Mà lúc này lại bị một cây đũa xuyên thắng qua tay.
Nếu không phải tự mình trải qua thì hẳn sẽ nghĩ loại chuyện này là trò cười lớn.
Mà lúc này, chỉ có kính ngạc.
Rốt cuộc tên Thượng Thanh Vân này có tu vi thế. nào? Sao có thể sắc bén đến như vậy?!
Tại thời điểm này...
Đột nhiên một ánh sáng nối bật xuất hiện trong màn đêm, đường kiếm rực rỡ nhanh chóng chém đến nhanh đến mức khó tin, chói lọi không nói nên lời giống như vãng thái dương đột nhiên xuất hiện, sức mạnh mang theo càng không có gì sánh kịp, nhanh cực kì xông đến, mục tiêu là Thượng Thanh Vân!
Chỉ trong nháy mắt đã đến trước mặt Thượng. Thanh Vân.
Tân Phương Dương, giấu mặt ra tay.
Người kiếm hợp nhất!
Đôi mất của Thượng Thanh Vân thoáng vẻ kinh ngạc, bàn tay gầy gò thu lại, vỗ một cái cắt thắng, cắt ngang qua.
Rầm một tiếng vang dội, cơ thể Thượng Thanh Vân rung rung.
Sau khi Tân Phương Dương rêи ɾỉ một tiếng, toàn thân giống như diều đứt dây bay ra ngoài, hình dáng của thanh kiếm trong tay trực tiếp gãy thành mười bảy. mười tám đoạn, suýt chút nữa phun ngụm máu trong miệng ra ngoài.
Trong lòng của Tân Phương Dương lúc này sớm đã bị sự kinh hoàng cực lớn lấp đầy.
Người mà Tưởng Trường Bân muốn đối phó lần này rốt cuộc là người như thế nào vậy!
Tần Phương Dương toàn lực dùng kiếm để thăm dò hư thực, mà đối thủ chỉ vừa tiện tay vỗ một cái đã gây nên kiếm hỏng người thương, kết quả bị trọng thương nghiêm trọng, có tu vi như này tuyệt đối là kinh thiên động địa, khiến người khác nghe đến đã sợ hãi.
Đúng lúc, ánh kiếm ánh đao các loại hào quang cùng nhau lấp lánh!
Toàn bộ quán ăn cũng bay lên không trung sau một tiếng ầm lớn.
Hàng chục tia sáng còn nhanh hơn, sắc bén hơn cả tia chớp cùng nhau tấn công từ tất cả các hướng, từ bầu trời đến lòng đất, trực tiếp hướng đến... Thượng Thanh Vân!
Đối diện với thế trận như vậy thì cho dù là Thượng Thanh Vân cũng không tránh khỏi kinh ngạc.
Nhiều người như vậy sao?
Lẽ nào là hành động nhằm vào có kế hoạch từ trước?
Nhưng mà... Không giống lắm!
Thượng Thanh Vân hít sâu một hơi, vừa định xuất chiêu đối phó với kẻ địch thì sắc mặt đột nhiên thay đổi, cái đầu gầy gò bỗng nhiên ngẵng lên, sợ hãi không xác định được chủ ý nhìn về phía Tưởng Trường Bân bay đi...
Ánh mắt lập tức trở nên căm hận đến cực điểm!
Vào lúc này, một hơi hẳn vừa hít vào này lại có thể cảm nhận được chân nguyên khí bên trong cơ thể giống như sóng biển trở nên chậm chạp! Biển cả vẫn có sóng lớn cuộn trào mãnh liệt nhưng phía trên đã bị đóng kín bởi một lớp băng!
Không lao ra được!
Một loại sức mạnh không giải thích được đã chặn đứng lực đan điền!
Độc!
Xuất hiện loại tình huống như này thì cách giải thích duy nhất chỉ có thể là độc mà thôi!
Nếu không thì, tuyệt đối không thể!
Ánh mắt của Thượng Thanh Vân bỗng nhiên trở. nên phẫn nộ cực kì!
Hóa ra tất cả chuyện này... Là một cái bẫy!
Bẫy chết!
Mà cũng trong lúc này, vũ khí của mười hai người cùng lúc tấn công lên người của hắn!
Thượng Thanh Vân tức giận hét lên, säc mặt lập tức trở nên hung hăng vô cùng, gào thét nói: “Tưởng Trường Bân!”
