Khủng Bố Sống Lại

Chương 871: Dương Gian Xuất Hiện 2




Mấy vị ngự quỷ nhân ở bên cạnh thấy như vậy mới nhìn kỹ đối phương một cái. Sau đó so sánh một chút với những gì ghi trong hồ sơ, khi xác định người trước mắt có chút giống thì mới buông bỏ cảnh giác.

Người này chính là Cảnh sát mắt quỷ Dương Gian?

Mặc dù có nghe qua tên tuổi nhưng đây là lần đầu tiên bọn họ gặp được người này. Không nghĩ đến lại giống với những gì ghi trong hồ sơ, là một người thanh niên chưa đến hai mươi tuổi.

"Mắt quỷ Dương Gian?"

Ánh mắt Khương Thượng Bạch khẽ nhúc nhích, hắn ta đặc biệt lưu ý đến cái tên này.

- Có người cho tôi tiền tăng ca để chạy đến đây lôi mấy người ra, vì thế tôi mới đến đây.

Sắc mặt Dương Gian rất bình tĩnh, dù hai mắt đều nhìn về phía Chung Sơn nhưng con mắt quỷ lại chuyển động và nhìn qua toàn bộ mọi người xung quanh một lượt. Cuối cùng mắt quỷ dừng lại ở trên người thanh niên mặc âu phục. Người kia khiến cho hắn có cảm giác mạnh mẽ hơn rất nhiều.

Tiền tăng ca?

Nghe được lời Dương Gian nói, Chung Sơn lập tức hiểu ra:

- Thế mà tổng bộ lại phái cậu qua đây giúp đỡ. Cái này không giống với tác phong của bọn họ cho lắm. Dù sao cậu cũng vừa mới trải qua một chuyện linh dị cho nên hiện tại tình trạng của cậu hẳn là không được tốt.

Dương Gian nói:

- Ừm, thực ra là liên lạc viên của tôi chỉ đề cập qua thôi, vốn định từ chối, nhưng do tiền tăng ca nhiều quá nên mới kiên trì đi đến đây một chuyến.

- Chỉ một mình cậu?

Chung Sơn cảm giác được có chút không thực tế. Tên Dương Gian này không chết bên trong chuyện linh dị của Cảnh sát quỷ thì coi như là đã may mắn lắm rồi, hắn còn dám chạy đến đây. Tên này không sợ lệ quỷ khôi phục lại hay sao vậy?

Dương Gian nói:

- Tạm thời thì chỉ có một mình tôi. Nhưng nếu hành động của tôi thất bại, tổng bộ chắc chắn sẽ sắp xếp thêm người khác đến để tiếp nhận.

- Ê, Dương Gian, cậu có thể di chuyển con mắt quỷ kia đi chỗ khác có được không? Bị con mắt quỷ kia của cậu nhìn chằm chằm khiến tôi cảm thấy không được thoải mái.

Giờ phút này ở trong lòng Khương Thượng Bạch trong lòng có chút run rẩy. Bởi vì nãy giờ hắn bị con mắt quỷ của Dương Gian nhìn chằm chằm đến mức khó chịu.

Dương Gian nói:

- Xin lỗi nhé, có đôi khi tôi không thể nào khống chế được nó. Chỉ là nó đang cảnh giác an thôi. Điều này nói rõ anh lợi hại hơn rất nhiều so với nó.

Mặt Khương Thượng Bạch tối sầm lại.

Con mắt quỷ này còn có năng lực như vậy? Lại có thể cảm giác được mức độ nguy hiểm của ngự quỷ nhân?

Chung Sơn nói:

- Dù cậu muốn cứu người cũng không thể nào làm được dễ dàng như vậy chứ. Lúc trước cậu cũng không thể khỏi quỷ vực của con quỷ này mà.

Hắn ta không tin là Dương Gian có thể tiến hành trợ giúp cho đám người Vương Tiểu Minh.

Dương Gian nói:

- Thực ra, nếu mấy người tiếp xúc hơi lâu với chuyện linh dị này thì sẽ phát hiện ra một số vấn đề. Sỡ dĩ mấy người không thể nào giam giữ được con quỷ kia là vì mấy người đang ở bên trong thân thể của nó. Có lẽ so sánh như vậy thì có chút không đúng cho lắm, nhưng mấy người có thể hiểu đại khái về chuyện này là như thế.

Khương Thượng Bạch nhìn Dương Gian một lát rồi nói:

- Trước đó giáo sư Vương cũng từng nói như vậy. Quỷ vực chỉ là một phần của quỷ nên chúng ta không thể nào giam giữ nó. Đồng thời nó còn có thể khởi động lại tùy ý.

Dương Gian nói:

- Tôi cũng không cảm thấy bất ngờ khi Vương Tiểu Minh có thể đoán được điều này. Chỉ cần tiếp xúc, hắn ta sẽ đoán ra được. Nhưng đến khi đoán ra thì mọi chuyện cũng đã muộn rồi.

Chung Sơn gật đầu nói:

- Đúng thế, bởi vì khi phát hiện ra được điều này thì bản thân đã ở bên trong quỷ vực của nó. Điều này cũng có nghĩa đã thua, dù có hiểu biết nhiều về con quỷ kia hơn nữa cũng vô dụng.

Khương Thượng Bạch nói:

- Cho nên. Cậu có được cách gì hay để xử lý chuyện này?

Dương Gian hơi kinh ngạc:

- Hả? Đều nói rõ như vậy rồi mà anh còn không biết?

-...

Khóe miệng Khương Thượng Bạch giật giật mấy cái. Hắn hoàn toàn không thể nào hiểu rõ được ý nghĩ của Vương Tiểu Minh và Dương Gian.

Cách nói chuyện của hai người đều không khác nhau nhưng lại không thể nào đoán ra được ý tứ bên trong đó. Tuy nhiên Chung Sơn ở bên cạnh lại giống như hiểu ra được chuyện gì.

Khương Thượng Bạch nói:

- Thực ra tôi cũng hiểu được một chút về chuyện này, muốn biết là cậu dùng cách gì để xử lý chuyện này.

Thực ra cái gì hắn ta cũng không biết, có điều không thể nói toạc ra như vậy được.

Chung Sơn nói:

- Tôi cũng có chút tò mò đối với phương án của câu.

Dương Gian nói:

- Thực ra để xử lý được chuyện này cũng chỉ còn cách động thủ từ bên ngoài mà thôi. Chính là ngự quỷ nhân không thể rơi vào bên trong quỷ vực của quỷ. Phương án chỉ có một, khá đơn giản, chính là dùng bạo lực. Dùng một loại quỷ vực lợi hại hơn cả quỷ vực của Cảnh sát quỷ để cưỡng ép mở ra quỷ vực của nó, áp chế mảnh quỷ vực kia đến phạm vi nhỏ nhất. Nếu cậu có năng lực, cậu hoàn toàn có thể mang cái quỷ vực này bỏ vào bên trong một chiếc bình nhỏ. Đương nhiên chiếc bình này phải được làm bằng vàng. Phương án này của hắn đã được manh nha ngay từ khi tiếp xúc với Cảnh sát quỷ lần thứ nhất. Khi đó quỷ vực của hắn bị con quỷ kia áp chế gắt gao. Sau đó lại hiểu biết thêm một số thứ về con quỷ kia nên mới có thể nghĩ ra được.