Khủng Bố Sống Lại

Chương 619: Dự Đoán




Thời điểm đáng sợ nhất của con quỷ chính là lúc nó để ý đến ngươi. Hiện tại thứ kia không có bất cứ hành động nào, như vậy có thể hiểu là chuyện này còn chưa đến mức hỏng bét.

Trong thời điểm cực kỳ hung hiểm như thế này, Dương Gian vẫn có thể đưa ra được lựa chọn của bản thân là đi vào bên trong căn phòng số 13.

Cửa phòng mở ra, ở bên trong không có bất cứ ánh đèn nào. Tất cả chỉ là khoảng không gian đen sì, đồng thời mùi vị lại bức bách như vừa bước vào một cái nhà kho bị niêm phong từ lâu, cứ như căn phòng này đã vắng hơi người từ rất lâu.

- Đi vào với tôi.

Dương Gian dùng mắt quỷ để quan sát bên trong. Căn phòng được bố trí rất cổ xưa, không có bất cứ điều bất thường nào. Hắn không tìm được tung tích của con quỷ kia, cũng chẳng ra phát hiện Triệu Lỗi. Thế nhưng bên trong căn phòng này vẫn còn một số chỗ cần hắn chăm chú quan sát mới mò ra những điểm cổ quái của nó.

Lúc này không phải là lúc ngồi suy nghĩ những chuyện như thế, việc cấp bách hiện tại chính là chạy vào phòng để tránh né con quỷ đang du đãng ở bên ngoài kia.

Hắn có cảm giác một khi họ bị con quỷ bên ngoài để mắt thì cả bọn sẽ chết cực kỳ thảm.

Khi Dương Gian đi vào phòng, Hùng Văn Văn túm lấy quần áo của hắn cũng bị kéo vào theo, Lâm Lạc Mai đang kinh hoảng cũng lập tức di chuyển. Lúc này cô ta không thể nào suy nghĩ được bên trong có an toàn hay nguy hiểm gì chăng. Nếu có người đi trước dẫn đường, cô ta có thể đi đến bất cứ đâu. Chỉ cần cô ta không phải ở lại đây chờ chết là đủ rồi.

"Cứ như thế mà đi vào hay sao? Nếu ở bên trong có nguy hiểm thì biết làm sao, suy nghĩ kỹ một chút rồi hẵng vào..."

La Tố Nhất muốn ngăn cản đám người, nhưng chưa nói xong thì cả ba người đều đi vào bên trong hết cả rồi, hiện tại dù hắn ta có muốn ngăn cản cũng chẳng được.

Thấy tình hình như vậy, hắn ta cũng chẳng có cách gì hay hơn nữa. Nếu lúc này không đi vào bên trong thì chẳng lẽ lại đứng đây chơi với con quỷ kia.

Vì vậy, La Tố Nhất lập tức chạy ào vào, đồng thời nhanh tay đóng cánh cửa lại. Hắn ta sợ thứ bên ngoài kia sẽ chạy vào bên trong theo bọn họ.

Bên trong phòng là một mảng không gian đen kịt, chỉ có le lói mấy ngọn đèn mà đám người bọn họ vừa mới mang vào. Không thể nhìn rõ mọi thứ ở xung quanh, tất cả chỉ là một mảng mờ mịt. Nếu lúc này ở trong căn phòng còn có thứ gí đó ẩn núp thì họ sẽ không thể nào chạy thoát.

Nhưng khi nghĩ đến việc bên ngoài cửa cũng có một con quỷ, La Tố Nhất không thể làm gì khác hơn là đứng yên ở trước cửa phòng và khóa kín cửa. Đồng thời cầu khẩn trong lòng rằng thứ quỷ quái ở bên ngoài sẽ không xông vào trong.

