Khủng Bố Sống Lại

Chương 635: Tấn Công




Ngay khi nhìn thấy những chữ này, Dương Gian chắc chắn... Đây là chữ của Triệu Lỗi.

Dương Gian và Triệu Lỗi là bạn học, đồng thời trước đây cũng từng copy bài của nhau, cả hai không hề lạ gì chữ viết của nhau nữa. Chữ viết ở bên trên tờ báo này xiêu xiêu vẹo vẹo, hơn nữa khuôn khổ cũng không đồng đều, giống như Triệu Lỗi chỉ tùy ý viết lên trên đó vậy.

"Tìm ra Dương Gian... Giám sát hắn."

"Mày là quỷ."

"Quên đi quá khứ của mày đi, hiện tại mày là quỷ nô."

Khuôn mặt được in ở bên trên tờ báo này là khuôn mặt của người đàn ông trung niên. Dương Gian không nhận ra được người này là ai, nhìn bộ dạng thì chắc chắn là một người vô tội nào đó bị dính lây.

- Lui về sau đi.

Ngay lúc này, Dương Gian đột nhiên nhìn thấy tờ báo đang dính ở bên trên bức tường này đột nhiên bị thứ gì đó thổi bay lên. Sau đó bay về phía khuôn mặt của La Tố Nhất.

- Con mẹ nó.

La Tố Nhất lập tức làm ra hành động, bởi vì trước đó hắn đã có đề phòng. Tuy lá gan của tên này không lớn nhưng để sống được đến tận bây giờ thì không phải là không có nguyên nhân.

Hắn ta lập tức lui ra phía sau một cách điên cuồng. Đồng thời làn da trên người của hắn ta lập tức xuất hiện những lỗ thủng, làm lộ ra những huyết nhục màu đỏ tươi. Dường như đang có thứ gì đó chui từ trong ra. Hắn ta vô ý thức sử dụng lực lượng lệ quỷ.

- Đầu nguồn là tờ báo này hay sao?

Dương Gian vội vàng chạy tới và túm lấy tờ báo bị nhuốm máu đỏ giống như có sinh mạng này.

Thậm chí tờ báo này còn phát sinh những hành động giãy dụa. Khuôn mặt bên trên nó bắt đầu la hét một cách kỳ quái, cứ như tiếng gào thét của lệ quỷ vậy, khiến cho người ta cảm thấy lạnh sống lưng. Nhưng thứ này chỉ giãy dụa được một lúc mà thôi.

Sau một giây, tờ báo màu đỏ này khôi phục lại bình tĩnh. Có một lớp gì đó màu đen đang bao phủ một lớp ở bên ngoài tờ báo này.

- Vậy mà khiến tôi phải sợ bóng sợ gió một trận.

La Tố Nhất vội thở phào một hơi, những lỗ nhỏ vừa mới hé ra trên người hắn ta cũng theo đó khép lại. Ở bên dưới lớp da thịt đang có những sợi dây ngọ nguậy, khiến người ta cảm thấy cực kỳ quỷ dị và đáng sợ.

Ánh mắt Dương Gian khẽ suy tư.

- Có vẻ tờ báo này chỉ biết tấn công những người cách nó gần nhất. Lúc nãy hẳn cậu đã đi vào bên trong phạm vi tập kích của nó. Tuy nhiên dù năng lực của thứ này có quỷ dị đi nữa nhưng tiếc là cấp độ của nó không hề cao. Vì thế tôi có thể khống chế được nó.

Nếu quỷ ảnh có thể áp chế được tờ báo quỷ này. Xem ra chắc quỷ dây thừng cũng có thể làm được. Thậm chí nó còn không có đáng sợ bằng quỷ dây thừng sau khi khôi phục hoàn toàn.

Sau khi khôi phục hoàn toàn, quỷ dây thừng có thể phân ra vô số sợi dây thừng rủ từ trên trời rủ xuống. Diện tích bao phủ có thể lớn bằng mấy con phố. Còn thứ này... Hình như chỉ có thể tập kích một người.

Ngay khi thứ này bị Dương Gian hạn chế lại, tất cả những tờ báo ở trên bức tường đồng loạt rơi xuống đất. Những tờ báo còn lại đã mất đi năng lực quỷ dị kia và bắt đầu khôi phục lại bình thường.

Dương Gian thầm nghĩ trong lòng.

"Những cái khác đều là thứ được diễn sinh ra từ lực lượng của lệ quỷ. Một khi đầu nguồn bị hạn chế, toàn bộ những thứ còn lại không còn quan trọng. Thế nhưng theo những gì mình vừa nhìn thấy, xem ra nếu tờ báo này muốn bóp méo đi ký ức của người khác, trước đó nó phải gỡ được khuôn mặt của người kia rồi viết lên nội dung cần thay đổi ở bên trên. Cuối cùng đem khuôn mặt dính trở lại. Như vậy là đã hoàn thành một lần sửa đổi ký ức của người khác... Có điều một khi bị thứ này tiếp cận được, dù là mấy người bình thường kia không có bị nó gỡ mất khuôn mặt thì chí ít cũng sẽ phải chịu ảnh hưởng ở một mức độ nào đó.

Dương Gian bắt đầu nhớ lại quãng thời gian khi hắn thấy tờ báo này lần đầu tiên. Chính lúc đó ký ức của hắn đã bị ảnh hưởng một chút.

"Tờ báo quỷ, khuôn mặt khóc ở bên trên chiếc xe buýt quỷ, thu hồi lại khuôn mặt cười trên người con quỷ kia. Như vậy là mình đã góp đủ mọi thứ cần thiết để tiến hành làm theo phương pháp khống chế mặt quỷ một cách hoàn mỹ."

Dương Gian nhẹ nhàng dùng vàng lá gói thật kỹ tờ báo lại rồi bỏ vào bên trong cái hộp bằng vàng.

"Thế nhưng nếu thứ này đã lấy được khuôn mặt cười trên người Đồng Thiến, nó biết được Đồng Thiến là con quỷ mà nó cần. Như vậy nó còn cố ý dẫn mình tới đây để làm gì? Là nó muốn mình chạy đến và đưa cho nó khuôn mặt còn lại hay sao?"

"Nếu một ngày mà con quỷ kia có thể tập hợp đủ cả khuôn mặt khóc và khuôn mặt cười, chắc chắn nó có thể giết chết mình chỉ trong nháy mắt."

Nghĩ đến đây, lòng hắn từ từ trầm xuống.

Dù những tin tức trên tấm da màu nâu kia không có sai, chí ít không hề sai bất cứ câu nào. Thế nhưng với thân phận của những người lựa chọn khác nhau thì kết quả sẽ khác nhau. Đây là thứ mà nó đang bẫy hắn.

Một cạm bẫy trí mạng.