Dương Gian không có để ý đến những lời mà đứa bé họ Hùng này vừa nói, hắn chỉ trầm giọng nói:
- Trong tay của tôi chỉ có một cây quỷ nến thôi. Nhưng vì ngăn cản lần tập kích kia mà cây quỷ nến đó đã cháy gần hết rồi. Hiện tại chỉ còn một khúc ngắn củn. Mà đoạn đó sẽ không thể nào cản được lần tập kích tiếp theo của con quỷ kia đâu, tôi đã không thể nào trông cậy vào nó có thể cứu mạng cậu. Năm phút tiếp theo mà không có bất cứ sự thay đổi nào, chắc chắn người mà bị con quỷ kia nhắm đến sẽ phải chết, đó là điều không thể nghi ngờ.
Mặc dù mọi thứ đang thực sự rất tàn khốc nhưng lúc này Dương Gian cũng không hề có ý định giấu diếm bất cứ tin tức gì. Hắn cảm thấy bản thân cần phải nói cho ba người biết hết mọi thứ đang xảy ra với họ.
- Thú thật mà nói, đây cũng là lần đầu tiên tôi chứng kiến được một chuyện kỳ quái thế này. Quỷ nến cháy kịch liệt như vậy, dù khi tôi phải đối mặt với con quỷ chết đói kia thì nó cũng không cháy mạnh đến mức như thế. Cho nên kể từ giờ trở đi, mấy người phải chuẩn bị sẵn tâm lý là tất cả có thể sẽ phải chết ở đây. Đương nhiên tôi cũng bảo đảm mấy người được an toàn nhưng điều này chỉ thực hiện được trong khả năng tối đa của tôi mà tôi. Chỉ là tôi cũng không thể biết được đến khi đó tôi có chịu đựng nổi nữa chăng.
Sắc mặt Dương Gian trở nên cực kỳ căng thẳng. Với chuyện nến quỷ chạy sạch trong một lúc và đặt tay lên ngực mà tự vấn xong, nếu hắn còn nói mình chống đỡ nổi thì hẳn hắn sẽ cảm thấy chột dạ ghê gớm lắm. Dương Gian biết nếu ở trong tình trạng như hiện tại, một khi bản thân bị con quỷ kia để mắt đến, hắn sẽ khó mà thoát khỏi cái chết.
Giọng nói của La Tố Nhất có chút run rẩy.
- Đây không phải là chúng ta toang rồi hay sao?
Dương Gian lập tức nói:
- Không, không hẳn mọi chuyện đã là như vậy. Chắc chắn sẽ có cơ hội để chúng ta lật ngược thế cờ. Chỉ cần có thể tìm ra được quy luật của con quỷ này và hóa giải nó, chúng ta có thể bình yên vô sự được rồi. Thực ra quỷ luật không hề phức tạp, chỉ vì hiện tại quỹ thời gian dành cho chúng ta ít quá cho nên khó để đoán ra mà thôi. Nếu có thể biết được hết tất cả, đừng nói là ngự quỷ nhân như chúng ta, ngay cả người bình thường cũng có thể sống sót.
Khi người bình thường bị cuốn vào bên trong chuyện linh dị, tỷ lệ tử vong chưa hẳn là mười phần, trừ phi bọn họ đi vào bên trong quỷ vực của lệ quỷ nên không đi ra được mà thôi. Nếu không ở trong đa số chuyện linh dị, người bình thường vẫn có thể sống sót bằng sức lực của bản thân chính họ.
Ví dụ chuyện linh dị của quỷ ảnh mà Dương Gian từng gặp, chỉ cần không đưa lưng về phía quỷ nô thì chắc chắn không bị tập kích. Sau đó bọn họ có thể từ từ nghĩ cách để chạy thoát.
Dù là chuyện linh dị của quỷ chết đói, một chuyện linh dị cấp độ S cũng như vậy, người bình thường vẫn có thể sinh tồn được. Chỉ cần người kia không bị quỷ anh nhìn thấy, nghe thấy và không đụng phải thì có thể sống sót.
