Khủng Bố Sống Lại

Chương 553: Kiêng Kỵ




Dương Gian thấy nội dung được viết trên tờ giấy này lập tức nhíu mày.

"Đây là ý gì?"

Bản thân hắn đã dùng một bát máu chó để đổi một bát cơm chiên trứng rồi. Dựa theo những gì mà hắn suy đoán thì đúng ra cuộc giao dịch phải kết thúc ở chỗ này rồi chứ. Nhưng không nghĩ ra được là cái tủ quỷ này lại đưa ra thêm một yêu cầu nữa.

Mang cái tủ quỷ này ra ngoài?

Mang ra ngoài…mang đi đâu? Là mang nó ra khỏi căn phòng này hay mang nó rời khỏi căn nhà cổ này.

Khi nhìn thấy nội dung của tờ giấy ở trong tay, trong đầu Dương Gian lại hiện ra một ý nghĩ khác:

"Vì sao mình lại phải làm theo yêu cầu của cái tủ quỷ này chứ. Nếu lỡ khi mình đụng vào cái tủ quỷ này khiến cho một loại nguy hiểm nào đó bị kích động thì sao. Đến lúc đó không phải là thành ra tự mình hố mình? Với lại, nếu mình không làm theo yêu cầu của nó thì sẽ xảy ra chuyện gì đây?"

Hắn cảm thấy bản thân nên thử làm như vậy xem sao.

Có lẽ sau khi chuyển cái tủ quỷ này ra bên ngoài nhưng không hề có bất cứ chuyện gì xảy ra. Tuy nhiên, nếu làm như vậy cũng có nghĩa là Dương Gian đã mất đi một cơ hội để tìm tòi ra bí mật của cái tủ này.

Hắn cảm thấy bản thân nên hạn chế số lần tiếp xúc với lệ quỷ lại. Nếu cứ tiếp xúc với chúng nhiều như thế này, không sớm thì muộn hắn sẽ phải xảy ra chuyện mà thôi.

Nghĩ như vậy cho nên Dương Gian quyết định sẽ không làm gì cả. Hắn chỉ đứng yên và quan sát xem rốt cục cái tủ quỷ này sẽ có phản ứng như thế nào?

Cho nên hắn quyết định cự tuyệt yêu cầu của nó, không mang chiếc tủ này ra bên ngoài.

Đồng thời vừa chú ý đến những thay đổi của tủ quỷ, vừa kiểm tra bát cơm chiên trứng nằm trong tay.

Ngửi... Thật sự rất thơm!

Thế nhưng Dương Gian lại không dám ăn, đó là điều đương nhiên. Hắn cảm thấy bản thân sẽ không vì một bát cơm chiên trứng mà tự đặt mình vào nguy hiểm. Bát cơm chiên trứng này chỉ là kết quả của lần thử nghiệm vừa rồi mà thôi, hắn sẽ xử lý nó sau.

Kể từ khi Dương Gian nhận được yêu cầu đến nay cũng đã được 10 phút đồng hồ.

Nhưng tất cả mọi thứ đều cực kỳ bình tĩnh, không có bất cứ chuyện gì xảy ra. Có vẻ như việc từ chối không làm theo yêu cầu của cái tủ quỷ này cũng không mang đến bất cứ mối nguy hiểm nào. Tuy nhiên vì để cẩn thận hơn nữa, Dương Gian vẫn quyết định chờ đợi thêm một chút. Tránh trường hợp hắn vừa mới bước chân ra khỏi căn phòng thì ở trong phòng lại xảy ra chuyện. Chuyện này lại xảy ra khi mà hắn không biết bất cứ thông tin nào về nó, đây thật sự là một điều không tốt.

Nhưng khi thời gian trôi qua thêm được 5 phút đồng hồ.

Tổng lại là thời gian đã trôi qua được 15 phút rồi.

Đúng lúc này ánh mắt Dương Gian bất chợt trở nên căng thẳng, hắn nhìn chằm chằm vào khe cửa của tủ quỷ.

Một sợi máu gì đó màu đỏ tươi chậm rãi xuất hiện và rơi xuống bên dưới thông qua khe cửa. Sau khi nó rơi xuống mặt đất thì Dương Gian mới hiểu được đây là chất lỏng, là máu. Bởi vì một mùi gay mũi của máu tươi đang phiêu đãng ở trong căn phòng.

Cái tủ quỷ này đang chảy máu ra bên ngoài?

"Có phải là do bát máu chó lúc trước bị đổ hay không?"

Ban đầu Dương Gian nghĩ đến là bát máu chó nhưng sau đó hắn lập tức loại bỏ ý nghĩ này ngay.

Bởi vì màu sắc của thứ này và bát máu chó lúc trước không hề giống nhau. Loại máu tươi này sền sệt, ảm đạm dần biến thành màu đen, giống như máu đã bị để ở bên ngoài không khí mấy ngày rồi vậy, đã bắt đầu biến chất. Với lại số lượng máu chảy ra bên ngoài đã nhiều hơn một bát máu chó.

Máu vẫn không ngừng chảy xuống, nó dần dần nhuốm đỏ cả cái tủ quỷ. Còn một lượng máu chảy xuống mặt đất dần dần tụ lại thành một đống, sau đó không ngừng lan ra xung quanh.

Mặt khác, số lượng máu mà cánh cửa của quỷ tủ tràn ra càng ngày càng nhiều. Lúc trước máu chỉ chảy ra ở một khe hở mà thôi nhưng hiện tại tất cả những khe hở trên tủ quỷ đều xuất hiện máu tươi. Không, không đúng, không phải máu bên trong tủ quỷ chảy ra ngoài, mà cái tủ quỷ cũ kỹ này đang rướm máu.

Chỉ vừa trôi qua không đến ba phút đồng hồ. Vốn là một cái tủ quỷ cũ kỹ lại biến thành một cái tủ quỷ có màu đỏ ảm đạm.

Dường như máu nhuộm ra đã khiến cho nó có thêm một lớp sơn mới.

"Thứ này quả thật là quái dị, chủ nhân trước kia kiêng kỵ nó cũng không phải là không có nguyên nhân."

Sắc mặt Dương Gian hơi trầm xuống. Hắn đang tự hỏi bản thân có nên mang cái tủ quỷ này ra ngoài không. Sau khi mang ra ngoài thì loại biến dị này có dập tắt hay không?

Nếu bản thân tiếp tục từ chối không làm theo nó thì sao?

Tiếp tục quan sát.

Theo hắn thấy dù đám máu nhìn thì có vẻ rất đáng sợ, nhưng thực ra nó không có bất cứ nguy hiểm nào với hắn cả. Hắn không cảm giác được bất cứ sự quỷ dị nào từ nó. Đống máu này cũng chẳng hề giống với đống máu quỷ của Nghiêm Lực, không thể nào có khả năng áp chế năng lực của lệ quỷ khác được. Vì vậy hắn mới tự tin bỏ mặc cho cái tủ quỷ này biến hóa thêm những bước tiếp theo.

Đối với việc bỏ mặc cho một thứ quỷ dị như thế này tiếp tục khôi phục lại. Chắc chắn sẽ không có kẻ nào dám làm như thế này, trừ Dương Gian ra. Bởi vì hắn là một kẻ tài cao mà lá gan cũng khá lớn.