Khủng Bố Sống Lại

Chương 593: Bên Trong Khách Sạn




Hùng Văn Văn lập tức gọi điện cho Trương Cao.

Dương Gian quan sát Đồng Thiến đang bị hôn mê, đồng thời kiểm tra một chút tình hình thân thể của cô ta.

Khí tức của cô cực kỳ yếu ớt nhưng vẫn còn có nhịp tim.

Cả người của cô ta giống như một người đang ngủ đông. Hiện tại cô ta đã ở trong một trạng thái cực kỳ kỳ lạ. Đồng thời hắn cũng không phải là người chuyên nghiệp về vấn đề này cho nên không thể kết luận được tình trạng hiện nay của Đồng Thiến còn có thể khôi phục lại được hay không.

Ánh mắt Dương Gian lại nhìn qua đỉnh đầu của Đồng Thiến.

- Nếu hiện tại khuôn mặt của cô ta vẫn còn ở trên người. Đúng ra tấm mặt quỷ kia hẳn phải biến mất mới đúng chứ.

Tóc trên đầu của cô ta đã che mất đi phần đỉnh đầu.

Dương Gian lập tức đưa tay tách mái tóc ra. Ngay lập tức một mùi máu tươi gay mũi xộc thẳng vào mặt của hắn. Trên đỉnh đầu của cô ta là một mảng máu thịt be bét. Giống như là da đầu của cô ta bị một thứ gì đó xe rách mất một mảng vậy.

- Quả nhiên mặt quỷ đã bị quỷ đoạt đi. Nhưng vì sao con quỷ này lại chỉ cướp khuôn mặt quỷ mà không tập kích bản thân cô ta? Theo như bình thường, đúng ra là Đồng Thiến sẽ phải chết khi bị mất đi tấm mặt quỷ chứ.

Không có mặt quỷ, Đồng Thiến sẽ trở lại là một người bình thường. Như vậy sao có thể sống sót ở bên trong chuyện linh dị được.

Trừ phi có một khả năng xảy ra, chính là lúc đó Đồng Thiến chưa kích hoạt đủ điều kiện tập kích của con quỷ kia. Hoặc là con quỷ kia chỉ có năng lực lấy khuôn mặt của người khác.

Nó chỉ cướp mất khuôn mặt quỷ của Đồng Thiến mà không cướp đi khuôn mặt còn lại cho nên cô ta vẫn có thể sống sót.

"Không thể xác định được, tin tức ít quá. Trừ phi Đồng Thiến có thể tự tỉnh lại. Sau đó mình sẽ đích thân hỏi cô ta, nếu không tất cả những lời vừa rồi của mình sẽ chỉ là những câu suy đoán vô nghĩa."

Lúc này Hùng Văn Văn nhắc nhở hắn.

- Xe cấp cứu đã đến rồi, hiện tại đang đậu ở bên ngoài khách sạn.

Dương Gian lập tức nói:

- Rời khỏi chỗ này trước đã. Nếu có thể cứu lại được Đồng Thiến, coi như chuyện lần này có một khởi đầu khá đẹp rồi.

Sau khi nói xong, Dương Gian lập tức nhấc Đồng Thiến đang hôn mê bất tỉnh lên, ôm cô ta đi theo Hùng Văn Văn rời khỏi khách sạn Caesar này.

Chuyện linh dị lần này có cấp độ không cao cũng có được chút ưu điểm của nó. Nó không thể hình thành quỷ vực phong tỏa toàn bộ thành phố chuyện linh dị của quỷ chết đói ở thành phố Đại Xương lần trước. Chỉ cần không có bất ngờ nào xảy ra, ngay cả người bình thường cũng có thể rời khỏi khu vực xảy ra chuyện linh dị. Không cần phải lo lắng những người đó sẽ bị vây chết tại chỗ, trừ phi bọn họ tự tìm đường chết, cố gắng ở lại đây.

Lại đi thêm mấy trăm mét, sau khi bước ra ngoài khu vực cảnh giới. Dương Gian lập tức nhìn thấy Trương Cao, ngoài hắn ta ra còn có một chiếc xe cấp cứu và mấy người nhân viên y tế.

Trương Cao nhịn không được phải mở miệng hỏi vì tò mò.

- Tôi nghe Hùng Văn Văn bảo cậu cần xe cấp cứu. Không biết tình hình ở bên trong như thế nào rồi?

- Mọi chuyện còn phức tạp hơn cả những gì tôi tưởng tưởng. Nhưng chuyện đó để bàn sau, hiện tại cứu người quan trọng hơn.

