Khủng Bố Sống Lại

Chương 645: Người Bên Trong Sương Mù




Vừa mới tỉnh lại, khuôn mặt Phùng Toàn lập tức tỏ ra nghi hoặc. Hắn ta nhìn trái nhìn phải một chút rồi dùng giọng điệu cảm kích nói với Dương Gian:

- Đại ca, sao cậu lại nhìn tôi với kiểu đó chứ? Vốn tôi còn tưởng bản thân đã chết ở đây rồi, không nghĩ là lại được cậu cứu. Cậu đang giúp tôi áp chế lệ quỷ khôi phục à?

Dương Gian nghe được hai chữ đại ca kia của hắn ta thì lập tức thở phào một hơi.

Thay đổi trí nhớ thành công.

Nếu không thành công thì chắc chắn Phùng Toàn sẽ không bao giờ gọi hắn bằng kiểu như vậy được.

- Không có việc gì, anh có thể tỉnh lại là tốt rồi. Hiện tại chúng ta cần phải rời khỏi đây ngay, khách sạn này rất nguy hiểm.

Dương Gian bất động thanh sắc thu hồi lại quỷ dây thừng cùng tờ báo quỷ.

Sắc mặt Phùng Toàn có chút đỏ vì xấu hổ, hắn ta nói:

- Xấu hổ quá, lại gây phiền phức cho cậu nữa rồi.

Dương Gian nói:

- Còn sống sót mới là điều quan trọng nhất. Còn lại không cần phải để ý nhiều làm gì.

Phùng Toàn gật đầu rồi nói:

- Cậu nói đúng, còn sống sót đã là may mắn lắm rồi.

Thông qua nét mặt và biểu cảm của hắn ta, Dương Gian cảm giác kế hoạch của bản thân cũng thành công. Đồng thời hắn cũng tin tưởng quỷ ảnh của hắn có thể thay thế con quỷ có thể thay đổi ký ức kia, giúp hắn hoàn thành công đoạn cuối cùng là ghép lại khuôn mặt người. Điều này cũng có nghĩa tờ báo quỷ nằm trong tay của hắn sẽ trở thành một công cụ cực kỳ quan trọng.

Mục tiêu tiếp theo hắn cũng đã chọn xong. Người này không ai khác mà chính là Đồng Thiến.

Hắn còn cần phải thực hiện theo phương pháp của tấm da màu nâu. Thế nhưng chuyện cấp bách hiện giờ của hắn chính là đi xử lý con quỷ kia. Không thể để cho con quỷ kia tiếp tục lộng hành ở trong thành phố Trung Sơn được nữa. Bằng không khả năng cao là con quỷ sẽ nắm gọn toàn bộ thành thị này ở trong tay. Đến lúc đó hắn sẽ gây ra không ít ảnh hưởng cho xã hội nếu muốn đối phó với nó.

Dương Gian lần nữa đi ra khỏi khách sạn. Lúc này trên lưng của hắn chính là một nửa thân thể của Phùng Toàn. Trên đường đi hắn có hỏi thăm tình hình của Quách Phàm. Dù sao trước đó Phùng Toàn và Quách Phàm hành động cùng với nhau. Hiện tại Phùng Toàn còn sống nhưng vị ngự quỷ nhân còn lại là Quách Phàm lại không rõ tung tích.

Phùng Toàn lập tức nhớ lại tình cảnh lúc đó rồi trầm giọng nói:

- Tôi không biết vị trí của Quách Phàm. Hắn ta đã chủ động tắt điện thoại. Có lẽ đã bỏ trốn, có điều theo suy đoán của tôi thì khả năng còn sống sót của hắn ta khá cao. Chỉ là hắn co bí mật nào đó nên cuối cùng chúng tôi lựa chọn tách ra để tự vệ.

Ánh mắt Dương Gian khẽ nhúc nhích, lập tức quay đầu lại nhìn về phía sau.

- Nói như vậy có nghĩa là Quách Phàm vẫn còn ở bên trong khách sạn này?

Phùng Toàn nói:

- Có tám chín phần là như thế nhưng tôi đã bị con quỷ kia tập kích, mất đi một nửa người. Vì thế tôi nghĩ hắn ta cũng không khá hơn chút nào.

- Vậy tạm thời mặc kệ hắn ta đi, mối quan hệ giữa tôi và người kia không tốt. Cứ để hắn ta tự cầu phúc đi.

