Khủng Bố Sống Lại

Chương 691: Nuôi Quỷ 1




Sau khi ăn cơm tối và chứng kiến bộ dạng đứng ngồi không yên của Vương Hải Yến, Dương Gian cũng không định tiếp tục trì hoãn chuyện này thêm nữa. Mặc dù hắn biết chuyện của Vương San San cũng không quá nguy hiểm nên không cần phải vội, thế nhưng người làm cha làm mẹ, có ai mà không lo cho con đâu. Dù sao hắn cũng là đứa trẻ mồ côi cha, cho nên hắn rất hiểu tâm trạng của một người mẹ khi chịu cảnh này.

Dương Gian lập tức đứng dậy rồi nói:

- Chị đại Giang, chị ngồi nói chuyện cùng dì Vương một lát đi. Vương San San, cậu đi lên lầu cùng với tôi. Trước tiên xử lý chuyện của cậu đã rồi hãy nói sau.

Vương Hải Yến nghe vậy thì ánh mắt sáng lên, vội vàng thúc giục con gái đi theo Dương Gian. Vương San San vẫn cứ giữ nguyên bộ dạng lãnh đạm kia của cô, dường như không có chuyện gì có thể khiến cho cô phải quan tâm hết. Cô chỉ ừ nhẹ một tiếng rồi bước theo sau.

Ở trên cầu thang yên tĩnh, chỉ có tiếng bước chân của hai người quanh quẩn. Dương Gian đi ở phía trước không nói lời nào, mà Vương San San đi đằng sau cũng chẳng hé môi, càng khiến cho bầu không khí trở nên có chút quỷ dị.

Đột nhiên Dương Gian dừng lại, quay đầu và nói chuyện với Vương San San.

- Có lẽ lúc trước tôi không nên biến cậu thành bộ dạng như thế này, nếu không cậu cũng sẽ không phải biến thành bộ dạng không phải người không phải quỷ như vậy.

Là bạn học với nhau cả ba năm học cấp ba, mối quan hệ giữa hắn và Vương San San không thể nói là tốt, nhưng cũng không phải là xấu. Thỉnh thoảng cả hai vẫn có những cuộc nói chuyện bình thường. Nhưng sau khi chuyện linh dị xuất hiện ở trường Thất Trung, số lượng người sống sót chỉ còn lại có mấy người, vì thế mối quan hệ giữa đôi bên đã trở nên thân thiết hơn rất nhiều.

Chỉ là trong số bảy người còn sống sót rời đi trường học lại không có mấy ai có được kết cục tốt. Bản thân hắn đã trở thành ngự quỷ nhân, Trương Vĩ phải chết mất một lần, Triệu Lỗi chỉ còn lại mỗi thân thể, Vương San San biến thành bộ dạng không phải người mà cũng chẳng phải quỷ, còn Miêu Tiểu Thiện thì chuyển qua chỗ khác để học đại học...

- Chuyện này không thể trách cậu được, nếu lúc trước cậu mà không làm như vậy thì có lẽ tôi cũng đã chết rồi.

Vương San San hơi lắc đầu, giọng điệu của cô vẫn rất lãnh đạm nhưng tư duy hoàn toàn bình thường, so với người bình thường thì không khác gì hết.

Dương Gian nói:

- Có đôi khi sống còn khiến người ta khó chịu hơn cả chết. Loại cảm giác trở thành cá biệt rất khó chịu. Tôi là người từng trải, tôi hiểu cực kỳ rõ chuyện này. Với lại hiện tại cậu cũng chưa phải là đã thực sự thoát khỏi nguy hiểm. Lúc trước không phải là cậu đã bị hôn mê một đoạn thời gian hay sao? Đấy là do cậu phải chịu ảnh hưởng từ tôi đó. Một khi tôi chết đi, cậu sẽ lại biến thành bộ dạng nửa sống nữa chết. Cuối cùng cậu cũng sẽ phải chết mà thôi.

Vương San San nói:

- Vậy chỉ cần cậu đừng có chết là được rồi.

Dương Gian lắc đầu rồi nói:

- Làm gì có chuyện dễ dàng như vậy được. Sau khi trở thành ngự quỷ nhân thì việc muốn sống sót lâu dài là việc cực kỳ khó. Mặc dù khống chế một con quỷ sẽ có nguy cơ con quỷ kia khôi phục lại. Nhưng khống chế hai con quỷ lại chỉ là kéo dài thời gian khôi phục thêm một chút mà thôi, nhưng chung quy cuối cùng vẫn phải chết. Dù tôi đã dùng phương pháp đặc thù để xử lý vấn đề lệ quỷ khôi phục lại rồi, nhưng tình trạng thân thể lại không cho phép nó cầm cự thêm được lâu... Tôi còn phải tiếp tục đi tìm kiếm lực lượng lệ quỷ, để khiến cho bản thân đạt được yêu cầu của sinh tồn và tạo ra sự cân bằng mới. Mà việc này lại quá khó.

Vương San San mở miệng nói:

- Không phải hiện tại chúng ta vẫn còn sống sót hay sao? Chuyện này còn tốt hơn rất nhiều so với những người bạn học bị chết ở trong trường. Cho nên tôi vẫn phải cảm ơn cậu, cậu đã để cho tôi có thể tiếp tục sống sót. Với lại tôi cảm thấy trạng thái hiện tại của mình cực kỳ tốt, như vậy tôi sẽ không bao giờ cảm thấy sợ hãi, cũng chẳng phải đau khổ hay thương tâm. Toàn bộ tâm lý của tôi giống như đã được thăng hoa vậy, tôi luôn luôn duy trì được sự tỉnh táo và lý trí.

Dương Gian chỉ chỉ vào trán rồi nói.

- Đây rõ ràng là một trạng thái xấu, nó không thể nào là trạng thái tốt được. Những biểu hiện kia cho thấy rằng cậu đang càng ngày càng giống một con quỷ. Điểm khác biệt duy nhất là tôi còn sống, cho nên tư duy của cậu vẫn được giữ lại. Thế nhưng một khi cái thứ quỷ quái này mà khôi phục lại hoàn toàn thì tư quy của cậu sẽ bị nguyền rủa ăn mòn trong chớp mắt, rồi cậu sẽ triệt để biến thành một con quỷ nô.

Trên trán của hắn có xuất hiện một con mắt màu đỏ tươi đang đội lên lớp da thịt và lòi ra ngoài. Nó tỏa ra ánh sáng màu đỏ nhàn nhạt, đồng thời ngó ngiêng nhìn xung quanh, trông cực kỳ quỷ dị. Nhưng Vương San San cũng không hề bị thứ này hù dọa, cô đã không còn sự sợ hãi nữa. Ngược lại, ở trên khuôn mặt tái nhợt kia nở một nụ cười quỷ dị.

- Cho nên Dương Gian, cậu phải tiếp tục sống sót. Điều này là vì cậu, cũng là vì tôi. Bởi vì tôi là người rất sợ chết, tôi không muốn chết một cách vô vị như vậy.

- Tôi sẽ cố gắng hết sức.