La Tố Nhất vội nói trong tuyệt vọng.
- Nhưng tình từ lúc này đến khi đó thời gian chỉ còn lại có hơn 3 phút thôi. Với chút thời gian ngắn ngủi đó chúng ta phải làm cách gì để có thể biết được quy luật giết người của con quỷ kia đây? Đây căn bản là chuyện bất khả thi!
Thực ra những gì mà hắn ta vừa nói cũng không sai. Nếu đang ở trong tình cảnh bị lệ quỷ tập kích và bản thân sắp sửa phải chết, nào có ai còn có tâm trạng để đi mà phân tích ra quy luật giết người của con quỷ kia chứ.
Ở trong một vài tình huống, vốn dĩ những người kia có thể tiếp tục sống sót, nhưng chính sự sợ hãi đã dập tắt đi chút hi vọng cuối cùng đó.
Dương Gian nhìn ngược lại hắn ta và nói:
- Cứ thử thêm vài lần là có thể tìm được. Hiện tại tôi muốn biết xem người chết tiếp theo sẽ là cậu hay là Hùng Văn Văn. Cậu có muốn biết không?
La Tố Nhất nói:
- Đương nhiên là muốn rồi.
Dương Gian đột nhiên dừng lại, lúc này hắn đã đi đến bên cạnh cửa của một căn phòng khác.
Phòng số 31, đây là căn phòng đã được Triệu Lỗi lưu lại đầu mối trước khi chết. Nếu như không có chút thông tin này thì Dương Gian căn bản sẽ không thể nào biết được căn phòng số 31 này và con quỷ có thể thay đổi trí nhớ người khác có quan hệ gì với nhau hay không.
Dương Gian đặt thi thể của Triệu Lỗi xuống đất rồi ngồi xổm trên mặt đất và nói với Hùng Văn Văn.
- Hùng Văn Văn, cậu lại sử dụng khả năng dự đoán tương lai thêm lần nữa thử xem. Chúng ta không có dư thời gian để đi thử quy luật của con quỷ kia đâu. Cách duy nhất hiện tại chính là thông qua khả năng dự đoán tương lai của cậu để tìm ra được quy luật của nó trong thời gian ngắn. Đây cũng chính là cơ hội duy nhất để cho chúng ta có thể sống sót. Lần này chỉ được phép thành công, không được phép thất bại.
- Tôi sẽ cố thử xem sao.
Lúc này Hùng Văn Văn vẫn khóc nức nở, nó ôm chặt lấy cánh tay của Dương Gian. Có chết nó cũng chẳng dám buông tay vì sợ.
- Tốt, như vậy tất cả đều phải dựa vào cậu rồi. Tôi tin chắc rằng cậu có thể tìm thấy được quy luật của nó trong tương lai. Hơn nữa cậu cứ yên tâm đi, dù bất cứ chuyện gì xảy ra thì tôi sẽ bảo vệ cậu. Cậu chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện gì đâu, giống như lúc nãy vậy.
Dương Gian lập tức cổ vũ, cung cấp thêm liều thuốc an thần cho nó. Lúc này có thể tính mạng của tất cả mọi người đều đang đặt trên người của nó. Cần phải để cho Hùng Văn Văn có được một trạng thái tốt trước khi sử dụng khả năng dự đoán tương lai.
Hùng Văn Văn gật đầu, sau đó thân thể của nó từ từ trở nên lạnh lẽo, sắc mặt cũng thay đổi thành vẻ tro lạnh, khí tức dần dần biến mất.... Giống như nó biến từ một đứa bé thành một cỗ thi thể lạnh lẽo, quỷ dị vậy.
Kể từ khi đi vào bên trong thành phố Trung Sơn đến nay, đây đã là lần thứ ba mà nó sử dụng năng lực dự đoán tương lai.