Khủng Bố Sống Lại

Chương 591: Sống Chết Đồng Thiến




- Hiện tại chúng ta nên làm gì?

Hùng Văn Văn đứng trong đại sảnh. Đáy lòng của nó có chút bất an, ánh mắt của nó luôn vô tình vô ý nhìn về phía cô gái tiếp tân đang cười kia.

Sao thứ này vẫn còn ở lại tại đây?

Không phải lúc trước tên Quách Phàm kia lộn xộn muốn xử lý thứ này, hiện tại hai người kia thì không thấy đâu, còn cô gái này vẫn cứ đứng yên ở bên cạnh bàn tiếp tân thế này. Hơn nữa còn mỉm cười đối với hai người nữa chứ. Nụ cười của cô ta khiến cho trong lòng của nó càng sợ hãi hơn.

Dương Gian liếc mắt nhìn qua cô gái tiếp tân này một chút, hắn không để ý quá nhiều đến cô ta. Hắn chỉ nói:

- Nghỉ ngơi một lát, đồng thời xây dựng kế hoạch mới. Hiện tại xem ra xông thẳng vào là không thể được. Phải khai thác từ phương diện khác thôi. Vẫn là ý định lúc nãy, cần phải xác định được xem Đồng Thiến chết hay chưa đã. Đồng thời dù cô ta có chết chúng ta cũng phải tìm ra được chiếc điên thoại di động. Dựa theo tính cách của cô ta, không thể nào cô ta không để bất cứ tin tức lại. Nếu thực sự không ổn, tôi sẽ thử phương án hành động khác của tôi.

Phương án hành động khác này là Dương Gian sẽ đi qua căn phòng số 13 hoặc 31 để thử vận may của bản thân.

Ban đầu hắn cũng không có ý định tự mình điều tra nhưng việc thông tin từ bút ký được Triệu Lỗi để lại trước khi chết và thông tin tủ quỷ cung cấp cho hắn khác nhau, trong lòng hắn xuất hiện do dự.

- Dù vậy, cũng không phải lần hành động này không có bất cứ thu hoạch nào. Chí ít hiện tại đã xác nhận được hai thứ, đầu tiên là tầng hai khách sạn có quỷ. Tiếp đó là con quỷ tôi nhắc đến và nó khống chế Triệu Lỗi cũng đang ở bên trong khách sạn này. Mà nó đã lấy được khuôn mặt cười của Đồng Thiến... Với lại có vẻ như thứ này đã trưởng thành không ít, hiện tại không còn bị quỷ vực của tôi áp chế nữa.

- Nếu một lần nữa thành lập kế hoạch giam giữ, không thể tiếp tục ỷ lại vào quỷ vực, phải tránh việc lại xảy ra tình trạng quỷ vực bị áp chế. Hơn nữa, không thể tùy tiện sử dụng cây quỷ nến màu trắng. Bằng không sẽ xuất hiện cục diện không có cách nào khống chế.

Hùng Văn Văn có chút kinh ngạc nhìn Dương Gian. Nó không nghĩ ra được, ở trong tình trạng hành động bị thất bại mà Dương Gian còn có thể nghĩ ra được nhiều vấn đề như vậy. Không giống như nó, sắp phải khóc vì sợ hãi.

Đây có còn là người nữa không vậy?

Giờ phút này Dương Gian không để ý đến đứa bé họ Hùng mà cầm lấy điện thoại di động của hắn để định vị vị trí của Đồng Thiến.

Nếu Đồng Thiến chết, chí ít vẫn còn thi thể. Quỷ sẽ không biết được việc thanh lý thi thể. Dù không tìm thấy thi thể, chắc là vẫn có thể tìm ra được điện thoại di động của cô ta.

Vừa mở ra chức năng định vị vệ tinh của điện thoại di động, Dương Gian lập tức thấy có ba chấm màu đỏ ở bên trên bản đồ ra đa 3D.

Điều này có nghĩa là ở xung quanh hắn đang có ba chiếc điện thoại di động định vị vệ tinh của Cảnh sát Quốc tế.

Trong đó có hai chấm tín hiệu khác nằm khá gần. Vị trí hiện ra là ở trên đỉnh đầu.

