Khủng Bố Sống Lại

Chương 634: Chữ Viết




Dù thái độ bề ngoài của Dương Gian khiến hắn ta cảm thấy hơi gai mắt, nhưng không thể không thừa nhận, Dương Gian không phải là người xấu.

Hắn sẽ không tùy tiện đi hại chết người khác, cũng sẽ không cứu người một cách vô cớ. Vì thế hắn ta cảm thấy Dương Gian còn tốt hơn rất nhiều ngự quỷ nhân khác.

Dương Gian nhìn Hùng Văn Văn và Lâm Lạc Mai, rồi nói:

- Chờ đến khi La Tố Nhất gỡ xong cái đống kia, chúng ta sẽ rời khỏi chỗ này. Hiện tại hai người nhân cơ hội này mà nghỉ ngơi một chút đi, khôi phục lại chút thể lực. Việc phải tập trung tinh thần trong một khoảng thời gian dài khiến cho mấy người rất dễ bị mất sức.

Bọn họ không hề giống với hắn, hắn đã khống chế được quỷ ảnh nên có được thể lực gần như vô hạn. Chỉ cần thân thể hắn đáp ứng được điều kiện là nó đủ dẻo dai để chịu đựng.

Lâm Lạc Mai gật đầu, dù những tờ báo ở trên tường khiến cho cô ta cảm thấy có chút bất an nhưng thật tâm cô ta vẫn muốn tìm một chỗ nào đó để tựa lưng ngồi nghỉ ngơi một chút.

Lúc này sắc mặt của Hùng Văn Văn cũng không tốt lắm. Khuôn mặt của nó tái nhợt một cách bất thường, giống như một người bị bệnh nặng.

Tuy Dương Gian không có hỏi han nó nhiều nhưng khi chứng kiến bộ dạng kia của nó, trong lòng hắn đã hiểu được một điều.

Thời gian sống lại của con lệ quỷ trong người Hùng Văn Văn không còn bao lâu nữa.

Nếu phía Vương Tiểu Minh không chịu đưa ra một phương án nào đó để kéo dài thời gian con quỷ kia sống lại. Chắc chắn đây sẽ là nhiệm vụ cuối cùng của Hùng Văn Văn.

Dương Gian thở dài trong lòng.

"Bất cứ ngự quỷ nhân nào đều cũng sẽ có lúc chết. Dù là một đứa bé 10 tuổi cũng vậy thôi."

Thân phận, tuổi tác cũng không phải là yếu tố quyết định đến cái chết. Ngay tại thời điểm trở thành ngự quỷ nhân, tính mạng của bọn họ đều đã được lên dây cót để đếm người rồi. Sớm hay muộn gì rồi cũng có ngày bọn họ bị lệ quỷ giết chết mà thôi.

Coi như Dương Gian cũng không thể nào thoát khỏi thì hiện tại hắn chỉ tạm thời áp chế được nguy hiểm mà thôi.

Thế nhưng việc lệ quỷ sống lại bị trì hoãn là do... con quỷ trong người của hắn đang rơi vào một trạng thái chết máy nào đó. Đồng thời ngay cả bản thân hắn cũng không thể nào biết được là trạng thái hiện tại của hắn có thể duy trì được thêm bao nhiêu lâu nữa.

Thời gian cứ thế tiếp tục trôi qua.

La Tố Nhất đang liên tục xé những tờ báo dán ở trên tường xuống và gỡ luôn mấy tờ báo có hình khuôn mặt người.

Bấy giờ Dương Gian lại đang cố gắng liên lạc với tổng bộ.

Điện thoại di động định vị vệ tinh không có tín hiệu, không thể gửi bất cứ tin tức nào cả.

"Chỉ sợ chỗ này không nằm trong khách sạn Caesar. Đây là một không gian linh dị, việc không có tín hiệu liên lạc cũng là điều bình thường. Đồng thời điều này cũng chứng minh rằng việc bản thân từ chối không đi cứu viện là một hành động cực kỳ chính xác. Tin tức cầu cứu kia của Quách Phàm chắc chắn là giả, là miếng mồi mà con quỷ kia đặt ra."

"Có trời mới biết được con quỷ kia đã chuẩn bị bao nhiêu thứ để giết mình. Dù nói quỷ có thể có được một ít trí khôn nhưng một khi nó có thể khống chế người khác và biến họ trở thành quỷ nô thì chẳng khác gì là có người đang làm việc giúp quỷ cả. Đó lại là hành động gián tiếp khiến cho cấp độ nguy hiểm của chuyện linh dị tăng cao, càng trở nên khó đối phó hơn."

Một bên Dương Gian vừa suy tính, một bên vừa quan sát những khuôn mặt người treo ở trên bức tường.

Trong đống khuôn mặt này hắn không thể nào tìm ra được khuôn mặt của Triệu Lỗi.

Hắn không biết là khuôn mặt của Triệu Lỗi có bị con quỷ kia bỏ qua cho hay chưa. Nếu lúc này không có ở đây thì chỉ còn lại một khả năng cuối cùng là ở trên người con quỷ kia mà thôi.

Dương Gian lại nhìn thân thể của Triệu Lỗi.

"Nếu tìm không được khuôn mặt của Triệu Lỗi. Mình sẽ không thể nào hồi sinh cậu ta được, như vậy cậu ta chết chắc rồi."

Hiện tại thân thể của cậu ta vẫn còn những đặc thù của sinh mệnh.

Có điều nếu hắn không nhanh chóng kiếm khuôn mặt cho cỗ thân thể này. Việc thân thể biến thành thi thể cũng chỉ là chuyện nay mai mà thôi.

Sau một hồi gỡ báo, đại khái khoảng mười phút đồng hồ thì La Tố Nhất vội vàng mở miệng nói:

- Dương Gian, tờ báo kia có cái gì đó không thích hợp cho lắm.

- Hả?

Dương Gian lập tức di chuyển tầm nhìn của mắt quỷ về phía bên đó.

Trước mặt của La Tố Nhất là một tờ báo đỏ như máu, bên trên có một tấm mặt người. Mặc dù tờ báo này và những tờ báo khác không có gì khác nhau. Thế nhưng vẫn có một điều khiến cho nó trở nên khác biệt, đó chính là chữ viết. Trên tờ báo này được ai đó viết chằng chịt lên trên.