Khủng Bố Sống Lại

Chương 547: Nơi An Toàn Nhất




Ngọn nến màu đỏ đậm này lại thứ có giá trị cực kỳ kinh người, là thứ vật phẩm đặc thù ở trước mắt. Trong quá trình xử lý chuyện linh dị mà có hay không có thứ này cũng là điều rất quan trọng, có thể nói một cách đơn giản. Thứ này chính là tính mạng thứ hai của ngự quỷ nhân.

Sau khi kiểm tra xong, Dương Gian lại đặt nó về vị trí cũ và để chiếc rương nằm bên cạnh rồi nói tiếp:

- Hiệu suất làm việc nhanh đấy nhưng Vương Tiểu Minh vẫn còn nợ tôi một cây nữa, không biết lúc nào có thể thanh toán đây.

- Đây là sự an bài của cấp trên, tôi không có quyền hỏi. Ngoài ra 500 kg vàng của cậu đã được vận chuyển đến tiểu khu Quan Giang rồi. Hiện tại chúng đã được tiếp nhận bởi kế toán của Cảnh sát Dương, cô Giang Diễm. Chỉ có thứ này là đặc thù cho nên tôi mới phải đích thân bàn giao lại cho cậu.

Thái độ khi làm việc của Chương Hoa rất nghiêm túc. Mà cũng phải thôi, trong quá trình làm việc giữa anh ta và Dương Gian thì anh ta phải cực kỳ nghiêm túc, vì những điều này có liên quan đến an nguy của thành phố Đại Xương nên không thể nào qua loa được.

Dương Gian nói:

- Được rồi, khoản nợ nần kia tôi sẽ hỏi bọn họ sau. Chuyện số vàng kia cũng cho nó xong xuôi đi. Như vậy tôi cũng muốn hỏi thăm anh một chút, gần đây thành phố Đại Xương có xảy ra chuyện gì không?

Chương Hoa nói:

- Tất cả mọi thứ đều bình thường, công việc cứu trợ cũng đang dần đến hồi kết. Hiện tại cậu đã có thể xây dựng tiểu đội làm việc cho riêng cậu để bắt đầu phụ trách an toàn cho thành phố Đại Xương.

Dương Gian nói:

- Chuyện thành lập tiểu đội kia cứ thư thư một thoáng đã. Mấy anh cứ làm việc cho tốt là được, có chuyện gì thì cứ gọi điện cho tôi, tôi sẽ đến xử lý ngay. Cũng không phải là tôi không tin tưởng mấy người đâu, vị trí của tôi không cố định, di chuyển liên tục, việc thành lập tiểu đội tác chiến sẽ không có quá nhiều ý nghĩa.

Thật ra mục đích của việc này chính là do Dương Gian vẫn không muốn dung nhập hoàn toàn vào bên trong cơ cấu này.

Bởi vì một khi hắn dung nhập vào bên trong, có rất nhiều chuyện hắn không tiện để làm việc. Mặc dù như hiện tại sẽ khiến cho hắn mất đi một số quyền lợi, thế nhưng những thứ này lại không quá quan trọng đối với hắn và mục đích của hắn lại không phải là những cái đó.

Chương Hoa nói:

- Vậy thì được rồi, có chuyện gì tôi sẽ liên lạc với cậu.

Dương Gian lại nói:

- Việc lúc soát công ty kia thì tạm thời anh cứ thư thư hai ngày đã, đến ngày mốt hãy bắt đầu điều tra. Đến lúc đó anh cứ chuẩn bị cho kỹ càng, tôi sẽ đích thân đến đó một chuyến.

Ngay khi hai người đang nói chuyện với nhau thì điện thoại di động định vị vệ tinh của hắn lại rung lên.

- Xin lỗi nhé, tôi có điện thoại.

- Dương Gian, là tôi, Triệu Kiến Quốc đây.

Lần này, người gọi điện không phải là Lưu Tiểu Vũ, cũng không phải là người liên lạc viên mới Tần Mị Nhu mà chính là Triệu Kiến Quốc.

Triệu Kiến Quốc nói:

- Tôi đã đọc qua phần hồ sơ mà mấy ngày trước cậu thành lập rồi. Dồng thời tôi cũng sửa đổi một chút, tôi điều chình một ít về cấp bậc mà cậu phân chia cho chúng, cậu không để ý chứ. Sau khi thảo luận xong, chúng tôi quyết định điều chỉnh cấp bậc của quỷ khóc mộ là cấp B, cô dâu xác sống là cấp C, đồng thời hô sơ về xe quỷ đã được cất giữ nơi bí mật. Lần này cậu làm cực kỳ tốt. Hơn nữa giáo sư Vương cũng tỏ ra hứng thú đối với chiếc xe quỷ kia.

Sau khi nghe anh ta nói xong thì Dương Gian mới đáp:

- Về chuyện phân chia cấp bậc tôi không hứng thú cho lắm, cũng chẳng muốn để ý đến nó. Hiện tại tôi cũng không muốn quản chuyện của xe quỷ, mấy người tự xử đi, tôi đã nói ra hết tất cả mọi thứ mà tôi biết rồi.

- Như vậy cũng được, ngoài ra chỉ thị mà cậu xin cũng đã được cấp trên phê chuẩn rồi. Hứa Phong đã bị cắt chức nhưng lên truy nã không có ký tên. Bởi vì dù sao Hứa Phong cũng không có phạm tội, không đủ điều kiện để tiến hành truy nã. Hi vọng cậu thông cảm giùm tôi.

Dương Gian nhíu mày:

- Có một vài quỷ củ hẳn nên sửa đổi một chút, không phải cứ thật sự giết người thì mới được coi là tội phạm. Mà thôi, không ký lệnh truy nã thì thôi, không ký cũng không sao. Dù sao tôi cũng không có nhờ cậy nhiều vào việc mấy người sẽ xử lý chuyện này giúp tôi. Tôi sẽ tự làm.

Có vẻ như Triệu Kiến Quốc không nghe thấy được câu hắn bảo là tự làm, hoặc là anh ta nghe thấy nhưng làm bộ như không nghe, không biết. Anh ta nói tiếp:

- Cậu có hài lòng đối với người liên lạc viên mới không?

Dương Gian nói:

- Vẫn tạm được.

Triệu Kiến Quốc hỏi:

- Gần đây có muốn đi công tác không?

- Không.

Sau khi nói xong, Dương Gian trực tiếp cúp điện thoại.

Đi công tác?

Còn không phải là chạy qua thành phố nào đó chùi đít giúp mấy người hay sao. Ngay cả bản thân cũng thiếu chút nữa là bỏ mạng trên xe quỷ rồi. Mới cách được mấy ngày mà đã mon men rồi.

Có treo cổ cũng phải cho người ta thở một hơi đã chứ, thật sự coi hắn là rô bốt hay sao mà nghĩ là có thể làm việc suốt ngày suốt đêm.

Sau đó Dương Gian quyết định sẽ từ chối hết toàn bộ những chuyến đi công tác gì đó. Dù là đi qua du lịch cũng sẽ không đi, từ chối hết. Dựa vào vận khí gần đây của bản thân, hắn cảm thấy bản thân không nên đi ra ngoài.

Cứ ở lại thành phố Đại Xương, chỗ này tạm thời sẽ không xảy ra bất cứ chuyện linh dị nào sẽ là nơi an toàn nhất...