Khủng Bố Sống Lại

Chương 563: Đoạn Ghi Âm Của Tu Sĩ




- Sự tự tin của ông đến từ đâu mà ông lại dám dùng một cuốn băng tầm thường này để thuyết phục tôi.

Dương Gian nhìn chằm chằm vào Paul. Hắn cảm thấy ý nghĩ của tên này quả nhiên còn có chút ngây thơ. Có lẽ tên này cũng không thể hiểu được hết ý nghĩa của câu nhổ cỏ phải nhổ tận gốc. Một khi hắn đã lựa chọn là động thủ, Dương Gian sẽ không bao giờ từ bỏ giữa chừng. Dù lợi ích đưa ra có lớn như thế nào đi nữa, hắn sẽ không dao động.

Trừ phi tên Paul này có tư cách để cùng cá chết lưới rách với hắn, đây cũng là cơ hội duy nhất để hắn ta có thể hóa giải được nguy cơ trước mắt.

Nhưng Dương Gian không cảm thấy sẽ có chuyện linh dị hắn không kiểm soát được xuất phát từ cuốn băng.

Paul không nói lời nào, hắn ta chỉ nhìn vào đống băng radio bị vỡ vụn kia. Đồng thời lắng nghe những âm thanh sàn sạt kia. Có vẻ nhưng trong lòng hắn ta đủ tự tin để cho rằng thứ này có thể khiến cho lòng Dương Gian phải dao động.

- Nếu ông đã muốn chơi, tôi sẽ cùng chơi với ông.

Trên người của Dương Gian đang mang theo quỷ nến, hắn có dư tự tin để chơi với tên Paul này đến cùng.

Nếu may mắn, có lẽ tên này sẽ tự chơi chết hắn ta luôn. Như vậy hắn sẽ không cần phải tốn công tốn sức đi giết Paul nữa.

- Sa Sa!

Đoạn âm thanh này liên tục vang lên ở bên trong chiếc radio này tầm một phút. Sau đó ở bên trong bất chợt vang lên một giọng nói, là của một người đàn ông. Âm thanh của người này phát ra khá trầm thấp, giống như không phải là âm thanh do con người phát ra vậy.

- Tôi là tu sĩ truyền giáo, đây là giọng nói của tôi được thu âm lại. Tất cả những người đang nghe được âm thanh này đều phải chết đi khi tiếng "Piu" thứ hai vang lên. Bất kể ai đều phải tuân thủ theo quy củ của chúng tôi đặt ra, phải tuân thủ theo điều kiện của chúng tôi. Tôi không có nói đùa đâu... "Piu".

Câu nói này rất ngắn, mà có vẻ như sau khi người tự xưng là tu sĩ truyền giáo kia nói xong thì đoạn băng này cũng hết. Cuối cùng chỉ là một tiếng "Piu" được vang lên mà thôi.

Sau đó toàn bộ âm thanh đều biến mất, chỉ còn lại những tiếng sàn sạt như lúc đầu.

Dường như Paul đã biết trước được rằng kết quả sẽ là như vậy. Trên mặt hắn ta tỏ ra vẻ hài lòng, đồng thời nở một nụ cười và nói:

- Được rồi, hiện tại tính mạng của hai chúng ta đều đã bị cái băng radio này khống chế. Đây là một lời nguyền rủa, nó còn ác độc hơn cả bùa chú. Cậu sẽ không thể nào tưởng tượng ra được thứ này sẽ kinh khủng như thế nào đâu. Nếu hiện tại cậu còn muốn giữ lại mạng sống của mình, tôi khuyên cậu nên dẫn theo đám người của cậu lập tức rời khỏi đây. Đây là cơ hội cuối cùng của cậu, đúng rồi, tiện thể cậu trả lại hai cái chân cho tôi luôn đi. Tuyệt đối không nên nói với tôi là cậu làm không được, nếu không tôi rất tức giận đó.

Dương Gian nhìn chằm chằm vào đống băng radio bị nát vụn đang kêu sàn sạt kia, trong lòng hơi suy tư một chút.

"Thứ này có năng lực khá giống với con quỷ gõ cửa mà mình từng tiếp xúc, đều là loại lệ quỷ có khả năng nguyền rủa. Còn người tự xưng là tu sĩ hẳn là một vị ngự quỷ nhân nước ngoài. Năng lực của tên này khá là đặc biệt, tuy nhiên nếu chỉ dựa vào chừng này mà muốn giết mình thì có vẻ hơi ngây thơ."

Tuy là nói như vậy nhưng Dương Gian có thể khẳng định tên tự xưng là tu sĩ này chắc chắn là ngự quỷ nhân mạnh mẽ. Nếu không người này sẽ không thể nào dùng khả năng của hắn ta để chế tạo ra những cuốn băng nguyền rủa như thế này được.

