Khuynh Đảo Thiên Hạ

Chương 491: Huyền Y xem quẻ (2)




Nhưng tâm tình của Tả Tiểu Đa chỉ run sợ trong chốc lát thì đã lấy lại tinh thần ngay lập tức.

Lẽ nào phúc trong họa họa trong phúc của ta sắp ứng lên người cô gái này sao?

Bởi vì... Chỉ trong khoảng khắc ngắn ngủi khi cô gái này bước đến, rõ ràng Tả Tiểu Đa đã cảm nhận được Tham Lang Chi Tâm vẫn luôn treo trước ngực.. Rất lâu rồi không có bất cứ động tĩnh gì lúc này lại đột nhiên nóng lên!

Hơn nữa, nhiệt độ cực nóng cùng với thời gian duy trì lâu, là điều trước nay chưa từng có!

...

Mà lúc Mặc Huyền Y đi đến bên đây cũng cảm nhận được rất rõ ràng những rung động trong tim mình!

Tham Lang Hồn lại trở nên chấn động kịch liệt bất thường!

Tình trạng này lập tức khiến cho Mặc Huyền Y đột nhiên khóa chặt mục tiêu!

Thanh niên xem tướng trước mắt, trên người có mang theo mảnh Tham Lang Chỉ Tâm kia do bản thân phân thân để lại!

Vậy thì, có rất nhiều chuyện đều có thể liên kết lại với nhau.

Mặc Huyền Y hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu, nhìn vào mắt của Tả Tiểu Đa.

Vẻ mặt Tả Tiểu Đa rất bình tĩnh, dùng giọng điệu trước sau như một của đại sư, ngắn gọn nói: “Cô gái, ngươi muốn hỏi chuyện gì? Tiền đồ? Hay là tài vận, hay là họa phúc cát hung?”

Huyền Mặc Y lặng lẽ nói: “Đều không đúng”

“Hửm?"

“Ta muốn hỏi là... xem tướng cho ta, tìm giúp ta... Người thân đã thất lạc nhiều năm.”

Huyền Mặc Y nói.

“Ừm, ra là muốn nghe ngóng tung tích của người thân”

Tả Tiểu Đa ra vẻ nói: "Nhờ ngươi nói kỹ càng tỉ mỉ một chút, tướng pháp chỉ có thể đưa ra phương hướng cơ bản, nếu như manh mối nhiều hơn thì có thể hoàn nguyên nhiều tin tức hơn”

Mặc Huyền Y cẩn thận nghiêm túc nói: “Từ nhỏ ta đã là cô nhi; Vẫn luôn được sư phụ chăm sóc cho đến lớn; Đối với chuyện trước kia chỉ có được chút ít ký ức vụn vặt mơ hồ, đại khái là một xíu ấn tượng khi ta khoảng ba bốn tuổi, có thể nói là rất mơ hồ, không đủ dùng để tham khảo."

“Vì vậy mục đích của ta chỉ là nhờ đại sư giúp đỡ xem thử xem người nhà của ta có còn sống hay không? Cho dù còn sống hay đã mất đi thì ta đều đã chuẩn bị tâm lý, xin đại sư cứ nói thẳng không cần che giấu”

“Nếu như đã mất rồi thì có thể tính được nơi chôn cất ở đâu không? Nếu như vẫn còn sống vậy nên tìm kiếm như thế nào?”

Vẻ mặt Mặc Huyền Y rất suy sụp, mục đích lớn nhất chuyến đi này của nàng thật sự là nhờ Tả Tiểu Đa giúp đỡ xem cho thân thế của mình, còn cảm ứng của

Tham Lang Hồn là chuyện ngoài ý muốn.

“Cô gái... Cô từ nhỏ, nhìn dáng vẻ, ngươi thiên địa sung mãn, tình căn sâu xa; Có lẽ lúc đó không phải là cố ý vứt bỏ. Mà là gặp phải điều bất trắc, dẫn đến cốt nhục phân ly”

Giọng nói Tả Tiểu Đa trầm lắng, nói từng câu từng chữ.

Trong mắt Mặc Huyền Y lóe lên tia sáng: "Đại sư, xin tiếp tục.”

“Từ tướng mạo mà nói, góc Nhật Nguyệt ở vầng trán của ngươi hơi cao, trong vắt, cha mẹ vẫn sống rất khỏe mạnh tại trần gian; Nhưng mà cũng không phải tướng mạo vinh hoa phú quý... Ngược lại còn có vài phần đói rét cực khổ.”

Tả Tiểu Đa cười an ủi: “Cô gái, ngươi có thể thoải mái tỉnh thần, cha mẹ của ngươi vẫn còn sống; Như vậy đã được xem là chuyện đáng mừng rồi!"

“Vẫn... Còn sống...”

Tâm trạng Mặc Huyền Y trở nên xúc động, khóe mất đã lóng lánh nước, nói: "Bây giờ bọn họ đang ở đâu? Ta phải làm thế nào mới có thể tìm thấy bọn hắn?”

Tả Tiểu Đa cười nhẹ nhàng, mắt liếc liếc tài khoản ngân hàng, tên ngân hàng, họ tên được viết rõ ràng kỹ càng trên tờ giấy để trên mặt bàn, cười nói: "Cô gái, đây là muốn hỏi thiên cơ sao?"

Những người xung quanh cười vang một trận.

