Khủng Bố Sống Lại

Chương 716: Thêm Cánh Tay 2




- Được.

Vương Đông không còn cách nào khác hơn là đành phải công bố loại chuyện mà cả đời không thể tin ra ngoài.

- Mọi người yên lặng, bởi vì ở trên máy bay đột nhiên xuất hiện chuyện linh dị. Vì thế bên trên đã sắp xếp người đến xử lý chuyện này rồi, nên vẫn mong mọi người hãy trở về chỗ của mình và ngồi xuống, chờ đến khi chuyện linh dị này kết thúc. Nhằm đảm bảo cho sự an toàn của mọi người, nên mong mọi người không nên đi lung tung trong đoạn thời gian này.

Tác dụng của những lời này lập tức được thể hiện ra một cách rõ rệt. Ngay sau khi nghe được lời này, tất cả hành khách nhao nhao chạy về chỗ ngồi sau đó ngồi xuống, xem ra bọn họ đã tin rằng chuyện linh dị là có thật. Không cần bất cứ lời giải thích nào, cũng không có một ai đi hỏi xem có phải là có quỷ thật hay không.

Dương Gian lập tức đi qua, sau đó đứng ở phía trước mặt đám người.

- Tốt lắm, kể từ giờ trở đi, tất cả mọi người phải hướng mắt và nhìn về phía tôi. Tôi sẽ chú ý đến tình trạng của tất cả mọi người. Nếu có bất cứ đồ vật nào khả nghi, tôi sẽ ưu tiên xử lý trước tiên.

Hắn cũng không có mở ra quỷ vực. Bởi vì mặc dù quỷ vực có thể bảo vệ được những người hành khách này, nhưng đồng thời nó cũng ngăn cản không cho con quỷ kia xuất hiện. Nếu Dương Gian muốn xử lý được thứ kia thì hắn nhất định phải dẫn dụ con quỷ kia ra trước đã. Và tất cả mọi người ở trong này sẽ là mồi nhử, kể cả hắn.

Điểm khác biệt duy nhất ở đây chính là hắn có năng lực tự vệ, còn những người kia thì không.

Vương Đông có chút nghi ngờ hỏi:

- Như vậy có ổn không vậy?

Hắn ta không hiểu biết về ngự quỷ nhân, chỉ biết là nếu thật sự có quỷ xuất hiện thì nơi đó sẽ cực kỳ khủng bố. Đồng thời hắn ta thấy bộ dạng của Dương Gian cũng không hề giống những cao nhân bắt quỷ một chút nào, vì thế mới tỏ ra lo lắng như vậy.

Dương Gian không nói gì, hắn chỉ âm thầm mở mắt quỷ ra, sau đó cảnh giác nhìn ở xung quanh, đồng thời lưu ý đến bốn phía của bản thân. Bởi vì khả năng hắn bị lệ quỷ tập kích là vẫn có, hắn không ngu để mức tự đại bảo rằng bản thân sẽ an toàn 100%.

Dưới ánh đèn mờ ảo, bầu không khí ở trong khoang bình thường trở nên cực kỳ ngưng trọng. Tất cả mọi người đều cảm nhận được rõ ràng là đang có một cỗ khí tức âm lãnh nào đó tràn ngập ở quanh đây. Lúc trước do bọn họ không quá để ý, nhưng hiện tại bọn họ phát hiện ra trong khoang hành khách có quỷ nên chú ý đến mọi chi tiết, vì thế không khó để phát hiện ra sự khác thường này.

Dương Gian thầm nghĩ trong lòng.

"Nhiều người như thế này thì con quỷ kia sẽ tập kích ai đây?"

Hắn chỉ có thể khẳng định là người bị hại thứ ba sẽ là một trong những người ở đây mà thôi. Nhưng không phải ai cũng có đầy đủ kiên nhẫn để ngồi trợn mặt nhìn nhau một đoạn thời gian dài như thế này.

Dưới bầu không khí nặng nề như vậy khiến cho một số người nhịn không nổi lập tức bùng nổ sự táo bạo:

- Mẹ nó, không phải chỉ là quỷ thôi hay sao, ở đây chúng ta có nhiều người như vậy chẳng lẽ lại đi sợ một con quỷ? Mỗi người một bãi nước bọt thôi là đã đủ dìm chết con quỷ kia rồi. Tiểu từ ở đằng trước, cậu cũng đừng có tỏ vẻ gì là thầy bắt quỷ gì đó nữa, tôi sẽ không tin cậu có được năng lực bắt quỷ đâu. So với quỷ, tôi càng sợ máy bay xảy ra chuyện hơn. Cho nên tôi đề nghị lập tức hạ máy bay xuống, để cho chúng ta rời khỏi chỗ này. Phải cam đoan cho sự an toàn của chúng ta trước đã rồi nói sau. Chờ chúng tôi đi rồi, thấy bắt quỷ cậu cứ ở lại đây muốn làm cái gì thì làm, muốn bắt ai thì bắt, chúng tôi sẽ không quan tâm.

- Có lý, tôi cũng cảm thấy chúng ta hẳn là nên thông báo cho công ty hàng không, để bọn họ cho máy bay hạ cánh. Tôi không biết có quỷ thật hay là không, nhưng có người chết rồi, cho nên tôi không muốn những người vô tội chúng tôi bị dính líu vào trong chuyện này.

- Đúng thế, trước tiên nên để cho máy bay hạ cánh xuống trước. Người này đã chết rồi, nếu máy bay mà lại xảy ra chuyện gì đó nữa, như vậy chẳng phải là chúng ta sẽ chôn cùng theo luôn hay sao.

Ngay lập tức những người khác nhao nhao tìm tới Vương Đông, yêu cầu hắn ta cho máy bay hạ cánh.

Vương Đông cũng đang lúng túng, bởi vì hắn ta không biết nên an bài như thế nào.

Dù sao nếu không nhận được mệnh lệnh từ cấp trên thì hắn ta sẽ không thể nào chỉ huy bậy bạ được, cũng chẳng có đủ quyền để cho máy bay hạ cánh.

Dương Gian không thèm để ý đến những lời kia, hắn chỉ dùng mắt quỷ chăm chú quan sát xung quang, nhìn kỹ đến từng người, từng chỗ.

Đột nhiên hắn nhìn thấy một người nữ hành khách đột nhiên cứng đờ, sau đó ngồi yên bất động, trong ánh mắt cũng lập tức tỏ ra sự hoảng sợ cùng tuyệt vọng.

"Mục tiêu của con quỷ kia là cô ta phải không?"

Dương Gian lập tức sải bước đi đến.

Cùng lúc đó ở phía sau lưng của cô gái này có một cánh tay trắng bệch, mọc đầy thi ban, tím bầm chậm rãi nhô ra và khoác lên bả vai của cô gái. Dường như cô gái này không thể nào động đậy được, hiện tại cô ta chỉ cố thể trơ mắt cảm thấy đang có một cánh tay lạnh lẽo nào đó sờ qua người của cô ta. Hiển nhiên chủ nhân của cánh tay này không thể nào là cô gái được, mà chính là cánh tay quỷ dị kia.