Ánh mắt Dương Gian quan sát đi quan sát lại rất nhiều lần. Cuối cùng hắn mới cho ra kết luận:

- Căn phòng này tạm thời an toàn. Nhưng như vậy cũng không có nghĩa là nó không có bất cứ điều cổ quái nào được, chúng ta phải cực kỳ cẩn thận.

La Tố Nhất đứng ở cửa phòng, trên trán hắn ta đổ đầy mồ hôi lạnh.

- Vậy tiếp theo thì sao, cậu đừng quên bên ngoài còn một con quỷ. Lúc nãy chúng ta đứng cách nó gần như vậy, lỡ nó phát hiện ra chúng ta thì sao? Có phải là cậu nên quan tâm một chút đến cái thứ bên ngoài không?

Hắn nghĩ gan của Dương Gian có chút lớn, rõ ràng bọn họ vừa mới đối mặt với một con quỷ, chỉ quay đầu một cái thì đã không thèm quan tâm, cũng chẳng hỏi han gì đến thứ kia.

Dương Gian không có trả lời hắn ta mà nhìn về phía Hùng Văn Văn.

Hùng Văn Văn mở to hai mắt nhìn hắn và hỏi:

- Anh nhìn tôi như vậy làm gì?

Dương Gian mở miệng nói:

- Sử dụng năng lực kia một lần đi. Tôi cần biết con quỷ bên ngoài có chạy vào tập kích chúng ta hay không. Đồng thời cũng muốn biết bên trong căn phòng có cái gì. Tình hình trước mắt của chúng ta quá mạo hiểm, cho việc biết trước kết quả là tốt nhất, không cần phải chờ đợi quá trình diễn ra mọi chuyện.

Lúc này là thời điểm tốt nhất để Hùng Văn Văn sử dụng năng lực dự đoán tương lai.

Nguy hiểm cùng cội nguồn đều ở xung quanh chỗ này. Chỉ cần có thể biết trước kết quả, Dương Gian có thể sử dụng mắt quỷ để hoàn thành nó ngay lập tức.

- Được, được rồi.

Hùng Văn Văn hơi do dự một chút nhưng cuối cùng vẫn đáp ứng.

Nó cũng sợ nên cũng muốn biết được sự nguy hiểm ở trong này, đồng thời muốn biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo.

La Tố Nhất vội vàng thúc giục.

- Nhanh, nhanh sử dụng năng lực đi. Tình cảnh hiện tại của chúng ta đang cực kỳ nguy hiểm, tôi và Lâm Lạc Mai không muốn chết cùng hai người ở trong chỗ này đâu.

Dương Gian lạnh lùng trừng mắt nhìn hắn ta.

- Câm mồm. Phiền phức nhất là kẻ chẳng giúp được tích sự gì mà còn kích động người khác, nếu sớm biết như vậy thì đừng có đi theo, có phải cậu đang sợ không? Dù gì đi nữa thì cậu cũng là một người trưởng thành, nó chỉ là một đứa bé. Cậu nói như vậy khiến nó bị ảnh hưởng thì sao? Nếu còn tiếp tục nói ra những lời khiến sĩ khí của mọi người bị tụt thì tôi sẽ ném cậu ra ngoài cửa. Trong quá trình xử lý chuyện linh dị, số lượng ngự quỷ nhân như cậu chết đi không có mười thì cũng có 8 9 người nên hôm nay có thêm cậu cũng chẳng sao.

Bị Dương Gian quát như vậy, La Tố Nhất lập tức ngậm mồm lại, không dám hó hé nửa câu, thậm chí ngay cả mặt Dương Gian hắn ta cũng chẳng dám nhìn.

Hắn ta cũng biết ở trong những hoàn cảnh nguy hiểm như thế này, mấy lời nói kia sẽ khiến cho người khác bị áp lực tâm lý, nhưng có đôi khi hắn ta không thể nhịn được mới phải nói ra.

Rất nhanh.

Hùng Văn Văn đã sử dụng năng lực của nó, nó bắt đầu biết trước được chuyện sẽ xảy ra.