Sương mù ở xung quanh trở nên dày đặc hơn, thậm chí việc hô hấp vào lúc này cũng trở nên quái dị. Mỗi một lần hít thở đều cảm giác được có một loại hàn khí đang xâm nhập vào tận bên trong phổi, khiến cho người ta không nhịn được phải rùng mình.
Đúng lúc này, Phùng Toàn đột nhiên nói nhỏ:
- Đại ca, con quỷ kia tới. Có phải lúc này cậu đang cảm giác được sự âm lãnh mỗi nhịp hô hấp hay không? Đây chính là phương pháp giết người của con quỷ kia. Mỗi khi nó tới gần, sương mù ở xung quanh lập tức biến thành một loại nguyền rủa đáng sợ. Mỗi nhịp hô hấp cơ thể lại phải gánh chịu một tầng ăn mòn của quỷ vụ. Nếu là người bình thường, một khi bị quỷ vụ tập kích ở bên trong sương mù này, chỉ cần tiếp xúc với nó thôi là thân thể bọn họ đã bị nó đồng hóa.
Dương Gian giơ tay lên và nhìn, hắn không có phát hiện ra điều bất thường nào.
- Nếu bị nó đồng hóa thì sẽ biến thành dạng gì?
- Thân thể sẽ biến thành sương mù rồi tan biến. Thứ còn lại chỉ có quần áo trên người, sau đó sương mù lại càng nhiều thêm và nồng đậm hơn, đồng thời phạm vi bao phủ của quỷ vụ cũng trở nên lớn hơn... Càng có nhiều người chết ở bên trong sương mù, quỷ vụ sẽ càng mạnh. Đây là một loại quỷ có đặc tính trưởng thành rất đáng sợ, không thể nào bỏ mặc không quan tâm nó được.
Trên mặt của Phùng Toàn lập tức tỏ ra vẻ lo lắng:
- Lần hành động này đã thất bại, đồng thời thả quỷ vụ ra bên ngoài. Có thể nói là trách nhiệm của tôi cực kỳ lớn.
Nhưng còn chưa nói xong, giọng điệu của hắn ta đột nhiên thay đổi:
- Xuất hiện rồi, con quỷ kia đang ở đâu đó gần đây, tôi có thể cảm giác được nó.
Thông qua xúc giác khi tiếp xúc với sương mù bằng cơ thể, Phùng Toàn dễ dàng suy đoán được vị trí của con quỷ kia. Hiện tại nó đang ở đâu đó gần hai người.
Dù sao hắn ta cũng là người từng khống chế con quỷ này, không ai hiểu rõ nó hơn hắn ta được.
Dương Gian là người tài cao gan lớn, đồng thời thứ hiện tại mà hắn đối mặt chỉ là một con lệ quỷ chưa khôi phục lại hoàn toàn, vì vậy trong lòng hắn cũng cực kỳ tự tin. Ánh mắt của hắn hơi lấp lóe, ngay lập tức mở ra mắt quỷ và tìm kiếm thấy thân ảnh của con quỷ kia ở xung quanh.
Rất nhanh, ánh mắt của hắn đã khóa chặt được một vị trí cách đó không xa, sương mù ở chỗ này đã trở nên cực kỳ dày đặc, dù có giơ tay ra cũng không thể thấy được năm ngón.
Trong khu vực sương mù dày đặc có một bóng người hiện ra khá rõ ràng, bóng người này đang dần dần bước về phía bọn họ. Mà một khi thứ này bước lại gần thêm một bước, Dương Gian cảm giác được nhiệt độ ở xung quanh lại giảm đi một chút. Đồng thời mức độ ăn mòn của quỷ vụ ở xung quanh cũng càng trở nên nghiêm trọng hơn. Đây là một con quỷ mà chỉ cần tới gần là có thể giết người.
"Tới gần thêm một chút nữa."
Dương Gian tiếp tục duy trì động tác di chuyển, vì chỉ có làm như thế hắn mới dụ được con quỷ kia đến gần. Đồng thời sau lưng của hắn đột nhiên hình thành một cái bóng màu đen không có đầu, cái bóng này nằm dưới đất, sau đó kéo dài từ vị trí của hắn hướng về phía con quỷ kia.
Phần lớn lực lượng của quỷ ảnh đang áp chế con quỷ trong người của Phùng Toàn, tránh không cho nó khôi phục lại nên số lực lượng có thể sử dụng không được nhiều. Lần hành động này chỉ có một cái tay hóa thành bóng màu đen và hướng về phía lệ quỷ sương mù thôi. Nhưng Dương Gian tin chắc rằng chừng đó là đủ để đối phó được nó rồi.
Thời gian tiếp tục trôi qua.
Khoảng 10 giây sau, cuối cùng con quỷ vụ kia đã xuất hiện ra trong tầm mắt của hắn, khoảng cách giữa hai bên chỉ còn chừng 5 mét.
Dương Gian đã nhìn thấy rõ được ngọn nguồn của quỷ vụ này.
Đó là một bóng người được hình thành cho sương mù tụ tập lại một chỗ mà thành. Bóng người này có đầy đủ tứ chi ngũ quan nhưng thân hình không ổn định. Trông bộ dạng của nó giống như kiểu nó sẽ bị biến mất nếu có một luồng gió thổi qua vậy. Nó cùng khung cảnh xung quanh hòa vào một thể, rất hoàn mỹ. Cơ bản mà nói, rất khó để phân biệt ra được đâu là con quỷ vụ và đâu là sương mù ở bên trong này. Thứ khác biệt duy nhất ở đây chính là mức độ nồng đậm của sương mù. Bởi vì con quỷ vụ kia được ngưng tụ từ quỷ vụ, khi so với hoàn cảnh xung quanh, con quỷ vụ sẽ có sương mù nồng đậm hơn một chút. Nhưng mà thân thể được ngưng tụ lại bằng sương mù này lại không hề hoàn chỉnh. Sương mù chỉ ngưng tụ thành nửa người trên, nửa người bên dưới chính là thân thể của Phùng Toàn. Nó dùng đôi chân vốn dĩ thuộc về Phùng Toàn đi đến gần, có vẻ như nó không thể nào thoát khỏi phần thân thể kia được.
"Là do quỷ đất mộ sao? Hai con quỷ này đã hình thành sự khắc chế lẫn nhau."
Khi con quỷ vụ kia xuất hiện và bước đi về phía này, Dương Gian trông thấy mỗi bước đi của nó đều sẽ có một ít thứ gì đó đen đen rơi xuống.
Đó là một phần đất mộ được lưu lại trong phần dưới thân thể của Phùng Toàn. Thế nhưng nếu cứ tiếp diễn theo tình hình như thế này, có lẽ chỉ cần thêm một hai ngày nữa là toàn bộ đất mộ bên trong sẽ bị rơi hết sạch. Đến lúc đó con quỷ này sẽ hoàn toàn thoát khỏi sự trói buộc của nửa người dưới của Phùng Toàn, nó sẽ trở lại bên trong sương mù, sương mù và quỷ vụ sẽ chính thức dung hợp. Đây cũng chính là lúc mà quỷ vụ được coi là chính thức khôi phục lại. Có lẽ sau khi khôi phục lại hoàn toàn thì phạm vi bao phủ của sương mù sẽ không phải chỉ là một cái khách sạn như thế này đâu, ít nữa cũng phải mấy con phố, hoặc xui hơn là cả một tòa thành thị.