Khủng Bố Sống Lại

Chương 611: Lời Nguyền Của Lệ Quỷ 1




"Phạm vi bao phủ của quỷ vụ còn lớn hơn cả những gì mình tưởng tượng. Mặc dù nhìn bên ngoài thì thấy diện tích bao phủ của nó chỉ là khách sạn. Thế nhưng một khi thực sự đi vào bên trong nó rồi thì cứ như là đi lạc vào trong một thế giới sương mù dày đặc. Trong chỗ này mấy khái niệm về khoảng cách đã không còn có tác dụng."

Dương Gian mở mắt quỷ ra, hình thành nên quỷ vực của bản thân hắn rồi hành tẩu ở bên trong thế giới sương mù.

Kể từ khi hắn đi vào bên trong này đến giờ đã được 5 phút. Nếu tính theo khoảng cách bình thường thì đúng ra hắn đã phải đi vào bên trong đại sảnh của khách sạn Caesar. Thế nhưng hiện tại hắn vẫn đang đi bên trên một con đường nhỏ. Đồng thời không nhìn thấy bất cứ bóng dáng nào của khách sạn. Dường như không gian của quỷ vụ đã được phóng đại rất nhiều lần.

Thế nhưng đây không phải điều Dương Gian cần lo lắng. Thứ hắn lo lắng chính là con quỷ đang ẩn nấp đâu đó ở bên trong lớp sương mù này.

Kể từ khi Dương Gian bắt đầu tiến vào bên trong mà sương mù, hắn có cảm giác mơ hồ rằng có thứ gì đó luôn luôn đi theo phía sau lưng mình.

Thỉnh thoảng lớp sương mù dày đặc này lại ngưng tụ thành một khối giống như là bóng dáng của người nào đó đứng ở bên cạnh hắn, thỉnh thoảng còn truyền đến tiếng bước chân như có như không ở phía sau.

Dù những tiếng động này rất nhỏ nhưng điều đó đủ để chứng minh bên trong lớp sương mù dày đặc này thực sự có một cái gì đó. Cũng may là mức độ kinh khủng của con quỷ vụ này không cao và nó không xâm lấn vào quỷ vực của Dương Gian, đến tận hiện tại hắn vẫn được an toàn.

"Đến."

Sau khi tiêu tốn gần 10 phút để di chuyển bên trong quỷ vụ. Cuối cùng Dương Gian mới có thể đi qua được và đứng trước cánh cửa của khách sạn Caesar. Dọc đường đi dù kinh hãi nhưng không có nguy hiểm nào.

Bộ dạng của khách sạn ngày hôm nay cũng không khác gì ngày hôm qua, trông nó cực kỳ bình thường nhưng thực sự nó lại vô cùng quỷ dị.

Thế nhưng mục đích đến đây lần này của hắn không phải kiếm người, cũng không phải đến để bắt con quỷ kia. Lần này hắn muốn giảm mực độ nguy hiểm của khách sạn này xuống mức thấp nhất, tiện cho hành động phía sau.

Nếu hắn vẫn cứ xông vào như lần trước thì dù Dương Gian có thể đảm bảo rằng bản thân có thể sống sót để ra ngoài, nhưng ba người Hùng Văn Văn, La Tố Nhất và Lâm Lạc Mai chắc chắn sẽ chết ở trong chỗ này.

Mặc dù Dương Gian không quá quan tâm đến sự sống chết của hai người La Tố Nhất và Lâm Lạc Mai nhưng nếu xem xét từ đại cục thì việc ngự quỷ nhân chết là một chuyện không hề tốt một chút nào.

Dương Gian đi vào bên trong đại sảnh của khách sạn, hắn lập tức nhìn thấy được rất nhiều vết chân được lưu lại ở trên sàn nhà. Trông như có rất nhiều người đi vào đi ra khách sạn liên tục. Kích thước của những dấu chân này không hề giống nhau nhưng màu sắc lại giống hệt. Đều là do thi thủy đọng lại, khô dần và biến thành màu đen, đồng thời con thoang thoảng mùi hôi thối. Dường như có rất nhiều thi thể bị hôi thối đi qua đi lại trong chỗ này vậy.

"Là dấu vết hoạt động của con quỷ trên tầng hai à?"

