Ngay khi Dương Gian chuẩn bị xe lớp vàng lá xung quanh và chuẩn bị thắp sáng nó lên. Lúc này Hùng Văn Văn lại giật mình, vì nó nhận ra được thứ này là thứ gì.
- Con mẹ nó, Dương Gian, anh bị điên rồi hay sao vậy. Đây là quỷ nến màu trắng, nó sẽ hấp dẫn quỷ tới đó.
Nếu là cây nến màu đỏ đậm thì sau khi đốt lên, có thể để cho người khác khỏi bị lệ quỷ tấn công. Nhưng cây quỷ nến màu trắng lại có công dụng shoàn toàn ngược lại, nó có thể hấp dẫn lệ quỷ đến để tấn công người cầm nến.
- Đừng, đừng làm như vậy. Anh không thể đốt nó. Đây là đang tìm đường chết đó, anh có biết không. Tôi không muốn đi tìm đường chết với anh đâu.
Sắc mặt Hùng Văn Văn trắng bệch. Nó túm chặt lấy cánh tay của Dương Gian, cố gắng không để cho hắn thắp ngọn quỷ nến này lên.
- Không phải trước đó anh cũng đã từng nói là ở bên trong chỗ này không chỉ có một con quỷ sao. Hiện tại anh mà hấp dẫn toàn bộ lệ quỷ ở trong khách sạn xông ra, lỡ anh không thể chống cữ được, chẳng phải anh hại chết tôi rồi. Tôi vẫn là con nít đó, anh không thể hãm hại con nít như vậy được.
Dương Gian cũng không có tức giận việc Hùng Văn Văn cố ngăn cản hắn, mà ngược lại hắn tỏ ra cực kỳ trầm trọng.
- Đương nhiên tôi hiểu điều này, nhưng đây lại là cách trực tiếp nhất? Nếu có thể dẫn con quỷ kia ra, khi đó chúng ta chủ động xuất kích thì phần thắng sẽ cao hơn một chút. Nếu chúng ta tiếp tục chơi trốn tìm với mấy con quỷ ở bên trong khách sạn này thì cuối cùng sẽ ngỏm ở đây như Đồng Thiến. Khách sạn này không hề đơn giản như những gì tôi tưởng tượng. Nếu không phải vậy thì Triệu Lỗi sẽ không chọn chỗ này, chắc chắn có lý do nào đó.
- Anh đã biết là cái khách sạn này không đơn giản, vậy anh càng phải cẩn thận hơn một chút. Hiện tại cũng đừng có đốt nó lên a. Chơi game cũng làm gì có ai lao lên liều mạng ngay từ đầu trận đâu. Lỡ con quỷ anh cần tìm còn chưa xuất hiện mà những con quỷ khác lại xuất hiện ra trước thì chúng ta sẽ chết chắc.
Hùng Văn Văn sống chết đều không muốn để cho Dương Gian thắp ngọn quỷ nến màu trắng này lên.
Bởi vì lúc trước nó đã chịu thua thiệt ở trong tay thứ này rồi.
Lần đó bọn họ cũng nghĩ là chỉ dẫn ra một con quỷ, nào ngờ dẫn ra một loại khủng bố không thể tưởng tượng.
Ở lần đó chỉ có Hùng Văn Văn sống sót nhờ khả năng dự đoán tương lai, người khác đều chết sạch.
Ánh mắt Dương Gian khe đăm chiêu. Thực ra hắn cũng đang do dự, đương nhiên hắn cũng hiểu được đạo lý mà Hùng Văn Văn vừa nói.
Hiện tại lệ quỷ đang tập trung lại trong khách sạn này. Quỷ nến màu trắng này của hắn chẳng khác gì một ngọn tín hiệu hấp dẫn lệ quỷ. Đến khi đó nếu hắn không giam giữ được lệ quỷ, ngược lại đây sẽ là hành động chịu chết.
Sự mạo hiểm trong chuyện này là có, nhưng nếu mọi thứ diễn ra thuận lợi thì hắn có thể nhanh chóng xử lý chuyện linh dị lần này. Dù sao nguy hiểm càng cao thì lợi ích càng lớn.
Cuối cùng Dương Gian vẫn quyết định thử một lần.
- Tôi cần một phút đồng hồ, không, chỉ cần ba mươi giây. Tôi chỉ cần xác định xem con quỷ kia có còn quanh quẩn ở gần đây hay không thôi. Nếu cứ bỏ đi như thế này thì tôi không cam tâm.
Hắn không quá tin tưởng vào hiệu quả của lần hành động này. Thậm chí hắn còn nghĩ rằng hiệu quả của nó sẽ là không. Nhưng hắn vẫn muốn thử vì trong chuyện linh dị không ai nói trước được gì.
Hiện tại quỷ vực vẫn còn tồn tại, rất có thể con quỷ kia đang ở xung quanh đây, thậm chí là ở bên cạnh hắn.
Mà khuôn mặt nằm trong đĩa kia cho hắn biết, con quỷ hắn vừa đụng có mối quan hệ rất lớn với con quỷ thay đổi trí nhớ và khống chế Triệu Lỗi.
Không để ý tới sự sợ hãi của Hùng Văn Văn, Dương Gian kiên quyết cầm lấy bật lửa thắp ngọn nến này lên.
Khác với ngọn quỷ nến màu đỏ tỏa ra ánh sáng màu xanh lục. Quỷ nến màu trắng này lại phát ra ánh sáng màu đen.
Loại ánh sáng màu đen này lại còn quỷ dị hơn cả ánh nến màu xanh lục kia. Chỉ vừa mới thắp nó lên mà quỷ vực xung quanh đã bị nó ăn mòn, bị một lớp màu đen bao phủ. Lớp màu đen này giống như sương khói vậy. Đồng thời nó lại như vực sâu không nhìn thấy đáy. Dường như nó có thể ngăn cản tất cả mọi sự quấy nhiễu và kết nối với một thế giới thần bí, quỷ dị nào đó mà không có ai hiểu được.