Tiếng còi cảnh báo vừa vang lên ở trong khách sạn Bình An thì lập tức quấy rấy đến toàn bộ mọi người ở bên trong. Mặc dù số lượng người ở bên trong khách sạn không nhiều, thậm chí số lượng nhân viên phục vụ còn nhiều hơn cả khách hàng. Nhưng thân phận và địa vị của mỗi một người khách hàng đều không hề tầm thường, đáng giá để cho bọn họ phải nghiêm túc đối đãi.
Tuy nhiên việc có quá nhiều người ở trong một chỗ sẽ khó tránh khỏi xảy ra một số chuyện không mong muốn. Đặc biệt hơn nữa, những người ở đây lại là những người nhân viên đặc thù. Ai nấy đều nguy hiểm và không được bình thường cho lắm.
Hiện tại, ở bên trong một tầng nào đó của khách sạn đang bị nhân viên an ninh phong tỏa toàn bộ. Đồng thời ở bên trong hành lang tối tăm đang có mấy người bị thường nằm ngổn ngang. Máu tươi chảy từ trên người của bọn họ ra sàn, khiến toàn bộ sàn nhà bị nhuốm đỏ. Ngoài ra chỗ này không thiếu những âm thanh kêu rên vì thống khổ, chúng cứ quanh đi quẩn lại đâu đây.
Nhưng mà không có một ai dám bước chân đi vào tầng này để cứu mấy người đang bị thương kia, thậm chí không có một ai dám bước chân qua dây cảnh giới.
Tsrên mặt đất xuất hiện một đống dấu vết được lưu lại do ai đó kéo thi thể trên mặt đất cho thấy có người nào đó ở bên trong tầng này không muốn có người khác đến gần.
- Nửa đêm nửa hôm, không biết là tên không biết điều nào gây chuyện vậy. Làm cho tôi không thể nào ngủ được. Chết tiệt, không thể nào yên tĩnh một chút hay sao?
- Ha ha, có lẽ là lại có thêm một tên điên sắp bị lệ quỷ khôi phục lại. Dù tinh thần của tên này có sụp đổ cũng không cần phải kỳ quái đâu.
- Lại dám nổi điên ở chỗ này? Đây không phải là tên kia đang muốn chết đó chứ. Cũng không thèm nhìn xem hiện tại đang ở chỗ nào, đây chính là thành phố Đại Kinh đó. Có trời mới biết được là ở đây có bao nhiêu ngự quỷ nhân phụ trách an ninh. Đợi tý nữa tổng bộ tùy tiện phái một ai đó tới là có thể nhẹ nhàng xử lý chuyện này. Hiện tại xem ra tên này đã ném mạng của hắn ta đi rồi.
- Người ra tay lần này là ai vậy? Mấy người có ai biết không?
Trong căng tin của khách sạn ở gần tầng đó có tụ tập một đám ngự quỷ nhân khoảng hơn mười người. Hiện tại khách sạn đã bị náo thành dạng như thế này cho nên bọn họ không thể nào an tâm nghỉ ngơi được, cho nên khách sạn đã thông báo cho bọn họ tụ tập vào một chỗ, tránh lại xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
- Người kia tên là Lâm Bắc, sinh viên của trường đại học nào đó tôi không biết. Nhưng phải nói là tên này khá ngu ngốc, ngay khi mới trở thành ngự quỷ nhân. Hắn ta lại cứ tưởng là bản thân đạt được siêu năng lực. Cho nên ở giai đoạn đầu hắn ta liên tục lạm dụng năng lực của nó. Học theo mấy cái tiểu thuyết đô thị gì đó ở trên mạng, nam chính thịt hoa khôi hay là theo đuổi mỹ nữ cái gì đó. Kết quả là còn chưa đến hai tháng thì lệ quỷ đã khôi phục lại, cũng may thằng ngu này đưa ra được một lựa chọn chính xác là bám váy tổng bộ.
- Mặc dù còn chưa có trở thành Cảnh sát Quốc tế nhưng vì tổng bộ cân nhắc đến chuyện hiện tại nhân thủ không đủ, lại cộng thêm tên gia hỏa này có lẽ còn tồn tại một số giá trị quan trọng nào đó. Vì thế đã đặc cách cho tên này đến thành phố Đại Kinh để xử lý chuyện lệ quỷ khôi phục lại.
Trên bàn ăn có một người thanh niên âm trầm cầm lấy ly rượu ở trong tay lắc qua lắc lại. Có người tò mò hỏi hắn ta.
- Vì sao cậu lại có thể biết được nhiều chuyện như vậy?
Người thanh niên kia cười lạnh rồi nói:
- Đương nhiên là tôi biết hắn ta rất rõ rồi, vì tên Lâm Bắc này là bạn học của tôi. Trước đó tôi cũng đã nhìn tên này không vừa mắt rồi. Tên gia hỏa này lạm dụng năng lực lệ quỷ quá nhiều, cấp độ khủng bố luôn cao hơn tôi. Cì thế tôi thua thiệt khá nhiều lần trong tay của hắn ta.
