Ở bên ngoài khu vực bị quỷ vụ bao phủ, gần địa điểm giăng dây cảnh giới thứ hai. La Tố Nhất ngồi xổm ở ven đường, hắn ta vừa ăn vừa mở miệng nói:
- Lá gan của tên cảnh sát mắt quỷ Dương Gian này cũng lớn thật đó. Hắn dám vào trong kia. Hơn nữa còn vào những hai lần. Nếu đổi lại là tôi thì chắc chắn là sớm chết rồi. Khả năng tùy tiện đi qua đi lại bất cứ chỗ nào như vậy của hắn có lẽ không có bất cứ ngự quỷ nhân nào có thể làm được. Thằng nhóc họ Hùng, cậu có biết mục đích Dương Gian đi vào trong đó để làm cái gì không? Chắc không phải là đi giam quỷ đâu. Hắn sẽ không bỏ chúng ta ở lại bên ngoài đó chứ. Hắn bảo là đi làm một vài chuẩn bị, chẳng lẽ hắn đang thương lượng cái gì đó với mấy cái thứ quỷ quái bên trong kia?
Hùng Văn Văn nghe thấy La Tố Nhất gọi bản thân bằng cái tên như vậy thì mắng to:
- Anh bảo ai là thằng nhóc họ Hùng, có mà cả nhà anh đều là thằng nhóc họ Hùng thì có. Mồm của anh thối như vậy, chắc chắn khi gặp phải nguy hiểm anh sẽ là người chết trước tiên.
La Tố Nhất cười cười:
- Có thể chết hay không thì tôi không biết, nhưng tôi dám chắc chắn với cậu một điều là tôi có thể sống được lâu hơn một đứa trẻ con như cậu. Nói đi nói lại, tôi cảm thấy cậu khá xui xẻo đó. Chỉ mới có vài tuổi đầu mà đã trở thành ngự quỷ nhân, phải gánh cục nợ lớn như thế ở trên lưng. Có trời mới biết là đến ngày nào đó cậu sẽ gánh không nổi nữa. Tên Triệu Kiến Quốc này cũng thật là, anh ta vậy mà dám từ bỏ, để cho cậu chạy đến thành phố Trung Sơn.
Hùng Văn Văn hừ lạnh một tiếng:
- Chuyện của tôi không cần anh lo.
Mặc dù cả hai đang nói chuyện với nhau nhưng ánh mắt của La Tố Nhất vẫn còn nhìn chằm chằm vào khu vực bị quỷ vụ bao phủ ở cách đó không xa. Thật sự lúc này ở trong lòng của hắn ta vừa hi vọng Dương Gian sẽ không đi ra khỏi quỷ vụ, nhưng vừa mong hắn sẽ ra ngoài được.
Nếu lần này Dương Gian chết ở trong, vậy hắn ta và Lâm Lạc Mai có thể bỏ chạy một cách quang minh chính đại. Cả hai không cần tham gia vào chuyện này. Nhưng nếu Dương Gian có thể rời khỏi, như vậy dù sau đó hắn phải đi vào trong và có thể gặp nguy hiểm, nhưng nếu có Dương Gian dẫn đường hắn ta lại cảm thấy chuyện này sẽ không có vấn đề gì quá lớn.
Vừa nghĩ như vậy, La Tố Nhất cảm thấy an tâm hơn được một ít.
- Đi ra.
Có mấy người cảnh sát làm nhiệm vụ canh gác ở gần đó đột nhiên nhìn thấy sự hiện diện của Dương Gian thì nhanh chóng hô to một tiếng. Dương Gian lại lần nữa đi ra khỏi quỷ vụ, sắc mặt hắn cực kỳ bình tĩnh, đồng thời đang đi về phía bên này.
La Tố Nhất đang ngồi, đột nhiên nghe thấy tiếng hô của người cảnh sát kia. Hắn ta cảm thấy khá kinh ngạc.
- Nhanh vậy? Chỉ có chút mà xong một vòng bên trong khách sạn?
Rõ ràng lớp sương mù phía trước mắt có điều quỷ dị nào đó nên hắn ta không thể dễ dàng đi ra ngoài được. Thế nhưng hiện tại mới qua bao lâu mà Dương Gian đã trở lại. Hắn ta cảm thấy mọi chuyện giống như Dương Gian chỉ tùy tiện đi dạo vậy.
Hùng Văn Văn vội vàng đi đến và hỏi:
- Thế nào rồi, đã đối phó được chữa?
