Khủng Bố Sống Lại

Chương 914: Bất Thường 2




Hắn ta từng có suy nghĩ, có lẽ Vương Tiểu Minh đang mượn cơ hội này để trả thù Dương Gian, dù sao trước đó Dương Gian cũng đã từng đích thân giết chế em trai Vương Tiểu Cường của Vương Tiểu Minh. Cho nên khi cân nhắc đến chuyện của Dương Gian, Tào Duyên Hoa càng cẩn thận hơn. Một khi để chuyện này có dính líu đến ân oán cá nhân, khiến tổng bộ mất đi một vị ngự quỷ nhân đỉnh phong, thì đây sẽ là tổn thất cực kỳ to lớn.

- Được rồi, ba phút thì ba phút.

Ánh mắt Vương Tiểu Minh lấp lóe, đối với hắn ta mà nói, chỉ cần 10 giây đồng hồ thôi là hắn ta đã tìm được một cái lý do vô cùng hoàn mỹ rồi.

Thời gian trôi qua rất nhanh, sau ba phút, Tào Duyên Hoa, Vương Tiểu Minh, còn có mấy vị nhân viên, cùng với ông lão cầm nạng hơn trăm tuổi kia đi vào bên trong phòng họp.

Đến rồi?

Cuối cùng cũng qua đoạn thời gian chờ đợi nhàm chán rồi. Không ít người bắt đầu xốc lại tinh thần, ánh mắt tập trung lên trên người tổ chức cuộc họp là Phó bộ trưởng Tào Duyên Hoa. Nhưng ánh mắt của Dương Gian lại nhìn chằm chằm vào ông lão cầm nạng trên trăm tuổi kia. Từ tấm biển ghi tên ở trên bàn, hắn biết được, ông lão này họ Tần, được gọi là lão Tần.

Đây cũng là một cái tên xưng hô, còn tên thực sự thì đã bị giấu đi. Đương nhiên, thậm chí ngay cả tên cũng có thể là tên giả, không phải thật. Bởi vì dựa theo một số thủ đoạn hiện tại, chỉ cần biết được tên, cũng dung mạo, cộng thêm bỏ chút thời gian cùng sức lực là có thể tìm kiếm được rất nhiều manh mối. Cho nên cuộc họp lần này đã che đậy hết toàn bộ thiết bị truyền tin, đồng thời cấm quay phim chụp ảnh.

Dương Gian thầm nghĩ trong lòng:

"Xem ra mình cần phải tiếp xúc với ông lão họ Tần này ngay sau khi cuộc họp kết thúc."

Có một số việc không thể hỏi thẳng trực tiếp ở đây được. Đợi cho toàn bộ mọi người ngồi yên ổn xong, Tào Duyên Hoa mới gật nhẹ đầu và nói:

- Mọi người đã đến đủ hết rồi chứ? Tốt lắm, bởi vì chuyện lần này có chút khẩn cấp, cho nên mấy lời dạo đầu vô dụng kia tôi sẽ không nói ra nữa. Cuộc họp lần do tôi, Phó bộ trưởng và giáo sư Vương cùng tổ chức.

- Nội dung chủ yếu của cuộc họp là thảo luận xem nên dùng cách gì để xử lý chuyện linh dị cấp S của Cảnh sát quỷ đang nằm bên cạnh căn cứ thí nghiệm, ở ngoại ô thành phố Đại Kinh. Chuyện linh dị lần này xảy ra quá đột ngột, khiến cho rất nhiều người mới đã phải chết ở bên trong căn cứ huấn luyện khi tham gia huấn luyện. Hiện tại tôi muốn nhân dịp này để khen ngợi Dương Gian, bởi vì lúc đó có hắn ở bên trong trụ sở huấn luyện, cho nên đã cứu ra được bốn vị ngự quỷ nhân và một số nhân viên công tác. Hơn nữa còn ngăn cản không cho Cảnh sát quỷ tiếp tục trưởng thành, đây là một công lao không nhỏ chút nào.

- Thế nhưng có lẽ rất nhiều người còn chưa biết nhiều về chuyện linh dị của Cảnh sát quỷ. Bởi vì mọi chuyện có chút bất ngờ, lại thêm việc đây là chuyện linh dị đặc thù cần phải bảo mật, cho nên chỉ có thể giảng giải cho mọi người nghe ở đây. Làm ơn mở máy chiếu phim ra.

