Khủng Bố Sống Lại

Chương 708: Thách Thức Ngự Quỷ Nhân




Chứng kiến thấy những hành khách đang nằm ngủ, hoặc là đang nghe nhạc, đọc sách,... Tất cả mọi người đều đang hành động một cách bình thường, không có gì khác với thường ngày cả. Đồng thời Dương Gian cũng không có phát hiện ra bất cứ điều khác thường nào, theo đó việc hắn cảm thấy có vị hành khách nào đó là quỷ không còn có khả năng xảy ra cao nữa, dù sao hiện tại con quỷ kia cũng đã bắt đầu hoạt động rồi.

Dương Gian lập tức nhíu nhíu mày, hiện tại hắn cũng không đưa ra được phương án hành động tốt.

"Xem ra đành phải chờ đến khi con quỷ kia ra tay thì mình mới có thể xác định được vị trí chính xác của nó? Hay là nói con quỷ kia đã phát hiện ra sự tồn tại của mình, cho nên nó lựa chọn ẩn núp đi."

Mặc dù vừa nãy hắn đã thông qua tình trạng tử vong của người phụ nữ kia để xác định được đây là một chuyện linh dị, nhưng vì con quỷ kia chỉ mới ra tay có một lần, cho nên lượng tin tức mà hắn nhận được phải nói là quá ít.

Nếu con quỷ kia mà không chịu ra tay thêm một lần nữa thì coi như lần hành động này của hắn sẽ thất bại.

- Gỡ chiếc kính râm xuống.

Dương Gian đi đến bên cạnh một người ăn mặc khá khả nghi và bảo người này gỡ kính xuống.

Người hành khách này vẫn ngồi yên tại chỗ, trên đầu có đội mũ, trước mặt lại gắn một chiếc kính đen to tương, khiến cho hơn nửa khuôn mặt bị che khuất. Đồng thời dáng người của vị hành khách này lại đang dựa ngồi yên trên ghế, không hề nhúc nhích, kèm theo thân thể người này có chút cứng ngắc, nên khiến cho người ta cảm thấy một loại âm u đầy tử khí. Tuy nhiên sau câu nói đó của hắn lại không nhận được sự đáp lại của người hành khách này, đồng thời cũng không có bất cứ động tác nào.

Thấy vậy, Dương Gian lập tức đưa tay và gỡ chiếc kính râm xuống.

Bên dưới chiếc kính râm là khuôn mặt của một cô gái trang điểm cực đậm, đồng thời hai con mắt có hai quầng thâm dày cộm.

Hắn vừa mới gỡ kính xuống thì liền chứng kiến thấy khuôn mặt tức giận của cô gái:

- Cậu đang làm cái gì vậy? Có bệnh không đó, vất vả lắm tôi mới nằm ngủ được một chút, vậy mà bị cậu đánh thức mất rồi.

Dương Gian lập tức đeo kính râm lại cho cô ta, rồi nói với giọng điệu cực kỳ bình tĩnh.

- Chẳng qua tôi cảm thấy cô có chút vấn đề nên đi lại điều tra một chút mà thôi. Nhưng hiện tại đã nhìn ra cô cực kỳ bình thường. Thật xin lỗi vì đã làm phiền.

Sau đó hắn đang định quay đi, nhưng không ngờ được là cô gái này lại đứng dậy, lớn tiếng nói:

- Cậu có bị vấn đề gì về thần kinh không vậy? Tên thần kinh nhà cậu, đã đi phá giấc ngủ của tôi rồi còn bảo là tôi có vấn đề, tôi đã làm gì cậu à? Hay là lúc nãy cậu nhìn thấy tôi đang nằm ngủ, định chiếm tiện nghi của tôi? Theo tôi thấy cậu chính là một tên biến thái.

Mấy hành khách ở bên cạnh cô gái này nghe được câu nói của cô gái thì đồng loạt nhìn về phía Dương Gian, đại đa số người đều mang theo tâm trạng xem náo nhiệt, cũng có một vài người chỉ tay về phía hắn và mở miệng thêm dầu vào lửa.

Một người đàn ông với bộ dạng khá cường tráng nói với giọng điệu cảnh cáo.

- Tôi nói này anh bạn trẻ, lúc trước tôi thấy cậu đi tới đi lui một cách lén lén lút lút, dù không biết cậu có tâm tư gì không. Nhưng tôi khuyên cậu làm người thì nên khiêm tốn một chút.

- Hiện tại ngay cả loại người nào cũng đều đi máy bay được, loại người thế này mà có thể xuất hiện ở bên trên máy bay hay sao? Tôi còn tưởng là thứ này chỉ có ở trên xe buýt cơ chứ.

Sắc mặt của Dương Gian vẫn tỏ ra rất bình thường, dường như không có chuyện gì có thể khiến cho hắn phải biến sắc.

Hiện tại Dương Gian đang ở trong chuyện linh dị, vì vậy hắn sẽ cực kỳ khắc chế bản thân, nhằm đảm bảo cho tinh thần của hắn luôn luôn ở trong tình trạng tỉnh táo.

Vương Đông ở bên cạnh lập tức đi đến và nói:

- Tôi là người phụ trách an ninh cho chuyến bay lần này, vừa rồi tôi và đồng nghiệp của tôi đang điều tra một vụ án đặc thù, cho nên hi vọng mọi người sẽ phối hợp với chúng tôi. Đồng thời nếu chúng tôi có mang đến phiền toái gì đó cho mọi người, thì vẫn mong mọi người hiểu cho. Còn chuyện vừa rồi, công ty hàng không của chúng tôi sẽ đưa ra lời giải thích cho vị tiểu thư này sau.

Cô gái kia lập tức nổi nóng:

- Có phá án được không đó? Sao tôi lại thấy người này giống như kẻ trộm hơn đó. Tại sao cậu không đi điều tra một ai khác, mà hết lần này đến lần khác lại đi điều tra tôi? Có phải là cậu đang cảm thấy tôi là nữ, cho nên dễ khi dễ tôi hay không? Tý nữa tôi sẽ đi khiếu nại công ty của các cậu.

Vương Đông muốn giải thích, nhưng lại bị Dương Gian ngăn cản:

- Tôi thấy trước tiên cứ để chuyện này ở đó đã.

Vương Đông hơi kinh ngạc nhìn hắn rồi hỏi:

- Đợi một chút? Vì cái gì vậy?

- Không có gì đâu, chỉ là tôi cảm thấy bản thân nên nghỉ ngơi một chút, nửa tiếng sau chúng ta lại làm việc tiếp.

Dương Gian nhìn thời gian, hắn quyết định nửa giờ sau sẽ bắt đầu hành động.

Vương Đông lo lắng hỏi:

- Dương Gian, nếu để như vậy mà lỡ xảy ra chuyện gì thì phải làm sao bây giờ?

- Ít ra hiện tại không có chuyện gì xảy ra là ổn rồi.

Dương Gian nói xong, hắn không thèm quay đầu lại mà đi về phía vị trí vừa nãy của hắn.

Cô gái kia nhìn thấy Dương Gian bỏ đi, thì lập tức nói:

- Có gan thì cậu đừng có đi, có phải là cậu đang có tật giật mình đúng không? Sao cậu không tiếp tục phá án nữa đi?

- Làm hay lắm cô gái, không nên khách khí đối với loại người như thế này làm gì.

Có một vài người khen ngợi hành vi của cô gái.