Âm thanh giống như tiếng sấm rền, dữ đội mạnh mẽ mở ra.
Mười hai người tấn công đều cảm thấy đau tai nhưng may mắn là thuận lợi, mười hai đòn tấn công. khác phương hướng khác vị trí, hơn nữa đã đến người, cho dù đối phương có năng lực thông thiên triệt địa cũng tuyệt đối không có khả năng tránh được!
Nhưng mà, bọn họ sai rồi!
Trong khoảng khắc bọn họ tấn công lên người của Thượng Thanh Vân thì toàn thân hẳn tràn ra một lượng lớn chân nguyên khí tựa như áng mây, ầm một tiếng bắt đầu phân tán ra xung quanh!
Cảnh tượng này giống như có một quả bom nổ. siêu cấp đột nhiên xuất hiện tại chỗ.
Sức mạnh ngang tàng trước giờ chưa từng có đẩy. ra bốn phương tám hướng từ vị trí trung tâm.
Mắt của mười hai người đều có cảm giác đau nhức dữ dội vì sóng xung kích, không chịu nối nhm. chặt lại, tóc tai quần áo đều bay ngược cả lên, kêu vù vù.
Thế nhưng mười hai cao thủ vẫn không quan tâm đến, vũ khí bản mệnh trong tay vẫn đâm về phía trước, chạm vào cơ thể của Thượng Thanh Vân, mũi nhọn đã đâm sâu vào trong da thịt.
Nhưng mà cũng chỉ dừng lại ở đấy, bất luận mười hai đại cao thủ có thúc giục sức mạnh như thế nào cũng không thể khiến cho mũi nhọn của vũ khí tiến sâu hơn cho dù chỉ là một xíu!
“Aaaaa..."
Thượng Thanh Vân nhìn lên trời gầm lên giận dữ, cả người cả thân thế lan ra một màu xanh rực rỡ lạ thường, râu tóc đều căng lên, gẫn từng chữ căm phẫn "Tưởng! Trường! Bân!"
Mười ba người ngay lập tức rơi vào trạng thái căng thẳng.
Cơ thế của mười hai người ở xung quanh treo lơ lửng giữa trời, tất cả đều duy trì trạng thái giống như chiêu thức người kiếm hợp nhất, một người bị bao vây' ở trung tâm khắp người hệt như biết phát sáng, nhìn trời gào thét, các tia sáng màu trắng màu xanh liên tục phát ra từ trên người của hắn, chống lại đòn công kích của mười hai người!
Mười hai đại cao thủ hợp lực cùng nhau, nỗ lực hết mình vẫn không thể đâm thủng thân thể của mục tiêu bằng vũ khí.
'Tiếp tục giằng co như vậy một lúc, các tia sáng tỏa ra trên người Thượng Thanh Vân càng lúc càng nhiều, khí thế cũng càng lúc càng hùng mạnh.
“Đây là Kim Thân Đại Pháp của Tổ Vu!"
Trong mười hai người, Hà Tùng có tu vi cao nhất hét lớn: “Tân Phương Dương! Mau chóng ra tay đi... Nhất định phải phá bỏ sự cân bằng này càng sớm càng tốt! Kim Thân Đại Pháp sẽ giam cầm tất cả, chúng ta đã không có cách nào thoát thân, một khi Thượng Thanh Vân ép độc tố ra thì chúng ta sẽ..."
Không cần hẳn nói, ánh kiếm trước đó bị lay động lại trở nên lóng lánh giữa đêm mưa!
Bội kiếm của Tân Phương Dương tuy đã bị phế nhưng hắn vẫn dùng chân nguyên cực hạn nhất hóa kiếm, thúc giục xu thế một đi không trở lại, cách xa trăm trượng, có thể nói có mà như không, gần như không có!
Rào!
Thượng Thanh Vân mở rộng hai tay, ngẩng mặt lên trời, dưới chân có bát tự đứng sừng sững, trước ngực để lộ khoảng lớn!
Lúc này, hẳn đang đồn hết sức ép độc, giam châm mười hai tên đại cao thủ bằng Kim Thân Đại Pháp! Giống như nhúc nhích nhẹ cũng không thể!
Nhát kiếm này của Tần Phương Dương là dùng thái độ quyết tử, thúc giục sức lực của cả đời quyết liệt đâm vào ngực của Thượng Thanh Vân!