Nhân viên công tác nhanh chóng mở máy chiếu, trên màn ảnh là một bức ảnh lớn, trên ảnh có miêu tả về quỷ quan tài, tư liệu về Vệ Cảnh cùng với một số thông tin về chuyện linh dị của Cảnh sát quỷ. Dương Gian không hứng thú lắm đối với mấy cái này, chuyện linh dị lần này hắn đều tham gia toàn bộ từ đầu đến cuối, cho nên không có một ai hiểu rõ con quỷ này hơn hắn. Nhưng hắn vẫn muốn nghe một chút suy nghĩ, lý giải của tổng bộ đối với con quỷ này một chút, vì dù sao thì đằng sau tổng bộ cũng có một nhóm chuyên ngồi lý giải, phân tích những chuyện linh dị này.

Tào Duyên Hoa nói rõ sự tồn tại từ đầu đến đuôi của chuyện linh dị Cảnh sát quỷ. Nói ra quy luật giết người của Cảnh sát quỷ, cùng một số đặc tính của quỷ quan tài.

Những người khác đều im lặng không nói, chỉ an ổn ngồi nghe. Đối với ngự quỷ nhân đỉnh phong mà nói, bọn họ có một điểm giống nhau, đó chính cực kỳ chú trọng vào việc thu thập tin tức tình báo. Bởi vì trong quá trình xử lý chuyện linh dị, bất cứ sai lầm nào dù nhỏ nhoi cũng quyết định đến việc bọn họ sống hay là chết. Cho nên bọn họ đều rất nghiêm túc lắng nghe.

Dù sao cũng không có một ai biết tiếp theo tổng bộ sẽ phái người nào đi xử lý chuyện linh dị Cảnh sát quỷ. Sẽ không có một ai tỏ ra cao ngạo, kinh thường nghe mấy thứ này, bởi vì loại người đó đã chết từ lâu rồi, không thể nào có đủ tư cách tham gia vào những cuộc họp như thế này của tổng bộ được. Khi những người khác nghe được con quỷ này có khả năng áp chế năng lực của quỷ, hơn nữa số lượng còn khá nhiều thì mặt mũi ai nấy đều đen lại.

Nói đùa cái gì thế?

Trực tiếp áp chế những con quỷ khác, vậy ngự quỷ nhân cũng chẳng khác gì người bình thường?

Đây cũng là ức hiếp người khác quá đáng quá đi. Đến khi nghe được quy luật giết người của Cảnh sát quỷ là giết chết người lạc đàn thì có không ít người thầm thở phào một hơi. Biết được quy luật của nó thì có thể tránh né, đây cũng coi như là một cái manh mối nhằm đảm bảo an toàn.

Sau đó Tào Duyên Hoa lại bắt đầu giảng giải nguyên nhân vì sao lại phải chết khi lạc đàn. Tào Duyên Hoa chỉ chỉ tay vào tư liệu trên màn ảnh rồi nói:

- Ở trong một phạm vi nhất định nào đó, số lượng quỷ phải lớn hơn số lượng mà con Cảnh sát quỷ áp chế lúc đó thì mới không bị giết chết. Nếu không thì dù có tập trung mấy trăm người cũng vô dụng mà thôi. Cho nên lần này phải do tập thể ngự quỷ nhân hành động thì mới có khả năng thành công.

- Trải qua nghiên cứu kỹ càng, tổng bộ kiểm trắc đến giới hạn phạm vi an toàn là tầm 20 mét vuông, bằng một căn phòng nhỏ.

Có người nghiêm túc hỏi:

- Phó bộ trưởng, không biết hiện tại con quỷ có danh hiệu là Cảnh sát quỷ kia có thể áp chế được mấy con quỷ rồi?

Vương Tiểu Minh mở miệng nói:

- Không rõ lắm.

Có người kinh ngạc nói:

- Sao lại không rõ, chẳng phải lần trước cũng do mấy người tham dự vào chuyện linh dị lần này hay sao?

- Bởi vì trong quá trình xử lý lần trước đã xuất hiện thương vong, đồng thời không phải chỉ chết có một người, cho nên số lượng quỷ áp chế của nó đã thay đổi. Hiện tại muốn biết chính xác số lượng của nó sẽ rất khó, nhưng căn cứ từ miệng của mấy vị ngự quỷ nhân sống sót ra khỏi căn cứ huấn luyện thì biết, lúc đố số lượng quỷ mà con quỷ kia có thế áp chế đã là... 9.