Xem ra hai cái này hẳn là điện thoại di động của Quách Phàm và Phùng Toàn. Đúng như những gì mà Dương Gian đã dự đoán, hai người bọn họ đã xông lên tầng thứ tư của khách sạn. Chắc hiện vẫn chưa chết đâu, dù sao cả hai đều là ngự quỷ nhân khống chế hai con lệ quỷ, là những tồn tại hàng đầu trong tổng bộ. Bọn họ có quá nhiều kinh nghiệm sau rất nhiều lần xử lý chuyện linh dị để không phải bỏ mạng nhanh như thế được.

Còn cái tín hiệu thứ ba lại khiến cho Dương Gian phải căng thẳng.

Vì vị trí của tín hiệu này nằm khá gần, nó gần như nằm ở bên cạnh hắn.

Khoảng cách giữa hai bên không quá 10 mét.

Hiện tại Dương Gian đang ở trong đại sảnh, xung quanh không có bất cứ thứ gì. Đồng thời độ rộng của cái đại sảnh này cũng khoảng tầm 10 mét.

Nói cách khác, chiếc điện thoại di động định vị vệ tinh của Đồng Thiến nằm ngay trong căn phòng này.

Sau khi nghĩ đến điểm này, thêm phương hướng chỉ dẫn của rada. Ánh mắt của Dương Gian đột nhiên ghim chặt vào cô gái đang đứng mỉm cười ở bên cạnh quầy tiếp tân.

Những phương hướng khác của đại sảnh không có bất cứ vấn đề nào. Nơi có sự khác thường duy nhất trong này cũng chính là cô gái tiếp tân này mà thôi. Điều này là quá rõ ràng, bất cứ người nào cũng vậy, chỉ cần bước vào cửa là đã phát hiện ra được điều này rồi.

Dương Gian lập tức nói chuyện với điện thoại di động định vị vệ tinh của hắn.

- Liên lạc với Đồng Thiến giúp tôi.

Kể từ khi bước chân vào trong chỗ này, điện thoại di động định vị vệ tinh của hắn được thiết lập thành trạng thái kết nối liên tục 24/24.

Giờ phút này người phụ trách liên lạc là Lưu Tiểu Vũ, cô ta lập tức nói:

- Dựa theo tư liệu thu thập được từ bên này. Hiện tại Cảnh sát Quốc tế Đồng Thiến của thành phố Trung Sơn đã ở trong tình trạng mất liên lạc. Không thể nào xác định được vị trí của cô ta trên bản đồ vệ tinh, vị trí mất tích chắc hẳn là ở bên trong khách sạn Caesar, thành phố Trung Sơn. Hiện tại cậu xác định muốn gọi cho cô ấy sao?

Dương Gian lập tức nói:

- Cứ làm theo lời của tôi đi.

- Được rồi.

Giờ phút này Lưu Tiểu Vũ cũng cực kỳ căng thẳng. Vì cô ta biết hiện tại Dương Gian đang ở bên trong chuyện linh dị, hắn đang gặp nguy hiểm.

Nếu không có chuyện gì quá quan trọng, cô tá không bao giờ dám làm ra bất cứ hành động nào quấy nhiễu Dương Gian.

Nhưng hiện tại Dương Gian yêu cầu, cô ta chỉ có thể lập tức thông báo cho liên lạc viên của Đồng Thiến, lựa chọn thử kết nối lại một lần nữa.

Lưu Tiểu Vũ lập tức nói:

- Đã kết nối xong.

Dương Gian lại nhíu mày:

- Điện thoại kết nối mà không có bất cứ âm thanh nhắc nhở nào hay sao? Tôi cần vị trí chính xác của chiếc điện thoại này, công năng định vị vệ tinh chỉ cho vị trí đại khái.

Lưu Tiểu Vũ mở miệng nói:

- Đúng là việc kết nối không có bất cứ âm thành nhắc nhở nào. Tất cả những điều đó là nhằm đảm bảo an toàn thôi. Nhưng ở bên phía của tôi có thể phát ra một chút âm thanh, như vậy là có chuông điện thoại rồi.

Dương Gian nói:

- Tốt lắm, cứ bắt đầu đi.

