” Nhìn Lý Thành Long đấm vào mặt Hạng Băng không hề nương tay, đánh đến máu mũi văng tung tóe, thắng thua đã rõ ràng nhưng vẫn còn nhảy lên, đá vào mông của em gái mình một cái, trực tiếp đá bay lên hơn 20m...

Trong lòng Hạng Xung chỉ có một chữ: Phục!

Con mẹ nó thằng cha này thật không hổ danh là giáo chủ Cương Thiết Thần giáo!

Em gái của ta được mệnh danh là một trong ba người đẹp nhất của thành Phong Hải lại bị ngươi đánh đến như thết

Hơn nữa một ngày còn đánh mười mấy lần, hoàn toàn không có lo lắng do. dự, đánh không kiêng dè gì cả!

Thật sự chính là điên cuồng mất trí, há miệng vì ngạc nhiên!

Loại đàn ông kiên cường như này, thật sự đáng được bất cứ người đàn ông nào khác dựng thẳng ngón cái, khâm phục từ tận đáy lòng.

Khen ngợi một câu theo bản năng: Anh bạn à, ngươi độc thân cả đời này không phải là không có lý do đâu!

Nhưng càng khiến Hạng Xung phiền muộn là... Nhìn chiều hướng này, tên giáo chủ Cương Thiết thần giáo kia sau này thật sự không độc thân được đâu...

Lế nào là do mẹ dạy bảo em gái có chỗ nào sai sao? “Còn 15p nữa là tan học rồi!”

Hạng Xung thúc giục: “Mau chóng vào khoang điều dưỡng phục hồi một lúc đi, chuẩn bị về nhà.”


Hạng Băng hừ một tiếng, nói: “Ta ở ký túc, trong khoảng thời gian này sẽ không về nhà đâu.”

Hạng Xung hừ lại một tiếng: “Mấy ngày nữa là đến sinh nhật của ông cố rồi, ngươi không về sao?”

Bây giờ Lý Thành Long tìm thấy chủ đề rồi, nói: “Mà này, ta có thể mạo muội hỏi chuyện này không?”

Hạng Băng thở hắt ra một hơi, vịn vịn cái mũi bị Lý Thành Long đánh cho lệch sang một bên, nói: “Có chuyện gì ngươi cứ thoải mái nói, nói xong thì tiếp tục, ta vẫn có thể đánh được.”

Mặc dù mỗi ngày đều bị Lý Thành Long đánh đập tàn nhẫn, nhưng Hạng Băng cảm thấy bản thân không hề có nhiều ý thù hận nào đối với Lý Thành Long.

'Thậm chí có thể nói là không có!

Đối với suy nghĩ này Hạng Băng còn tìm cho bản thân mình một lý do: Ngươi là giáo chủ Cương Thiết thần giáo và đã trả giá cho chuyện này rồi, vậy đánh con gái không phải là một chuyện rất nên làm sao...

“Nghe nói Hiệu phó Hạng từng chịu vết thuơng kì lạ... Chuyện này là thật sao?”

Lý Thành Long cực kỳ cẩn thận hỏi.

Hạng Băng cùng Hạng Xung đều thở dài: “Đây cũng không phải là việc không thể nói, năm đó ông cố bị người của Vụ Minh hãm hại, hắt nước Vong Xuyên lên người... Sau đó quanh năm đều phải ở trong nhà, đến nay đã gần 20 năm rồi.”

Ánh mắt Lý Thành Long lóe lên, nói: “Trên đường lúc ta và Tả lão đại đến Phong Hải báo danh, trong lúc vô tình phát hiện ra một hang động có Tỉnh Hồn Xa, nhìn có vẻ đã được khá nhiều năm tuổi, vốn bị một khối sao băng cực nặng chăn mất,... Sau khi hai bọn ta cùng nhau đào thông thì hái được một cây Lan Hương Thảo ở bên trong, không biết thứ đồ này có thể có chút tác dụng gì không?”

Ánh mắt Hạng Băng và Hạng Xung lập tức sáng lên: “Có hang động Tinh Hồn Xạ lâu năm sao? Lẽ nào ngươi phát hiện ra Lan Hương Thảo có năm tương đương như vậy?”

“Đúng vậy.”

Lý Thành Long rất thoải mái đáp lại.

“Xin hỏi Lan Hương Thảo đấy có mấy lá?” Hai mắt Hạng Xung lập tức trở nên nóng rực.

Đôi mắt xinh đẹp của Hạng Băng cũng... Khụ khụ, bây giờ đã không thể được xem là đôi mắt xinh đẹp nữa, phải nói đúng hơn là đôi mắt xinh đẹp đã sưng húp thành một đường thẳng như mắt gấu trúc...

Trong mắt đều là nét khẩn thiết nhìn Lý Thành Long, còn có chút lo được lo mất.

Lỡ như không đủ năm, không tránh khỏi uổng công đã vui vẻ.