Đây cũng giống như những năng lực mà lệ quỷ nên có.

Quả nhiên, trong hoàn cảnh khốc liệt như hiện tại, ở nước ngoài cũng có sản sinh ra khá nhiều ngự quỷ nhân có khả năng khôn tưởng.

Paul trông thấy bọ dạng nhíu mày của Dương Gian, Paul cứ tưởng hắn sợ rồi nên cười hỏi:

- Dương tiên sinh, cậu có nghe thấy không?

- Quả nhiên, sự vô tri cũng là một niềm hạnh phúc. Việc ông dùng đoạn băng ghi âm này để giết người bình thường thì chắc chắn sẽ thành công, điều đó là hoàn toàn có khả năng, tôi cũng không hề nghi ngờ về tính chân thật của việc đó. Nhưng nếu ông nghĩ chỉ sử dụng cái này mà có thể giết được một vị ngự quỷ nhân có hơi ngây thơ quá không? Paul tiên sinh.

Ánh mắt Dương Gian hơi liếc qua, bình tĩnh nhìn lấy tên này.

Ánh mắt giống như kiểu đang nhìn vào một kẻ tôm tép nhãi nhép.

Không phải ngự quỷ nhân sẽ không bao giờ hiểu được sự chênh lệch giữa ngự quỷ nhân và lệ quỷ lớn đến mức nào. Hiện tại hắn là ngự quỷ nhân khống chế quỷ ảnh một cách hoàn mỹ. Với khả năng hiện tại của hắn, dù không thể được xem là ngự quỷ nhân số một số hai trên toàn thế giới nhưng ít nhất cũng thuộc vào nhóm tồn tại cao cấp nhất rồi.

Chỉ một đoạn thu âm ngắn ngủi như thế này mà đã tính giết chế hắn, như vậy cái danh Cảnh sát mắt quỷ của Dương Gian có phải là hơi rẻ rúng quá không.

Có điều Paul vẫn nói với giọng điệu cực kỳ nghiêm túc.

- Tôi hiểu ý của cậu, loại người như các cậu đúng là không hề bình thường. Có thể giao dịch với ma quỷ và đạt được những năng lực không thể nào tưởng tưởng, nhưng trên bản chất mà nói, cậu vẫn còn là người, đúng không? Chỉ cần một vài khẩu súng đơn giản được làm từ vàng là có thể lấy được tính mạng của các cậu rồi, huống chi là lời nguyền rủa này. Công ty chúng tôi cũng đã giết được hơn 10 vị ngự quỷ nhân. Đám người bọn họ đều giống với cậu, cực kỳ điên cuồng, mạnh mẽ, không nói lý lẽ... Thế nhưng kết quả thì sao? Tất cả đều chết hết, sinh mạng là cực kỳ yếu ớt. Tin tôi đi, cậu cũng không phải là ngoại lệ đâu.

Dương Gian vừa cười cười, vừa lắc đầu:

- Xem ra hai mắt của ông đã bị cái thành tích của công ty mê hoặc mất rồi. Cũng đúng thôi, dựa vào khả năng của ông, chắc chắn đó đã là tin tức tình báo cấp cao nhất mà ông có thể biết được. Giống như những gì ông nói, đúng là súng đạn bình thường có thể giết chết được những vị ngự quỷ nhân tầm thường nhất, điều này cũng không quá khó để làm. Dù lái xe hơi nhanh một chút, sau đó đụng trúng vào người của ngự quỷ nhân tầm thường kia cũng có thể khiến cho bọn họ bị chết. Nhưng có một điều cực kỳ quan trọng mà ông không hề biết, chính là ở trên thế giới này có một số ngự quỷ nhân đã bị hãm vào bên trong cái hố này quá sâu rồi. Sinh mạng của bọn họ đã biến mất từ rất lâu, vậy ông nghĩ nên dùng cách gì để giết chết được bọn họ đây? Vốn dĩ lúc trước ông còn có cơ hội để ngồi tù nhưng hiện tại ông lại làm ra hành động cực kỳ ngu ngốc khiến cho vụ án này thăng cấp thành một vụ án linh dị. Thế nên tôi đành phải xin lỗi ông, tôi đã có thể trực tiếp xử lý ông ngay tại chỗ này.

Nói đến đây, trên trán của hắn lập tức xé ra một vết rách và lộ ra con mắt quỷ.

- Ông nghĩ sao nếu hiện tại tôi tặng cho ông một vé đi bơi lội với cá? Chỗ đó khá thích hợp để làm mộ của ông, nó khá quỷ dị và khủng bố. Không có bất cứ ai có thể cứu ông ra ngoài được, ngay cả chúa.