Lưu Tiểu Vũ lập tức liên hệ với người liên lạc viên của Đồng Thiến, chuẩn bị phát một đoạn nhạc.

Ngay lập tức một đoạn nhạc của phim hoạt hình được mở.

"Con thỏ nhỏ, con thỏ nhỏ ngoan, mở cửa đi nào... "

Đoạn nhạc này không xuất hiện ở bên trong điện thoại di động của Dương Gian nhưng nó đột nhiên vang lên ở trong đại sảnh.

Mặc dù âm thanh này rất nhỏ nhưng vì hiện tại cả Dương Gian và Hùng Văn Văn đều giữ yên lặng nên xung quanh đang ở trong trạng thái cực kỳ yên tĩnh. Vì thế ngay khi nó xuất hiện, cả hai đều có thể nghe thấy ngay lập tức.

Mà vị trí phát ra âm thanh lại là... trên người của cô gái tiếp tân kia.

Hùng Văn Văn giật mình, nó lập tức trốn ở sau lưng của Dương Gian.

- Điện thoại di động của Đồng Thiến sao lại nằm trên người của thứ này.

Nó nghi ngờ Đồng Thiến đã bị lệ quỷ giết chết, con quỷ kia cướp đi điện thoại của cô ta.

Nói cách khác, cô gái ở bên cạnh quầy tiếp tân cũng là một con quỷ.

Tròng mắt Dương Gian hơi híp, hắn nhìn chằm chằm vào cô gái tiếp tân.

Cô ta vẫn cứ mỉm cười với hắn như trước. Trông cô ta giống như một cỗ thi thể đang đứng yên ở đó vậy, không có bất cứ biểu cảm nào khác.

Dương Gian bất chợt đưa ra một đáp án khá đáng sợ.

- Cậu hỏi sao điện thoại di động của Đồng Thiến lại nằm trên người của cô gái tiếp tân này đúng không? Đó là bởi vì cô gái tiếp tân này cũng chính là Đồng Thiến...

Hùng Văn Văn vụng trộm nhìn lại một chút. Nó thấy, mặc dù vị tỷ tỷ này cũng rất xinh đẹp nhưng nó chắc chắn người này không hề giống Đồng Thiến.

- Anh lừa tôi à, hai người kia có giống nhau đâu.

Dương Gian nói:

- Chỉ là khác nhau về dung mạo thôi. Dáng người khá giống nhau. Cậu đừng quên, lúc trước chúng ta cũng đã gặp qua con quỷ đó rồi. Nó có thể bóc lấy khuôn mặt của người khác. Nếu nó đã có thể lột khuôn mặt của người khác, như vậy việc đổi khuôn mặt cũng chẳng phải là điều khó khăn gì đối với nó.

Nhất thời Hùng Văn Văn có chút sửng sốt. Nghe được Dương Gian nói như vậy, nó đột nhiên cảm thấy khả năng này xảy ra là rất cao.

- Tuy nhiên, có thật hay không chẳng phải chúng ta thử là biết sao.

Dương Gian cẩn thận đi qua đó, dưới chân hắn có một cái bóng màu đen không có đầu đứng lên. Đồng thời nhanh chóng chạy đến sau lưng cô gái tiếp tân kia.

Kể cả khi quỷ ảnh tiếp cận đến gần cô gái tiếp tân kia. Vậy mà cô ta không có bất cứ phản ứng nào. Cô ta vẫn cứ mỉm cười, khuôn mặt có chút cứng ngắc đứng yên tại chỗ.

Nhưng việc cô gái kia không có phản ứng cũng không có nghĩa là Dương Gian có thể thả lỏng tinh thần.

Chỉ trong chốc lát, bóng dáng của quỷ ảnh biến nhỏ dần dần. Cuối cùng thành bộ dạng với cô gái tiếp tân kia rồi tiến lên phía trước một bước và nhanh chóng dung nhập vào trong cơ thể cô ta.

Thân thể của cô gái tiếp tân kia khẽ run một cái nhưng vẫn như một bức tượng gỗ, không hề nhúc nhích.

Giờ phút này, thân thể của cô ta đã bị quỷ ảnh tiếp quản.

Đến đây, Dương Gian mới yên tâm đi qua đó.