Một người trong đó trêu đùa nói: “Cô gái, Tả đại sư của chúng ta xem tướng, thứ quan trọng nhất là duyên phận, duyên phận trực tiếp nhất chính là tiền qua bạc lại, ngươi phải trả tiền!

“À à à.."

Mặc Huyền Y nghe vậy chợt bừng tỉnh, không nhịn được có hơi lúng túng, nói: "Đại sư, tiền không phải là vấn đề, cần bao nhiêu?"

Tả Tiểu Đa làm ra vẻ đẹp đẽ cao thượng giống như đạo sĩ nói: “Gặp gỡ là có duyên, tuyệt vời không, thể tả xiết. Nhiều ít không quan trọng, mấu chốt là xem tâm có chân thành hay không. Không quan trọng có tiền hay không, chỉ là những con số mà thôi, hoàn toàn dựa vào tâm ý của ngươi”

Mặc Huyền Y lấy điện thoại ra, nghĩ nghĩ, nhập vào một con số.

Đây là một nửa trong tổng số tài sản nàng có trong tay, tuyệt đối là rất rất hào phóng!

Lúc đầu nàng nghĩ sẽ chuyển hết toàn bộ, nhưng lại nhớ đến lời Tả Tiểu Đa nói về cha mẹ “bần cùng khốn khớ?; Vậy nên đã giữ lại một nửa cho bản thân.

Rõ ràng Tả đại sư không ngờ đến, bản thân chỉ thuận miệng nói một câu lại khiến mình tổn thấy một nửa thu nhập, nếu biết được, với tính tình vốn dĩ không quan tâm đến tiền' của Tả đại sư, có thể... Cũng sẽ 'không quá' đau lòng đâu!

Nhiều nhất cũng chỉ điên cưỡng đánh vào miệng.

vài chục cái mã thôi.

Chỉ liếc mắt nhìn vào thông tin chuyển khoảng mà đã vui như nở hoa, mở cờ trong bụng.

Hai triệu!

Quả là hào phóng mà!

Người của Vụ Minh thật sự quá giàu có!

Ta thích Vu Minh quái

Người của Vụ Minh!

Tiền của người Vu Minh!

“Thành tâm của cô gái rất tràn đầy, đượm lòng thành khẩm, tấm lòng cấp bách muốn tìm gặp cha mẹ, ta đây đã bị cảm động lây, sẽ nỗ lực hết mình, dồn tâm trí”

Trên khuôn mặt đẹp đẽ của Tả Tiểu Đa đều là vẻ trách trời thương dân.

“Cô gái, nhìn dáng vẻ của ngươi, cặp mày mặc dù cong cong nhưng phần đuôi có hơi nhếch lên, giữa trán có kim hỏa bay cao, mắt, mày, mặt, tai, tất cả đều cân đối, Có ám khí từ trời đổ xuống, có nộ khí từ đất tỏa lên... Mệnh cách của cô gái, nếu dựa theo cách nhìn truyền thống mà nói, chính là... Cái gọi là thuộc về Phượng mệnh”

“Phượng mệnh?” Mặc Huyền Y cau mày hỏi.

“Đúng vậy, chính là Phượng mệnh. Dáng vẻ này của ngươi nếu như đời này trôi chảy, tương lai sẽ có thành tựu lớn, ít nhất cũng là nữ chủ. Hoặc là, chỉ đứng sau một Vua”

Lời nhận xét này của Tả Tiểu Đa đã lập tức khiến cho tất cả mọi người vây xem trở nên kinh ngạc.

Mặc dù Tả đại sư quý tiền hơn mạng, không có tiền sẽ không cho duyên phận, nhưng mà... Tướng pháp của hẳn thật sự rất chuẩn, chuẩn đến mức khiến người khác phát rồ.

Vậy nên mặc dù mọi người có kinh ngạc nhưng không ai hoài nghi.

Cô gái này xấu như này mà tương lai lại có kết quả tốt đến thế sao?

Nếu như mình không ghét bỏ vì nàng xấu mà cưới nàng, thì có phải sẽ đạt được nhiều lợi ích không?!

Mọi người vây xem đều là người tinh ý, có mấy thanh niên còn sáng hết cả mắt lên.

Ừm, chỉ nhìn vào biểu cảm nhỏ của Tả đại sư vừa nãy, chắc chẵn là thu được không ít, hẳn cô gái này cũng là người có tiền, tuy không phải bạch phú mỹ, nhưng cũng là hắc phú sửu...

Xấu và đen đều không có vấn đề gì hết, thứ ta yêu là con người nàng, nội tâm nàng chứ không phải vẻ ngoài của nàng.

Mặc Huyền Y nói: “Thứ ta muốn hỏi là cha mẹ đang ở đâu chứ không phải tiền đồ, ta như thế nào có liên quan gì đến việc ta tìm người thân?”

“Sao lại không có liên quan gì, liên quan rất lớn là đằng khác”

“Người có mệnh cách là Phượng mệnh như ngươi, hoặc là từ nhỏ đã nhiều kiếp nạn, hoặc là từng bước như dằm trên gai nhọn, mệnh đồ nhấp nhô, hoặc là phiêu bạt quan san, cốt nhục chia lia... Nhưng thứ này đều là tôi luyện ắt phải có của người có mệnh cách là Phượng mệnh, ít nhất cũng phải có một thứ theo người.”