Dương Gian ngẩng đầu nhìn về phía phương hướng tầng hai của khách sạn. Hành lang nhỏ kia vẫn sâu hun hút, kéo dài đến tận trong bóng tối. Bên trong hành lang không có bất cứ ngọn đèn nào. Điều khiến cho người ta cảm thấy quỷ dị là cánh cửa của tầng hai lại đang mở rộng, dường như vừa có ai đó đi lên tầng hai vậy.

"Tầng hai có con quỷ kia. Tầng bốn là khu vực mà Quách Phàm và Phùng Toàn mất liên lạc. Bất cứ chỗ nào cũng đều nguy hiểm hết. Hiện nay tin tức tốt mà mình có thể biết chính là tầng một của khách sạn này tạm thời an toàn. Nhưng con quỷ ở trên tầng hai vẫn còn trong trạng thái hoạt động, không ai biết được rằng thứ kia có trái gió trờ trời, đột nhiên đi xuống tầng một hay không?".

"Vì thế mình phải hành động thật nhanh. Nếu chần chờ, đợi đến khi con quỷ kia tấn công hai người Quách Phàm và Phùng Toàn và thay đổi trí nhớ của họ. Vậy chắc chắn nó sẽ biết được rằng mình sẽ đến. Bởi vì cả ba đều là Cảnh sát Quốc tế, trên điện thoại di động định vị vệ tinh đều sẽ có vị trí của mình."

Dương Gian khẽ suy tư trong chốc lát rồi lập tức đi nhanh về phía trước.

Hắn muốn đi đến phòng điều khiển của khách sạn. Còn về vị trí của nó ở đâu thì đêm qua hắn đã nghiên cứu rõ rồi.

Toàn bộ bố cục của khách sạn, thậm chí là kết cấu kiến trúc của tất cả những thứ bên trong đều được hắn tìm hiểu cực kỳ rõ. Cũng vì xác định được kết cấu của tòa khách sạn này, hắn đã phải tìm đến người quản lý của khách sạn để trò chuyện. Vì thế tin tức không thể nào sao được.

Dương Gian đi ngang qua đại sảnh, hắn đi cực kỳ cẩn thận.

Thế nhưng khi đi vào bên trong khách sạn được một lúc, Dương Gian đột nhiên phát hiện sự ảnh hưởng của lớp sương mù ở bên ngoài đối với khách sạn này đang ngày càng nhỏ. Ban đầu ở bên ngoài cửa khách sạn là một lớp sương mù dày đặc nhưng khi hắn đi vào bên trong khách sạn càng sâu thì sương mù lại loãng đi.

Tuy nhiên hắn hiểu được, đây lại chẳng phải là tin tức tốt đẹp gì, trái lại nó là một tín hiệu nguy hiểm.

Ngay cả quỷ vụ cũng không thể nào xâm nhập vào khách sạn này được, như vậy có nghĩa trong khách sạn đang tồn tại một điều gì đó cực kỳ kinh khủng mới khiến cho quỷ vụ bị hạn chế.

"Đúng là chỗ này rồi."

Dương Gian không có ý định đi dọc theo hành lang của khách sạn để đến căn phòng giám sát mà dùng quỷ vực bao phủ xung quanh người rồi đi xuyên qua tường của từng căn phòng một. Cuối cùng hắn mới đi đến một căn phòng bị khóa chặt cửa.

Đây là phòng giám sát của khách sạn, hắn cũng đã hỏi quan người quản lý của khách sạn rồi. Trong này cũng có lắp đặt thiết bị phát thanh, có thể phát ra âm thanh thông báo đến toàn bộ khách sạn. Điều hắn muốn làm chính là sử dụng loa phát thanh của khách sạn để phát đi một đoạn ghi âm trong điện thoại của hẳn. Đoạn âm thanh này chính là tiếng gõ cửa của quỷ gõ cửa mà hắn vẫn còn lưu trữ đến tận giờ.

Có thể đây là một đoạn ghi âm còn sót lại duy nhất trên internet. Đoạn âm thanh này có khả năng cực kỳ kinh khủng là gọi quỷ gõ cửa đến. Đồng thời toàn bộ người nghe được tiếng gõ cửa sẽ bị dính phải lời nguyền của con quỷ kia.