Khủng Bố Sống Lại

Chương 564: Bơi Với Cá




Đối với một người nước ngoài vừa vô tri vừa tự đại như thế này, nếu không phải do Chương Hoa còn muốn lập án, Dương Gian sẽ không thể nào ngồi lại đây và tốn nhiều nước bọt để nói chuyện với tên gia hỏa này như vậy.

Tuy nhiên hiện tại thì hay rồi, tình hình của chuyện này đã được tăng cấp, hắn có trực tiếp giết chết tên này cũng phù hợp với quy củ. Ngoài ra, dù chuyện này có gây ra nào động lớn cỡ nào đi nữa thì cũng không quá quan trọng, vì đã có tổng bộ chùi đít thay cho hắn rồi.

Paul lập tức phát hiện ra sự khác thường của Dương Gian, hắn ta lập tức nhắc nhở.

- Khà khà, từ từ, chờ một chút, nếu cậu không quan tâm đến sự an toàn của bản thân nhưng cậu cũng phải chú ý đến sự an toàn của những người đồng nghiệp kia chứ. Tôi hiểu khá rõ về người Châu Á các cậu, nếu gây ra chết người với quy mô lớn thì cậu sẽ không thể nào chịu nổi trách nhiệm đâu. Điều này sẽ gây ra ảnh hưởng với cậu khá lớn.

Dương Gian chỉ chỉ chung quanh và nói:

- Đồng nghiệp? Đồng nghiệp của tôi ở đâu vậy? Ông cho rằng hiện tại bản thân còn đang ở bên trong phòng làm việc kia nữa hay sao? Kể từ khi thôi ngồi xuống ghế so pha thì xung quanh chỗ này chỉ còn lại một mình tôi và ông thôi.

Không biết từ lúc nào, bàn ghế, tường ngăn đã biến mất, mà dưới chân của hắn ta là một con đường cao tốc bị niêm phong.

Ở bên cạnh con đường này là một cái hồ nước màu đỏ.

Màu của hồ nước này là màu đỏ đậm, trông nó giống như do máu tươi hội tụ lại mà thành vậy. Bên trong còn có bóng dáng nào đó chìm nổi một cách quái dị.

Đây chính là vùng đất mà máu quỷ khôi phục lại chạy tới. Trước đó Dương Gian cũng đã sớm đề phòng là tên này sẽ làm ra trò gì nên mới trực tiếp dắt hắn ta chạy đến đây. Hiện tại chỗ bọn hắn đang đứng chính là ở bên trên không trung của cái hồ nước này.

Một khi tên gia hỏa này có bất cứ biểu hiện lạ nào là Dương Gian sẽ trực tiếp ném hắn ta vào bên trong hồ máu.

Ở bên trong máu quỷ, ngay cả những con quỷ khác đều sẽ bị nó áp chế chứ đừng nói chi đến tên này chỉ là một người bình thường.

- Nơi này là....

Paul lập tức hoảng sợ đến trắng bệch cả mặt.

Chỉ trong nháy mắt vậy mà cả người của hắn ta đã rời khỏi thành phố Đại Xương rồi.

Lúc nào?

Điều này làm sao có thể xảy ra được.

- Còn về cái băng radio này của ông? Chỉ là do tôi muốn xem kết quả của nó như thế nào thôi. Nếu không ông nghĩ nó có tác dụng hay sao?

Dương Gian tiện tay vứt đống mảnh vỡ kia ra ngoài.

Vốn dĩ trước đó những mảnh băng radio còn kêu sàn sạt nhưng hiện tại nó không còn có hội phát ra tiếng "Piu" thứ hai nữa mà rơi vào bên trong hồ nước màu đỏ. Sau đó bị một cánh tay màu đỏ chụp lấy và lôi kéo nó vào sâu bên trong hồ nước.

- OMG.

Ngay khi nhìn thấy ở bên trong hồ nước này lại đột nhiên vươn ra một cánh tay đỏ như máu thì hoảng sợ nhảy dựng lên.

Dương Gian bình tĩnh nói:

- Không cần phải sợ đâu, kể từ giờ trở đi ông và cái thứ ở bên trong này sẽ trở thành hàng xóm với nhau. Không khéo lại trở thành bạn bè cũng nên, ông cố mà ở chung với nó đi nhé. Ông sẽ thích sự nhiệt tình của thứ kia thôi. Ngoài ra trong đó cũng có một người bạn của tôi, nếu ông có gặp thì hỏi thăm sức khỏe anh ta giúp tôi nhé.

