Khủng Bố Sống Lại

Chương 570: Cạm Bẫy




Thực ra Dương Gian cũng không có quá nhiều lo lắng đối với yêu cầu của tủ quỷ.

Với loại người đoản mệnh như hắn, có thể sống sót thêm được một năm nữa thì chắc chắn hắn có thể xử lý được chuyện này. Đồng thời hắn cũng không có quá nhiều sợ hãi đối với nguyền rủa của tủ quỷ.

Trong số những chuyện linh dị mà hắn đã từng đối mặt. Tủ quỷ không đứng đầu về mức độ kinh khủng.

"Thành phố Trung Sơn, khách sạn Caesar, phòng số 13. Địa điểm là quá rõ ràng rồi, khả năng cao là ngày mai mình có thể tìm được Triệu Lỗi. Tuy nhiên để cẩn thận hơn thì mình vẫn nên gọi điện thoại hỏi thăm một chút."

Ngay khi Dương Gian quay trở lại căn biệt thự, hắn lập tức dùng điện thoại di động định vị vệ tinh của hắn để gọi cho liên lạc viên.

Lần này, người tiếp cuộc gọi của hắn không phải là Lưu Tiểu Vũ, mà là Tần Mị Nhu.

Chính là vị đại tỷ có giọng nói cực kỳ dụ hoặc.

Tần Mị Nhu lập tức dùng giọng điệu nghề nghiệp hỏi hắn, nói rất lễ phép mà không khiến cho cô ta phải xấu hổ như trước.

- Dương Gian, có cần giúp đỡ gì không?

Dương Gian không có lòng vòng mà trực tiếp hỏi thẳng vào vấn đề chính.

- Tôi muốn biết người phụ trách của thành phố Trung Sơn là ai?

Tần Mị Nhu ngay lập tức tra thông tin, chỉ một lát sau, cô ta nói:

- Hiện tại Cảnh sát Quốc tế phụ trách thành phố Trung Sơn chính là Đồng Thiến.

Sau khi nghe được cái tên này mặt của Dương Gian lập tức tối sầm lại.

Quả nhiên suy đoán lúc trước của hắn là hoàn toàn chính xác, Triệu Lỗi đã chạy qua đó kiếm Đồng Thiến. Rất có thể con quỷ này muốn lấy đi khuôn mặt ở trên người Đồng Thiến. Nếu không Châu Á lớn như vậy, không lý nào nó lại chạy qua thành phố Trung Sơn, một thành phố cách thành phố Đại Xương tương đối gần.

- Tôi biết rồi, tý nữa cô gửi cho tôi một phần hồ sơ của Đồng Thiến đi.

Dương Gian đang chuẩn bị cúp điện thoại, thì Tần Mị Nhu đột nhiên nói:

- Dương Gian, cậu chờ một lát. Mặc dù tôi không biết vì sao cậu lại đi tìm kiếm tư liệu liên quan về thành phố Trung Sơn. Nhưng tôi phải nhắc nhở cậu, hiện tại thành phố Trung Sơn đang xảy ra chuyện linh dị, trước đó đã có mấy vị Cảnh sát Quốc tế đến đó trợ giúp rồi... Còn nữa, Đồng Thiến, cô ta đã mất liên lạc với tổng bộ rồi.

Dương Gian có chút kinh ngạc, hắn vội vàng hỏi:

- Mất liên lạc? Là chết hay là mất tích?

Tần Mị Nhu nói:

- Dựa vào nội dung cuộc trò chuyện cuối cùng của cô ta cho thấy, hiện tại cô ta hẳn là đang bị nhốt ở một nơi nào đó, không thể đi ra được. Nhưng thời gian đã trôi qua ba ngày rồi, khả năng cô ta đã hi sinh là rất cao. Mấy ngày trước đội trưởng Triệu đang tính tìm cậu nhưng bị cậu từ chối.

Dương Gian lập tức nhớ lại.

Khi đó hắn vừa mới trở lại từ thành phố Tiểu Xuân. Lúc đó đúng là Triệu Kiến Quốc có nói đến một số chuyện, hỏi hắn xem có muốn đi công tác một chuyện không. Tuy nhiên khi đó hắn vừa mới sống sót khỏi chuyện linh dị của xe quỷ, cự tuyệt là điều đương nhiên.

Triệu Kiến Quốc cũng hiểu được là Dương Gian vừa mới trải qua một chuyện linh dị cũng không có nói thêm gì nhiều nữa.

Dù sao hiện tại chuyện linh dị diễn ra liên miên, Dương Gian không thể nào xử lý hết tất cả mọi chuyện một mình được, vẫn nên sắp xếp người khác qua làm việc.

Dương Gian hỏi ngược lại.

- Tôi muốn biết được xem có bao nhiêu người đã đi giúp Đồng Thiến?

Tần Mị Nhu nói:

- Hai người, ngoài ra đội trưởng Triệu còn mời thêm ba người từ bên ngoài nữa.

Hiển nhiên, lần này Triệu Kiến Quốc đã khôn hơn trước, anh ta không an bài người chạy qua giúp đỡ khi Đồng Thiến mất tích nữa. Tránh cho lại thành giống lần trước, từng người, từng người đưa vào miệng quỷ. Vì thế anh ta đã phái một lần 5 vị ngự quỷ nhân qua đó nhằm xử lý gọn chuyện linh di của thành phố Trung Sơn.

Dương Gian trầm giọng nói:

- Lập tức điều bọn họ rời khỏi đó đi, đừng ở lại thành phố Trung Sơn nữa. Chuyện linh dị của thành phố Trung Sơn là một cạm bẫy, một con lệ quỷ có thể thay đổi trí nhớ đang ở thành phố Trung Sơn. Khi những người kia bị con quỷ kia thay đổi trí nhớ thì tôi sợ tình hình của thành phố Trung Sơn sẽ còn bết bát hơn cả tưởng tượng của tôi nữa.

Năm vị ngự quỷ nhân chạy qua thành phố Trung Sơn để giúp đỡ nhưng một khi có một người bị con quỷ kia tóm được thì coi như năm người kia xong đời.

Bởi vì không ai biết được người bạn kia của họ có bị thay đổi trí nhớ, trở thành quỷ nô hay chưa.

Giờ phút này Tần Mị Nhu đột nhiên hét lên vì kinh ngạc.

Quỷ có thể thay đổi trí nhớ?

Mặc dù cô ta làm việc này chưa lâu nhưng cũng biết khá nhiều về chuyện linh dị. Vì vậy chỉ cần bốn chữ "thay đổi trí nhớ" thôi cũng khiến cho cô ta cảm thấy lạnh lẽo toàn thân.

Giọng nói của Tần Mị Nhu bắt đầu có chút kinh hãi.

- Tôi, tôi sẽ lập tức thông báo cho đội trưởng ngay.

Bởi vì cô ta đã hiểu được mức độ phức tạp của chuyện linh dị lần này cực kỳ cao. Tuy nhiên, vì thiếu thốn thông tin nên cấp trên đã xem chuyện này thành một chuyện linh dị cấp độ bình thường.

Giờ phút này Dương Gian cũng nhịn không được phải mắng một tiếng.

- Mẹ kiếp!

Con quỷ kia khống chế Triệu Lỗi, chạy qua thành phố Trung Sơn để tìm Đồng Thiến, còn có chuyện linh dị khác xuất hiện ở chỗ này. Tiếp đến Đồng Thiến bị mất liên lạc, tổng bộ lập tức phái người đến giúp đỡ... Tất cả những chuyện này đều là một cách cục cực kỳ khủng bố.