Một trường học lại có thể xuất hiện hai người ngự quỷ nhân, chuyện này quả thật rất hiếm thấy. Những người khác đồng loạt đưa mắt nhìn về phía hắn ta, xem ra người này có mâu thuẫn không hề nhỏ với tên gọi là Lâm Bắc kia.
Có người lại nhỏ giọng nói:
- Mấy người thử đoán xem lần này tổng bộ sẽ phái ai đến xử lý chuyện này? Tôi nghe nói ngày hôm qua Cảnh sát mắt quỷ Dương Gian đã vào ở trong khách sạn này. Cho nên rất có thể tổng bộ sẽ mời hắn xuất thủ?
Vừa nhắc đến cái tên này, sắc mặt của tất cả mọi người ngồi ở trong này đều phải hơi đổi một chút. Bởi vì đó là mãnh nhân xử lý qua chuyện linh dị cấp S, là người phụ trách của thành phố Đại Xương, Dương Gian?
Dù trong số những người ở đây, có rất nhiều người chưa từng tiếp xúc qua với Dương Gian nhưng bọn họ lại từng tiếp xúc qua với chuyện linh dị. Chỉ là chuyện linh dị cấp C, cấp B thôi mà đã khiến cho bọn họ phải suýt chết. Hiện tại ngồi nghĩ lại những lần đó, trong lòng ai nấy đều đang cảm thấy sợ hãi, cho nên bọn họ không thể nào tưởng tượng ra được là ở trên thế giới này lại còn có người có thể xử lý được cả chuyện linh dị cấp S.
Loại quỷ cấp S là loại quỷ mà ngự quỷ nhân có thể đối phó hay sao?
Thế nhưng, nếu mọi chuyện chỉ có như thế thì cũng không tính là gì, ở đây có rất nhiều người đều từng đọc qua hồ sơ của Dương Gian.
Ngoại trừ xử lý chuyện linh dị của quỷ chết đói ra, hắn còn xử lý luôn cả chuyện linh dị của quỷ quan tài ở thôn Hoàng Cương, chuyện linh dị của quỷ ảnh, chuyện linh dị của đầu người kinh khí cầu ở thành phố Trung Sơn. Thậm chí hắn còn từng tiêu diệt một câu lạc bộ ngự quỷ nhân dân gian. Mỗi một việc mà hắn làm ở trên hồ sơ đều khiến cho người ta cảm thấy kinh dị, không thể tưởng tượng nổi.
Lúc này người thanh niên kia bình tĩnh nói:
- Quả thực tên Dương Gian kia đúng là một mãnh nhân, mạnh đến mức không thể tưởng tượng nổi. Nhưng nếu hắn đã chạy đến thành phố Đại Kinh, xem ra cực hạn của bản thân hắn cũng sắp đến rồi. Cho nên rất có thể tổng bộ sẽ cân nhắc đến chuyện này mà không để cho hắn ra tay xử lý chuyện linh dị. Với lại tên Lâm Bắc kia cũng hơi đặc biệt một chút. Nếu tổng bộ mà cứ nhất quyết muốn cảnh sát mắt quỷ ra tay, thì khả năng cao là người này sẽ phải chôn thây ở chỗ này. Cũng có thể là sẽ xử lý được, nhưng cuối cùng người kia có bị chết vì lệ quỷ khôi phục lại hay không thì không ai biết được.
Có người giật mình nói:
- Mẹ nó, nếu người như hắn mà chế do lệ quỷ khôi phục, như vậy chẳng phải là đám chúng ta sẽ phải chôn thây cùng hắn ở đây hay sao?
Ngự quỷ nhân chẳng khác gì một con dao hai lưỡi, ngự quỷ nhân càng mạnh chưa chắc đã tốt. Bởi vì một khi bọn họ chết đi, con lệ quỷ kia khôi phục lại sẽ càng mạnh hơn. Đối với người khác mà nói, điều này chả khác gì một mầm tai họa.
Ngay khi mọi người đang ngồi bàn luận và chờ đợi, thì mấy ngọn đèn ở bên trong căng tin đột nhiên tối đi. Dường như đường truyền đã bị thứ gì đó ảnh hưởng đến.
Hả?
Loại biến hóa đột ngột như thế này khiến cho đám người đang ngồi ở đây phải kinh hãi một chút.
Có gì đó sai sai, đến lúc này bọn họ lập tức ý thức được tình hình có gì đó không ổn.
"Tí tách! Tí tách! Tí tách!"
Từng tiếng nước nhỏ đột nhiên vang vọng tại bên trong căn phòng yên tĩnh.
Một người đột nhiên kinh hô:
- Mấy người nhìn trên đầu mà xem.
Những người khác nghe vậy liền vội vàng nhìn lên trần nhà. Không biết từ lúc nào trần nhà đã thấm ra một đống máu tươi, dường như là một tấm vải lọc nước vậy. Có một ít máu đã tạo thành giọt. Giờ phút này, không khí ở xung quanh dường như trở nên ẩm ướt hẳn, khiến cho người ta cảm giác không được thoải mái. Giống như bản thân đang ở bên trong một cái thùng đang bị bịt kín vậy, khiến cho người ta không thể nào thở được.
Người thanh niên lúc trước đột nhiên giật mình kinh hãi.
- Lần này xong rồi.
Có người hỏi lại.
- Cái gì mà xong?