Paul hoảng sợ nói:

- Khoan, khoan đã, chúng ta có thể tiếp tục nói chuyện lai không.... Tôi có thể làm với cậu một vụ làm ăn khác. Dùng một con quỷ để đổi tính mạng của tôi được không?

Dương Gian lạnh lùng cự tuyệt.

- Như vậy có vẻ không được tốt lắm.

Dương Gian cũng không chờ cho tên Paul này lôi tấm thẻ đánh bạc tiếp theo ra. Hắn trực tiếp khống chế quỷ vực khiến cho thân thể của tên này mất đi lực lượng chống đỡ. Chỉ chốc lát, cả người của tên này lập tức rơi từ trên không trung xuống. Cuối cùng nghe một tiếng "tủm" và cả người lọt vào bên trong hồ nước màu đỏ.

Sau đó bên trong hồ nước xuất hiện rất nhiều những cánh tay đẫm máu, chúng túm lấy cổ, túm lấy cà vạt, tay chân, sau đó kéo hắn ta xuống phía dưới.

Paul chỉ vừa ngoi đầu lên thì đã bị những cánh tay kia kéo sâu vào bên trong hồ nước. Hắn ta chẳng thể nào chạy lên bờ được, dù hắn ta có biết bơi.

Chỉ trong nháy mắt, một người sống sờ sờ bị biến mất.

Ánh mắt Dương Gian trở nên lạnh lẽo, hắn không hề sợ hãi đối với bất cứ tên tu sĩ nào.

"Làm lãng phí thời gian của mình, còn tu sĩ gì đó. Nếu tên này dám chạy đến thành phố Đại Xương, mình sẽ trực tiếp xử lý tên này ngay."

Với số lượng thủ đoạn hiện tại của hắn, hắn tin chắc rằng bản thân có thể hãm hại tên kia chết vài chục lần.

Sau đó Dương Gian nói với điện thoại di động định vị vệ tinh.

- Đoạn nói chuyện lúc nãy cô cũng nghe được rồi chứ? Là do tên kia ra tay trước đấy nhé. Nếu tôi không làm như vậy thì vừa rồi số người chết cũng không phải chỉ là một đội hai đội đâu. Hiện tại số lượng người chết của thành phố Đại Xương đã quá nhiều. Trong quá trình làm việc, tôi không muốn chuyện như này tiếp tục xảy ra.

Lưu Tiểu Vũ lập tức đáp lại, giọng nói của cô có kèm theo một chút tức giận.

- Tôi đã lập hồ sơ rồi. Chắc chắn tổng bộ sẽ không có ý kiến đối với cách làm của cậu đâu. Những thành phần nguy hiểm như thế này cần phải bị tiêu diệt ngay lập tức.

Dương Gian nói:

- Điều cô vừa nói rất đúng. Những chuyện tiếp theo mấy người cần phải xử lý cho thật tốt, đừng có làm tôi thất vọng.

Đưa mắt nhìn xuống cái hồ máu này.

Trước đó hắn từng ở lại đây và quan sát nó mấy ngày liền.

Sau khi máu quỷ của Nghiêm Lực khôi phục, nó đã lưu lại ở chỗ này và biến nơi này thành một khu vực cực kỳ khủng bố và quỷ dị. Nhưng mức độ nguy hiểm lại còn khá thấp, chỉ cần cấm tất cả mọi người đi vào bên trong này, con quỷ này sẽ không tạo ra quá nhiều uy hiếp đối với người khác.

Tuy nhiên, cũng vì thế mà những thôn xóm ở xung quanh đây đã di dời đi hết rồi. Chừa rt mảnh đất để hạn chế một con quỷ khôi phục, cái giá này vẫn còn có thể tiếp nhận được.

"Nghiêm lực, nếu anh không chết thì tốt biết bao nhiêu."

Dương Gian thở dài trong lòng, hắn không có suy nghĩ quá nhiều. Không lưu lại đây lâu tránh cho chuyện dị thường nào đó xảy ra. Hắn lập tức sử dụng quỷ vực rời đi khỏi chỗ này.