Dương Gian nghĩ nghĩ một hồi. Cuối cùng hắn cảm thấy việc Quách Phàm còn sống hay đã chết cũng không có quá nhiều ảnh hưởng đến bản thân, hắn cũng không quá quan tâm. Sau khi đi ra khỏi khách sạn, hai người lập tức xâm nhập vào bên trong quỷ vụ.

Lúc này Phùng Toàn mới nói:

- Một nửa thân thể còn lại của tôi ở bên trong quỷ vụ. Chỉ cần dụ giỗ con quỷ kia ra rồi hạn chế nó là được. Điều này chỉ sợ phải làm phiền đai ca cậu vất vả thêm lần nữa. Thế nhưng quỷ vụ cũng không quá khó để đối phó nên tôi tin chắc rằng đại ca cậu có thể dễ dàng áp chế nó được.

Dương Gian trực tiếp hỏi:

- Quy luật của nó là cái gì?

Phùng Toàn nói:

- Ở bên trong sương mù, quỷ vụ sẽ căn cứ vào động tĩnh của lớp sương mù để xác định vị trí và khóa chặt mục tiêu. Nếu có người nào đó đi loạn bên trong lớp sương mù, chẳng mấy chốc nó sẽ tìm tới rồi giết chết. Phương pháp sống sót duy nhất chính là đứng yên một chỗ, chỉ cần đứng yên khong quấy động sương mù, con quỷ kia sẽ không tập kích cậu.

- Đương nhiên, đây chỉ là điều kiện đại khái để không bị con quỷ kia tập kích, cũng không phải làm theo sẽ hoàn toàn không bị tập kích. Con quỷ vụ luôn di chuyển qua lại không ngừng bên trong sương mù, một khi bị nó đụng trúng thì nó sẽ tập kích như thường. Sau khi rơi vào bên trong lớp sương mù này, người bình thường chỉ còn cách duy nhất là đứng yên tại mộ chỗ không được động đậy. Đồng thời cầu mong bản thân không đụng trúng con quỷ kia, sau đó con quỷsẽ tự động rời khỏi khu vực này. Ngàn vạn lần không nên chạy loạn hay gào thét.

Nghe xong, Dương Gian lập tức giật mình.

Không trách được mỗi lần ra vào đám sương mù này Dương Gian luôn luôn có cảm giác đằng sau lưng đang có ai đó theo dỗi. Mà khi đi ra bên ngoài thì loại cảm giác này lại biến mất cực kỳ nhah. Cái này là do bản thân hắn xuất hiện và quấy động sương mù nên con quỷ để mắt tới hắn.

- Tôi sẽ dụ con quỷ kia đi ra.

Giờ phút này Dương Gian lập tức thu hồi lại quỷ vực, cõng Phùng Toàn trên lưng rồi đi thẳng vào bên trong sương mù.

Trong lúc di chuyển, hắn không ngừng quấy động không gian xung quanh khiến sương mù màu xám liên tục xao động và phun trào. Trong nháy mắt khu vực sương mù yên tĩnh đột nhiên náo động hẳn lên. Giống như một mặt hồ phẳng lặng, đột nhiên bị có một con cá ló đầu lên khiến mặt hồ yên lặng kia nổi sóng.

Hắn di chuyển một lát ở bên trong lớp sương mù, lúc đầu xung quanh cực kỳ yên tĩnh. Có điều càng về sau thì tình hình xung quanh bắt đầu có dị động.

Xung quanh lớp sương mù giày đặc mơ hồ xuất hiện bóng người, dường như thứ này cũng đang di chuyển ở bên trogn sương mù, đồng thời nó đang dần dần tiếp cận lại đây.

Trong lớp sương mù dày đặc này có thể ngăn cản hết toàn bộ âm thanh, ánh mắt cũng bị ảnh hưởng khá nhiều. Nếu là người bình thường, một khi bị lạc vào bên trong lớp sương mù thì ngay cả quỷ đến bên cạnh người rồi cũng chưa chắc đã nhận ra. Có lẽ phải chờ đến khi chân chính tử vong thì bọn họ mới thấy được. Dù Dương Gian đã thu hồi lại quỷ vực nhưng hắn vẫn để lại mắt quỷ, có thể miễn cưỡng nhìn thấy tình hình xung quanh. Tuy quỷ vụ ảnh hưởng với mắt quỷ nhưng không có áp chế hoàn toàn triệt để.