Dương Gian thả Đồng Thiến ở bên trên cáng cứu thương. Ngay lập tức có mấy người nhân viên y tế ở bên cạnh bu lại.

- Nhịp tim quá thấp, chuẩn bị công cụ hỗ trợ.

- Bệnh nhân mất máu quá nhiều, lập tức chuyền máu ngay.

- Bệnh nhân có dấu hiệu chảy máu trong, thân thể có nhiều chỗ bị gãy xương. Yêu cầu quá trình di chuyển phải cực kỳ cẩn thận. Ngoài ra nhanh chóng thông báo cho bên phía bệnh viện chuẩn bị kỹ để phẩu thuật bất cứ lúc nào.

Mấy người nhân viên y tế này vội vàng kiểm tra qua một lượt cho cô ta và nhanh chóng đưa ra các phương án cấp cứu khẩn cấp.

Trương Cao nhìn qua người bệnh một chút, nhất thời hắn ta có chút kinh hãi.

- Cô ta là... Đồng Thiến?

Đồng Thiến đã mất tích ba ngày. Vậy mà Dương Gian còn có thể cứu ra được.

Ngay khi mấy người nhân viên y tế mang Đồng Thiến đi. Dương Gian nói với bọn họ một câu.

- Nếu cô ta tỉnh lại thì nhớ báo ngay cho tôi biết. Có một số chuyện tôi cần phải đích thân hỏi cô ta. Nếu như chết thì thôi.

Trương Cao nói:

- Chắc cô ấy sẽ không sao đâu. Tôi đã thông báo cho bác sĩ tốt nhất của thành phố Trung Sơn. Đồng thời chuẩn bị đầy đủ điều kiện cần thiết để chữa trị.

Dương Gian nói:

- Tôi không chắc lắm. Tình hình hiện tại của cô ta cực kỳ đặc thù. Bởi vì dù sao cô ta cũng đã bị quỷ tập kích, không ai biết được thân thể của cô ta có xảy ra vấn đề gì đó hay là không.

Mặc dù quỷ ảnh của hắn có khả năng chắp vá cơ thế nhưng tác dụng của nó cũng chỉ là nhằm chữa trị những thương tổn bên ngoài mà thôi. Những thương tổn đặc thù do lệ quỷ tạo thành thì không có cách nào chữa nổi.

Trương Cao lại nhỏ giọng hỏi:

- Hai người Quách Phàm cùng Phùng Toàn đâu rồi? Sao bọn họ lại không đi ra ngoài cùng cậu?

Dương Gian nói:

- Bọn họ còn có nhiệm vụ của bọn họ, giữa tôi và bọn họ không cùng chiến tuyến với nhau. Với lại hiện tại chuyện linh dị của thành phố Trung Sơn không hế dễ xử lý. Vốn dĩ tôi tưởng tôi sẽ có thể xử lý được chuyện này trong vòng một ngày nhưng hiện tại xem ra cần phải xử lý từ từ thôi. Tuy nhiên việc tìm được Đồng Thiến cũng coi như là có thu hoạch đi. Hùng Văn Văn, nhiệm vụ ngày hôm nay dừng lại tại đây. Ngày mai quay lại.

Hùng Văn Văn hỏi:

- Không đi vào khách sạn nữa à?

Dương Gian nói:

- Hôm nay không cần đi. Mặt quỷ đã bị thứ kia cướp mất rồi. Kế hoạch ngăn cản của tôi đã bị mất hiệu lực. Dù có đi qua đó cũng chẳng có bất cứ ý nghĩa nào nữa. Tìm một chỗ nghỉ ngơi thôi.

Hùng Văn Văn thở phào một hơi:

- Không đến đó càng tốt. Lúc nãy thiếu tý nữa tôi bị anh hù chết rồi đó.

Trương Cao lập tức nói:

- Bên phía chúng tôi có chuẩn bị chỗ nghỉ ngơi cho mấy cậu. Dù nó khá đơn sơ nhưng cũng tạm ổn.

Dương Gian nói:

- Vậy làm phiền cậu rồi.

Hành động lần này tạm kết thúc, Dương Gian và Hùng Văn Văn tạm thời lùi ra khỏi khách sạn Caesar. Hắn chuẩn bị xây dựng kế hoạch mới, cũng tính đợi thêm một chút xem Đồng Thiến có tỉnh lại được hay không.

Thế nhưng chỉ có đám người Dương Gian rời đi thôi. Hai người Phùng Toàn và Quách Phàm vẫn còn ở lại bên trong khách sạn Caesar.

Mà lúc này sắc trời cũng dần ảm đạm.