- Đi thôi, rời khỏi chỗ này.
Dương Gian thắp được quỷ nến. Tất cả những sự quỷ dị ở xung quanh tạm thời được xua tan. Vì vậy hắn mới có thời gian để thở phào một hơi.
Giờ phút này hắn không có bất cứ mơ tưởng nào nữa, hắn lập tức dắt theo Hùng Văn Văn muốn rời khỏi căng tin này.
Lần hành động này đã bị thất bại, cứ tiếp tục ở lại đây chắc chắn sẽ gặp phải nguy hiểm cực lớn, tốt nhất là cả hai rút lui.
Giờ phút này quỷ nến đang thiêu đốt một cách kịch liệt, ngọn lửa màu lục liên tục chập chờn không ổn định. Ngoài ra xung quanh còn có rất nhiều thi thể đang treo ở trên không trung. Những thi thể này vừa cười vừa nhìn chằm chằm lấy lấy cả hai, khiến cho người ta phải sợ hãi cùng quái dị.
Trong tình trạng không có sự bảo vệ của quỷ vực, ngay cả Dương Gian cũng không dám tiếp xúc với loại linh dị này, nhất định phải dựa vào sự bảo vệ của quỷ nến hắn mới đảm bảo được an toàn cho bản thân.
- Tốc độ cháy của quỷ nến có chút nhanh... Với lại nó đang cháy càng ngày càng nhanh, như vậy cho thấy rằng mức độ nguy hiểm ở xung quanh đang tăng dần theo thời gian.
Dương Gian nhìn chăm chằm vào cây quỷ nến vừa mới khui hộp này mà sắc mặt hơi trầm xuống.
Lúc này Hùng Văn Văn cũng nắm chặt lấy cánh tay của Dương Gian, nó không quên phàn nàn một hai câu.
- Đúng ra anh nên rút lui sớm hơn, thiếu chút nữa là tôi bị anh hại chết rồi.
Dương Gian lại không thèm quan tâm đến câu nói của nó, mà chỉ nói:
- Vốn dĩ việc xử lý chuyện linh dị chính là đang liều mạng. Nếu như vừa rồi tôi có thể thành công như vậy là tôi đã loại bỏ được một con quỷ có tiềm ẩn nguy cơ cực lớn rồi. Mạo hiểm và lợi ích là hai thứ có mối quan hệ trực tiếp với nhau, những gì tôi có thể làm đều đã làm cả rồi. Chỉ có thể nói là do vận khí của tôi không được tốt lắm.
- Với lại khả năng dự đoán tương lai của cậu hình như có chút vấn đề. Cậu chỉ có thể dự đoán kết qua khi và chỉ khi tôi bắt đầu hành động. Cậu không thể bỏ qua giai đoạn này để trực tiếp thấy kết quả luôn được. Nếu không tôi cũng chẳng phải tốn mười mấy giây để đi thử từng cái một như vậy.
Hùng Văn Văn lập tức cãi lại.
- Anh cho rằng tương lai là thứ muốn đoán thế nào thì đoán hay sao. Tất cả những thứ có liên quan tới lệ quỷ đều cực kỳ mơ hồ, cần phải tập trung sự chú ý mới được. Mà hết lần này tới lần khác chỗ này lại không phải chỉ có một con quỷ, như vậy anh bảo tôi nên làm cái gì bây giờ?
- Tôi cũng có trách móc gì cậu đâu. Chỉ là do tôi chưa hiểu hết năng lực của cậu tôi. Vì thế cách làm của tôi có chút sai lầm.
Dương Gian không có đổ lỗi cho một đứa bé, thừa nhận là do sai lầm của bản thân.
Hắn không nghĩ tới là khuôn mặt tươi cười kia của Đồng Thiến đã bị cướp mất, cộng thêm con quỷ kia có thể thay đổi trí nhớ, cùng với những con quỷ ở bên trong khách sạn có thể xuất hiện bất cứ lúc nào khiến cho chuyện này có quá nhiều biến số.
Nếu một chọi một, Dương Gian tự tin bản thân sẽ xử lý được thứ kia.
- Vậy sao anh lại còn không mau rời đi đi, đứng lắc lư ở đây làm cái gì nữa vậy?
Hùng Văn Văn thấy Dương Gian cầm cây quỷ nến và đi qua đi lại trong căng tin thì vội vàng thúc giục hắn.
Khi thấy ở giữa không trung đang treo cả đống thi thể, hơn nữa mỗi cỗ thi thể đều dùng nụ cười quỷ dị và nhìn chằm chằm vào nó. Hơn nữa hai con mắt ảm đảm kia của chúng chuyển động không ngừng theo vị trí của bọn họ khiến cho Hùng Văn Văn hoảng sợ sắp khóc.
Một khi quỷ nến bị dập tắt thì nó chắc chắc phải chết ở đây.
Dương Gian nói nhỏ:
- Tôi muốn thu hồi lại con quỷ dây thừng. Tôi không thể nào bỏ mặc không quan tâm đến thứ này được. Nếu không sẽ gặp phải phiền phức lớn.
Hiện tại quỷ vực của hắn đã không còn nhưng cái này không có nghĩa là quỷ dây thừng đã bị mất khống chế. May mà căng tin không quá lớn, cho nên chỉ cần hắn tìm lại được sợi dây thừng kia trong thời gian ngắn là có thể thu hồi được. Điều này cũng không quá khó đối với hắn.
Đồng thời một khi bỏ mặc nó ở lại đây, không thèm quan tâm đến, như vậy quỷ dây thừng sẽ ủ thành một trận tai nạn, không thể coi thường thứ này được.
Một lát sau, Dương Gian tìm thấy được quỷ dây thừng ở bên trên người của một cỗ thi thể.
Một đầu của sợi dây thừng này có quấn lấy một sợi dây bằng vàng rất dễ nhìn thấy được ở bên trong khung cảnh tối tăm như hiện tại.
Sợi dây bị hắn đánh kí hiệu này cũng chính là ngọn nguồn của quỷ dây thừng.
- Tìm được rồi.
Dương Gian trực tiếp leo lên trên bàn rồi túm lấy sợi dây thừng và lôi một cái. Hắn lập tức thu hồi lại được quỷ dây thừng.
Ngay khi lôi trở về, quỷ dây thừng bị quỷ nến áp chế nên lập tức mất đi loại lực lượng quỷ dị kia.
Ngay lập tức tất cả cỗ thi thể ở bên trong căng tin đều đồng loạt rơi xuống đất.
Trên sàn nhà là một đống lộn xộn, đống thi thể này tỏa ra một mùi hôi thối của xác chết khiến cho người ta không nhịn được phải nôn mửa.