- Làm gì mà dễ thế được, tôi chỉ động tay động chân một chút ở trong đó mà thôi. Tiếp theo chúng ta sẽ phải chậm rãi chờ đợi. Nếu mọi chuyện mà diễn ra thuận lợi, chúng ta sẽ nhận được kết quả trước buổi trưa. Mấy người chuẩn bị sẵn sàng hành động đi. Chỉ cần việc mà tôi vừa làm có tác dụng thì chúng ta lập tức hành động ngay.
Dương Gian nói xong thì đưa mắt nhìn hai người La Tố Nhất và Lâm Lạc Mai.
Hai người này cũng không ngu ngốc mà lựa chọn chạy trốn.
- Hiện tại chúng ta cần tìm một ví trí cao để ngồi nghỉ ngơi, đồng thời tiện cho việc quan sát tình hình chỗ này.
Dương Gian nhìn thời gian rồi đưa mắt nhìn xung quanh một vòng. Hắn định kiếm một ngôi nhà cao cao nào đó rồi leo lên mái nhà để ngồi, vừa có thể nghỉ ngời mà lại thuận tiện quan sát tình hình.
Ngay khi hắn lựa chọn vị trí để nghỉ ngơi, bên trong khách sạn lại đang xảy ra một sự thay đổi không thể nào tưởng tượng.
"Cốc cốc, cốc cốc, cốc cốc!"
Đoạn âm thanh mà hắn cài đặt từ trước, lúc này đã phát ra. Tiếng gõ cửa nặng nề và quỷ dị này được truyền ra khắp toàn bộ khách sạn nhờ thiết bị phát thanh. Nếu không phải có sự ngăn cách của quỷ vụ, có lẽ hiện tại âm thanh này cũng lan truyền ra bên ngoài.
Ở tầng một, nơi khởi nguồn của âm thanh kia không xảy ra bất cứ chuyện khác thường nào.
Nhưng ở bên trên tầng hai của khách sạn, nơi Dương Gian gặp phải tập kích ngày hôm qua trong căng tin.
Ở bên trong này vẫn còn mấy cỗ thi thể cứng ngắc ngồi trên ghế, bọn họ chính là những người đã chết. Bọn họ cũng không phải là bị quỷ giết chết mà là do chết vì không ăn không uống. Bởi vì quỷ đã thay đổi ký ức của bọn họ, việc ăn uống, ngủ nghỉ của bọn họ không diễn ra theo bình thường. Thân thể của bọn họ liên tục hoạt động trong một đoạn thời gian dài, đây là điều mà bất cứ kẻ nào cũng không thể chịu đựng nổi.
Thế nhưng dù thân thể của bọn họ đã không còn đặc điểm của sinh mạng, những cỗ thi thể này vẫn cứ duy trì được ở trong trạng thái hoạt động.
Mặt của bọn họ vẫn luôn tươi cười, hai con mắt tro lạnh được mở to ra. Cả đám ngồi yên ở trên ghế, không nhúc nhích như đang chờ đợi mệnh lệnh.
"Cốc cốc, cốc cốc, cốc cốc!"
Tiếng gõ cửa quỷ dị kia đột nhiên truyền vào bên trong căng tin.
Ngay lập tức có một chuyện mà không có một ai tưởng tượng nổi đột nhiên xảy ra. Vốn dĩ trước đó những cỗ thi thể vẫn đang ngồi bất động ở trên ghế, nhưng lúc này giống như dùng phải một cuộc tập kích kỳ quái nào đó mà không một ai có thể lý giải được. Tất cả bọn chúng đều không hẹn mà cùng té trên mặt đất.
Những cỗ thi thể này không duy trì được bộ dạng ngồi trên ghế như lúc nãy được nữa. Dường như tất cả bọn họ đã khôi phục lại được bộ dạng như lúc đầu, ngay cả nụ cười quỷ dị ở trên mặt cũng dần dần biến mất.
Nếu như nói khuôn mặt tươi cười kia là một loại nguyền rủa của con quỷ có khả năng thay đổi trí nhớ này thì tiếng gõ cửa nguyền rủa của ông lão kia còn mạnh hơn nhiều so với nó.
Lúc này, tiếng gõ cửa nguyền rủa đã xóa tan lời nguyền rủa vốn có ở trên những cỗ thi thể này, vì thế những cỗ thi thể này đã khôi phục lại được sự bình thường.
Dù việc này đối với những người đã chết đi mà nói thì có lẽ là sự khôi phục tự do này đến hơi muộn nhưng ít ra nó lại vô hình chung giảm bớt đi không ít phiền phức cho Dương Gian.
Tiếng gõ cửa vẫn tiếp tục lan truyền.